“Hôm nay tôi xuất hiện muộn như vậy, là vì tôi không muốn giao chiến với mọi người, thậm chí tôi còn rất vui, rất vui vì con trai có cô bé mình yêu, tình yêu là thứ vô cùng tốt đẹp, tôi hi vọng con trai mình trân quý người mình yêu, nắm chắc tình yêu tốt đẹp môi một giây môi một phút”
“Thôi đi” Không đợi Lãnh Hiên nói tiếp, Sỉ Mị không nghe nổi nửa cắt ngang: “Đừng nói nhiều lời hay như vậy nữa, nếu ông thực sự nghĩ như vậy, còn năm lần bảy lượt phái sứ giả cầm đèn tới giết cô ấy sao?
Ông nói ra những lời như vậy không thấy xấu hổ sao?”
Lãnh Hiên nhún vai không thèm để ý những lời này: “Mọi chuyện đều là khảo nghiệm, nếu sứ giả câm đèn có thể đối phó được cô bé này, vậy cô ấy đã không phải là biến số lớn nhất của chúng tôi rồi? Không phải sao?”
“Nói nghe hay lắm cơ?” Sỉ Mị lạnh lùng xùy một tiếng.
“Con trai, con suy nghĩ như thế nào?” Lãnh Hiên hỏi Lãnh Mạch: “Có nguyện ý làm người nối nghiệp của cha, đi theo cha thành lập thế giới mới thời đại mới hay không? Cô bé này lại có năng lực khống chế thời gian không gian, cô ấy nghe lời con, nếu con bảo cô ấy thay đổi thời gian trở lại cứu mẹ con, không phải là không có khả năng, cô ấy chắc chắn sẽ không từ chối con. Chẳng lẽ, eon không muốn mẹ con sống lại sao?”
Nghe xong một lúc lâu bây giờ tôi xem như nghe ra, hóa ra cha Lãnh Mạch cũng đang ngấp nghé đến năng lực không gian mà tôi có được kia.
Đúng là vậy, nếu như tôi thật sự quy thuận bọn họ, trở thành một thành viên trong rất nhiều sứ giả câm đèn, kích phát ra thuật khống chế không gian của tôi, vậy thì Lãnh Hiên thật sự vô địch rồi.
Lãnh Mạch vân im lặng như cũ, không biết anh đang nghĩ gì, hoặc là đang có quyết sách gì Đại chiến vô cùng căng thẳng trong tưởng tượng không đến, sứ giả câm đèn cũng yên tĩnh đứng sau lưng Lãnh Hiên, tôi không cảm nhận được sát khí của Lãnh Hiên đối với chúng tôi, rất kỳ lạ, gặp được kẻ chủ mưu trong tưởng tượng chắc chắn sẽ liều mạng ông chết tôi sống, bây giờ trái lại lại tâm bình khí hòa nói chuyện với nhau?
Im lặng lan tràn, thời gian trôi qua từng giây từng phút một.
Chúng tôi vân luôn đợi Lãnh Mạch nói chuyện.
Nhưng Mộ Tu đột nhiên nói: “Nội lực của cô không còn thừa mấy, lại tiêu hao tiếp, tất cả mọi người sẽ bị ông ta hút khô nội lực.”
Lúc này tôi mới kinh hãi hoàn hồn, hỏi Mộ Tu ở trong lòng: “Chắc chản là Lãnh Mạch cũng đã cảm nhận được? Nhưng vì sao anh ấy không có động tĩnh gì?
“Năng lực đó của Lãnh Hiên rất kỳ lạ, nội lực giảm bớt vô cùng bí ẩn, nếu không phải cô có hai linh hôn trong cơ thể, cho dù đổi lại là tôi cũng chäc chăn không phát hiện ra biến hóa trong cơ thể, huống chỉ, ông ta dùng chiến thuật tâm lý dời đi lực chú ý của các người, không ai sẽ chú ý nội lực của mình sẽ biến mất!
Đây là chiến thuật của đối phương!”
Lời nói của Mộ Tu rất tinh túy, không thể chậm trẻ được nữa!
Tôi năm lấy tay Lãnh Mạch: “Lãnh Mạch, kẻ chủ mưu đang kéo dài thời gian của chúng ta! Ông ta đang hấp thu nội lực của chúng ta! Anh nhất định phải nhanh chóng quyết định đi!”
Lãnh Hiên cười nói: “Rất đáng tiếc, bị quỷ thần trong cơ thể cô bé phát hiện ra”
Quá âm hiểm! Chúng tôi thật sự bị ông ta mê hoặc!
Si Mị, đám Chu Tước cũng nhanh chóng phát hiện tình huống nội lực của mình bị xói mòn, quá sợ hãi, nhưng Lãnh Mạch vẫn đứng yên tại chỗ không cử động, Sỉ Mị không nghĩ nhiều, lập tức hạ lệnh: “Đại quân rút về phía sau!”
Đại quân nghe xong mệnh lệnh của anh ta lập tức rút vê sau, Lãnh Hiên không nhúc nhích, chỉ nhìn Lãnh Mạch.
Si Mị đi lên kéo cánh tay tôi, nhân tiện gọi Lãnh Mạch: “Anh đang nghĩ gì thế? Chẳng lẽ muốn để ông †a hút khô nội lực của anh đợi chết, mới có thể làm ra quyết định sao?”
Tôi nhìn Lãnh Mạch.
Một giây, hai giây, ba giây… Thời gian yên tĩnh tới mức một cây châm rơi xuống đều có thể nghe thấy.
Lãnh Mạch chậm rãi quay đầu, nhìn về phía tôi, nói với tôi: “Nếu anh bảo em sử dụng thuật khống chế không gian, cứu sống mẹ của anh, em sẽ làm theo lời anh nói chứ?”
Tôi hơi dừng lại, sau đó đáp: “Lãnh Mạch anh nghĩ gì thế? Không phải là anh thực sự tin lời người đàn ông này nói đấy chứ?”
“Vì sao không thể tin? Ông ấy là cha anh, cha ruột, anh đã hoàn toàn mất đi mẹ mình, chẳng lẽ em còn muốn anh mất đi cha ruột nữa sao? Lại do em tự tay giết cha ruột của anh?” Anh hỏi lại tôi.
Tôi không trả lời được, tôi vân luôn biết tôi giết mẹ anh, tuy anh không nói nhưng trong lòng vân luôn có khúc mặc. Đúng vậy, người nào sẽ không có khúc mặc, nếu Lãnh Mạch giết mẹ ruột tôi, tôi cũng sẽ có khúc.
mắc, cho dù vì bất cứ lý do gì.