Tống Lăng Phong nói đúng, làm gì có ai tốt trọn vẹn trên đời. Tôi cũng có những suy nghĩ xấu xa, cũng có góc tối, cũng có tâm trạng tiêu cực. Không một ai dám quả quyết mình chưa từng muốn đánh ai hay giết ai một một lần.
Chẳng qua là có người khuếch trương những suy nghĩ cực đoan đó và trở thành tội phạm giết người, kẻ cướp, tội phạm cưỡng hiếp… Còn đa số người khác chỉ thoáng qua cái suy nghĩ tiêu cực đó.
Thế nhưng những suy nghĩ thoáng qua đó lại có thể trở thành góc tối như Hồng Hồng.
Những suy nghĩ cực đoan sẽ mãi tôn đọng trong lòng môi người, mãi mãi không biến mất. . Xin hãy đọc truyện tại ( TrumT ruyen.O R G )
Tôi biết Hồng Hồng là một cô gái rất tiêu cực, nóng vội, thích chửi tục, vô cùng thiếu kiên nhân, vô cùng khát máu. Kiêu căng khó bảo, không nghe một ai, có thể động tay động chân bất cứ lúc nào.
“Thế nên có thể nói xét từ khía cạnh nào đó, Hồng Hồng như hiện giờ là do cô tạo nên” Tống Lăng Phong vẫn nói: “Tôi cũng phải cảm ơn cô đã chế tạo cho tôi một cơ thể đầy tà niệm mạnh như thế, tiết kiệm được rất nhiều rắc rối không cần thiết của tôi”
Tôi căn chặt môi, mắt đục ngâầu.
Không phải tôi hối hận vì suy nghĩ tiêu cực đã sinh ra Hồng Hồng. Tôi đâu phải thánh mẫu Maria, ai mà không có những suy nghĩ tiêu cực chứ? Tôi chỉ đang cay tức vì cuộc đời tôi bị Tống Lăng Phong bỡn cợt trong lòng bàn tay kể từ khi tôi mới chào đời!
“Còn về cái chết của cha mẹ cô do chúng tự làm tự chịu” Tống Lăng Phong khịt mũi: “Cha cô vân còn giá trị lợi dụng, nếu cha cô không rảnh quá theo dõi căn phòng bí mật của tôi, phát hiện tôi cấu kết với Lạc Nhu và những việc tôi làm thì đã không bị tôi giết trong căn phòng bí mật. Mẹ cô còn ngu hơn cả cha cô, tôi bảo cha cô bị linh hồn của ác quỷ giết mà mẹ cô không chịu tin, cứ phải đêm hôm lẻn vào từ đường tìm kiếm manh mối từ cơ thể cha cô. Cô thấy đấy, nếu mẹ cô chịu ở yên trong phòng có khi cô đã được nó nuôi dạy.
rồi. Tiếc sao cả cha và mẹ cô đã tham gia vào việc của tôi, tôi đành phải giải quyết chúng, gửi cô vào chùa Linh Ẩn để người ta nuôi”
Nói xong Tống Lăng Phong sờ cảm, nhìn tôi: “Có điều gửi cô đến nơi khác tốt hơn dự kiến. Tôi từng lo cô không sống được ở gia đình đó nhưng không ngờ cô vân sống sót kiên cường. Tất nhiên góc tối trong lòng cũng ngày một rộng mở trợ giúp cho kế hoạch của tôi”
Đến đây Tống Lăng Phong đã nói hết mọi chuyện và đứng đó cười với Lạc Nhu.
“Tống Lăng Phong! Ông chết cho tôi! Tất cả chúng bay chết cho tôi!” Dì Tống hét.
Cảm xúc của tôi cực kỳ tệ Lạc Nhu có thù giết bạn với tôi, giờ thì Tống Lăng Phong có thù giết cha mẹ với tôi. Hai con người này không đội trời chung với tôi, giờ có cho tôi đi tôi cũng không đi!
“Lạc Nhu, Tống Lăng Phong, Đồng Đồng tôi thề sẽ tự sát nếu không chém các ông thành trăm mảnh!” Tôi đay nghiến nhìn chòng chọc vào một nam một nữ đối diện “Chém thành trăm mảnh? Thế thì phải xem hôm nay cô có bản lĩnh một chọi hai hay không!” Lạc Nhu nói rồi lao vào tấn công tôi.
“Tránh ra mau Lưu Nguyệt!” Tôi đẩy Lưu Nguyệt sang bên cạnh, siết chuôi kiếm thần lao vào Lạc Nhu: “Tìm cơ hội đi mau đi Lưu Nguyệt!”
Tôi đánh tay đôi với Lạc Nhu, Lạc Nhu lấy một cái gậy cán dài nào đó ra, kiếm tần và gậy câm tay va chạm tạo ra tiếng keng keng. Lưỡi kiếm thần rung rung có vẻ rất phấn khích. Cùng với kiếm quyết của nhà họ Tống, uy lực của kiếm thân mạnh hơn kiếm trảm thi Chung Nhiễm cho tôi vài cấp. Những tia lửa được tạo ra từ ma dát làm không gian này xiêu vẹo sắp sụp.
Lạc Nhu không đánh thăng được tôi bay lùi về sau, Tống Lăng Phong bấm mấy khẩu quyết đánh ánh sáng trắng vào Lạc Nhu. Cơ thể Lạc Nhu phình to, khí đen xung quanh cũng gia tăng và Lạc Nhu lại tấn công tôi tiếp.
Tôi xoay kiếm đỡ đòn, người cũng bị phản lực đánh lùi mất bước khó làm mới dừng lại được.
Sức mạnh của Lạc Nhu đã tăng, rõ thấy là Tống Lăng Phong chơi bẩn.
“Tưởng mạnh đến mức đánh được bọn ta? Hờ cô vân ngông cuồng như vậy” Lạc Nhu to gấp ba nhìn tôi từ trên cao xuống.
Tôi nhoẻn miệng cười mỉa: “Đã thích chơi chiêu trợ giúp tăng sức mạnh vậy tôi cũng có.”
Dứt lời chiến khí màu trắng toả quanh người tôi.
Lạc Nhu và Tống Lăng Phong biến sắc ngay lập tức.
Chiến khí là năng lực phụ trợ mạnh nhất trên đời.
Là năng lực tuyệt vời của tộc Người Lùn mà giờ cũng là năng lực tuyệt vời của tôi.
“Cô vẫn tự đại như vậy, Lạc Nhu” Tôi trả lời cô ta băng giọng điệu hệt cô ta.
Lạc Nhu rất tức giận tấn công tôi ngay lập tức.
Cùng lúc đó cuối cùng Tống Lăng Phong đã di chuyển theo sau Lạc Nhu, vừa giúp đỡ cô ta vừa tấn công tôi.
Một chọi hai.
“Đồng Đồng cẩn thận!” Lưu Nguyệt đứng một bên vội vàng hét to.
Kiếm thân chặn trước ngực, chiến khí bao bọc cả tôi và kiếm thân một lớp màng màu vàng. Tôi lơ lửng trên cao, tốc độ của Lạc Nhu và Tống Lăng Phong chỉ như rùa bò trong mắt tôi. Khí đen ùn ùn kéo đến, tôi nheo mắt đợi Lạc Nhu lại gần tôi hơn nữa.
Năm mươi mét, ba mươi mét, mười mét, tám mét…
Chính là lúc này!
“Ánh sáng tà ma, chém” Kiếm quyết chấn động, kiếm khí và chiến khí biến thành đòn tấn công lao thẳng vào Lạc Nhu.
Đây là một trong nhưng đòn kiếm quyết mạnh của nhà họ Tống. Luồng kiếm khí này có thể làm không gian xô lệch, bóp méo cong thành hình kiếm khí. Rất hiếm người có thể học được tuyệt chiêu tấn công kiếm khí với năng lượng khủng khiếp bổ vào vai Lạc Nhu này.
“ÁI” Lạc Nhu hét to, bị kiếm khí đánh bay và lê dài mấy chục mét dưới đất mới dừng lại.
Tống Lăng Phong ngạc nhiên ra mặt. Đòn tấn công của ông ta cũng đã đến, đây là trận pháp giăng lưới cực kỳ mạnh sáng chói loá cả mắt của nhà họ Tống.
Tôi từng thấy Tống Tử Thanh sử dụng nó trên chiến trường, mở trận pháp là linh hồn ác quỷ của binh lính Minh Giới trong vòng mấy mét xung quanh đều bị ánh sáng chói loá này đánh tan thành tro bụi.
Tuy nhiên tuyệt chiêu này rất tốn nội lực, chỉ sử dụng tối đa một lần chiêu này trong trận chiến thôi.
Tống Lăng Phong quyết tâm giết tôi đây mà.
Tôi cười khẩy thu đòn ánh sáng tà ma về, nhấc cao thần kiếm qua đầu, chiến khí lượn quanh kiếm thần, liên tục truyền năng lượng cho kiếm thần theo động tác của tôi rồi dân dần phình to như bóng bay quanh kiếm thân.
“Phán quyết, kiếm nhảy múa” Tôi lại đọc kiếm quyết một lần nữa.
Đất là một trong các chiêu kiếm quyết mạnh khác của nhà họ Tống.
Chiến khí nổ bùm, thần kiếm nhân lên thành vô số thanh kiếm. Lưỡi thần kiếm nào cũng bao bọc chiến khí bản vào lưới ánh sáng trên đầu.
Tiếng nổ ầm ầm vang ngay bên tai, kiếm thân chọc thủng lưới ánh sáng, lưới ánh sáng cũng bị rách. Chiến khí cuộn dưới chân tôi biến thành lực như ống phun khói đưa tôi bay ra từ chô lưới rách.