“Vương, quả thật là cô hoàn toàn không cần như thế này, tôi vẫn luôn trung thành với cô chưa hề thay đổi, nói muốn vì cô mà tìm bảo bối xinh đẹp nhất thế gian cũng không phải là lời nói dối, sở dĩ trên đường tôi đi cùng người phụ nữ này, chỉ là vì muốn tìm bí mật được cất giấu trong người cô ta mà thôi, bây giờ, cô bảo tôi giết cô ta, tôi sẽ liền bắt cô ta trở về, để cô tự mình kết thúc cô ta, giải trừ sự tức giận của cô.” Lãnh Mạch nói.
Nói về người có bản lĩnh dao động, Lãnh Mạch cũng là tiêu chuẩn.
Chỉ có điều Lạc Nhu bị Lãnh Mạch dao động nhiều rồi, bây giờ cũng không một mực mù quáng tin tưởng lời nói của Lãnh Mạch như thế nữa, trên mặt nở nụ cười: “Tôi đương nhiên biết Mạch đối xử tốt với tôi, mỗi lần anh ra bên ngoài làm việc khi trở về đều sẽ đem cho tôi thức ăn ngon cùng quà tặng, tôi ngã bệnh anh cũng sẽ canh giữ ở bên cạnh giường của tôi trắng đêm không ngủ, mỗi lân có người nói xấu tôi anh cũng sẽ đứng ra bảo vệ tôi, nếu như không phải nhiều chuyện cảm động như vậy, như thế nào tôi lại yêu anh như vậy chứ hả, Mạch”
Mặc dù tôi không đến mức bởi vì một hai câu nói này của Lạc Nhu mà liền bị châm ngòi ly gián, có điều nghe cũng thật sự không thoải mái.
“Vương cô biết thì tốt rồi” Lãnh Mạch trả lời.
“Mạch, kỳ thật người phụ nữ này không làm người khế ước của anh cũng không sao cả, cùng lắm thì sau này một lần nữa chờ một cái khế ước giả anh nói đúng không? Trước tiên chúng ta tránh Thiên Lôi kiếp đến đi, đợi thêm Thiên Lôi kiếp tiếp theo đến là được rồi, ở Minh Giới, chỉ cần tôi và anh ở bên nhau, chỉ sợ là không có ai có thể mạnh hơn so với chúng ta, anh nói có đúng không?” Lạc Nhu còn nói, trong giọng nói dường như còn mang theo ý tứ thăm dò, thăm dò xem bây giờ Lãnh Mạch phải chăng còn có dã tâm muốn tranh đoạt cái ngai vàng Minh Vương này không.
Lãnh Mạch gật đầu, không có nói quá nhiều lời.
Lạc Nhu thăm dò không được cái gì, bỗng nhiên lập tức ôm lấy cổ của Lãnh Mạch, làm cho tôi với Lãnh Mạch đều giật mình, tôi còn tưởng rằng Lạc Nhu muốn ra tay với Lãnh Mạch nữa, xém chút liền gọi Hồng Hồng ra rồi, nhưng Lạc Nhu chỉ ôm cổ Lãnh Mạch rồi nói: “Mạch, lúc đang chờ làm bánh xốp thật nhàm chán mà, tôi muốn anh hôn tôi”
“Dựa vào cái gì! Con mẹ nó chứi Ngay trước mặt nhiều binh sĩ như vậy đến cuối cùng Lạc Nhu còn biết xấu hổ hay không đây!
“Vương, chuyện này chỉ sợ… Không tốt đâu”
Mặt của Lãnh Mạch đều cứng ngắc lại.
“Chuyện này có cái gì không tốt chứ? Chúng ta đều đã đính hôn rồi sớm muộn gì cũng đến kết hôn, những binh lính này cũng đều là người thân tín của tôi, chông chưa cưới hôn vợ chưa cưới hình như cũng không có gì không ổn đâu? Tôi hôn chồng chưa cưới của mình cũng không tính là phóng đãng chứ?” Lạc Nhu nhíu mày, giọng điệu âm trâm xuống: “Hay nói đúng hơn là trong lòng anh vân ghi nhớ người phụ nữ ở phía sau kia, không muốn hôn tôi ở trước mặt cô ta? Ở trong lòng anh có phải là vẫn còn suy nghĩ hi vọng muốn đi cùng với cô ta không!”
Lãnh Mạch ngước mắt, nhìn về phía tôi.
Tôi bị binh sĩ điều khiển liền đứng ở phía đối diện với Lãnh Mạch, Lạc Nhu đang đưa lưng về phía tôi, tôi trừng anh, dùng sức trừng anh, nếu như con mắt có thể phun lửa, tôi tuyệt đối đã thiêu chết Minh Giới với Minh Vương Lạc Nhu rồi!
Lạc Nhu đã bắt đầu có cảm xúc không kiên nhân không ổn định, thời điểm lại muốn nói cái gì, Lãnh Mạch đột nhiên ôm lấy mặt của Lạc Nhu, hôn lên môi Lạc Nhu.
Thật là tức giận đến điên rồi, loại cảm giác này, thật, thật sự, không phải, bình thường, mà là lửa cháy lớn!
Mặc dù biết rõ vì lập tức đi Vương Điện cứu Dạ Minh, nhất định phải làm cho Lạc Nhu bình tĩnh, nhất định phải lừa gạt được Lạc Nhu, nhưng nhìn thấy Lãnh Mạch hôn những người phụ nữ khác, đổi lại là một cặp tình nhân khác cũng tuyệt đối sẽ không chịu đượ!
c Lãnh Mạch muốn rời khỏi Lạc Nhu, Lạc Nhu lại ngược lại trực tiếp bổ nhào vào trên người của Lãnh Mạch, hai tay gắt gao ôm lấy khuôn mặt của Lãnh Mạch mà hôn xuống, giống như vật bám dính chẳng thể nhét miệng của mình vào bên trong miệng của Lãnh Mạch vậy, khao khát đích thực chính là trong phút chốc muốn cởi quần áo ngay trước mặt của nhiều người như vậy để biểu diễn cảnh hạn chế.
Thật sự, thế giới này không còn có người phụ nữ nào có thể buồn nôn hơn Minh Vương Lạc Nhu!
Tức chết, tức chết, tôi mẹ nó tức chết bà đây rồi!
“Minh Vương Lạc Nhu cô có thể có liêm sĩ một chút được không? Phải làm chuyện thân mật buồn nôn các người có thể trốn đến nơi khác mà làm không được sao? Trong phòng này không dưới hai mươi cái binh sĩ nam, cô không xấu hổ nhưng tôi cũng xấu hổ thay cho cô đó!” Tôi thật muốn chửi ầm lên xông lên xé nát tấm mặt quỷ kia của Lạc Nhu, nhưng cuối cùng vần chỉ có thể kìm nén lại.
Lạc Nhu mới không để ý đến lời tôi mắng mà tiếp tục quấn lấy người của Lãnh Mạch, còn ngôi xuống trên đùi Lãnh Mạch nữa.
Mẹ nó mẹ nó mẹ nó mẹ nó!
Cuối cùng Lãnh Mạch cũng mạnh mẽ tránh ra khỏi Minh Vương, chà xát miệng: “Vương, dang dự của cô không thể bị tôi hủy.”
Lạc Nhu ngước cổ nhìn Lãnh Mạch, con mắt ướt sũng nhìn thoáng qua vô cùng đáng thương: “Mạch, tôi thật sự không quan tâm đến kết hôn rồi mới trao thân cho anh, bây giờ tôi nguyện ý đưa bản thân cho anh, tư tưởng của anh sao còn cứng nhắc hơi tôi nữa vậy chứ? Vì sao anh lại không nguyện ý chạm vào tôi? Anh có phải có vấn đề về mặt kia không?”
Nếu như tôi là một người đàn ông bình thường, cho dù tôi không có người thích, cũng sẽ không đụng vào loại phụ nữ giống như Lạc Nhu này!
Lãnh Mạch vô ý thức nhìn tôi, tôi phát cáu với anh, nặng nhẹ mà quay đầu đi “Vương, thân phận của cô tôn quý, loại chuyện này nhất định phải chờ đến khi kết hôn” Lãnh Mạch nói với Lạc Nhu.
“Thế nhưng, Mạch, tôi……”
Lạc Nhu còn muốn tiếp tục nũng nịu, lại bị Lãnh Mạch cắt ngang: “Vương, thật xin lôi, tôi đi vào phòng vệ sinh trước.”
“Mạch có phải là anh có phản ứng không? Lạc Nhu lại lập tức kích động hưng phấn, cúi đầu nhìn chỗ đũng quân kia của Lãnh Mạch, thế nhưng cô ta đã thất vọng: “Tôi còn tưởng rằng anh muốn đi phòng vệ sinh…… để giải quyết vấn đề sinh lý.”
“Thật xin lôi” Lãnh Mạch đẩy Lạc Nhu ra, đoán chừng cũng sợ lại ở thêm một giây anh sẽ đá Lạc Nhu đi nên bước nhanh đi vào phòng vệ sinh.
Lạc Nhu ngã ngồi về ghế sô pha, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ nói Mạch anh ấy…… Thật sự có vấn đề về phương diện kia sao?”
Nếu như bây giờ nôn mửa sẽ không chọc giận Lạc Nhụ, tôi nhất định ói cho cô ta xem!
Sao cô ta không suy nghĩ xem có phải chính mình có vấn đề không chứ?
Lúc này Lạc Nhu đang nghiêng đầu nhìn vê phía tôi, khóe môi nhấc lên: “Làm sao, sắc mặt kém như vậy rồi à, không phải mới vừa gào thét kêu người đàn ông cặn bã người phụ nữ đê tiện sao, người đàn ông âu yếm cô ở trước mặt cô cưỡng hôn tôi, đồng thời cũng hôn tôi nồng nhiệt, cô có cảm giác như thế nào, hả?”
Cưỡng hôn cô ta? Nồng nhiệt hôn cô ta?
Không chịu nổi, trước kia tôi còn từng có một đoạn thời gian cảm thấy Lạc Nhu thật đáng thương, yêu mà không được, còn có chấp niệm sâu nặng với Lãnh Mạch, hiện tại chỉ cảm thấy trước kia tôi thực sự quá ngây thơ, hiện tại nửa mắt tôi cũng không muốn nhìn đến Lạc Nhu, sợ nhìn đến cô ta thì mình thực sự sẽ nhịn không được mà ói ra.
“Cho nên nói phụ nữ này như cô đến cuối cùng là có tư cách gì, đến cùng có thể lấy cái gì mà so với tôi? Tôi nói rồi, Lãnh Mạch là của tôi, anh ấy chính là của tôi mà cô? Ha, hôm nay sẽ chết ở trong tay người đàn ông mình yêu nhất” Lạc Nhu tiếp tục trào phúng tôi, đăng sau những lời khó nghe kia tôi đều không muốn nghe, không muốn cùng cô ta cãi nhau.
“Sĩ diện với tôi à?” Lạc Nhu từ trên ghế salon đứng dậy đi về phía tôi, đi đến trước mặt tôi, năm lấy cái cảm tôi làm cho tôi phải nhìn cô ta: “Nói đi, cái miệng này của cô nói tiếp đi, tôi cũng muốn nghe thử một chút bên trong cái miệng này của cô còn có thể nói ra cái gì nữa”
“Ha” Tôi chỉ cười lạnh một tiếng.
Lạc Nhu bị thái độ của tôi chọc giận: “Được, có Không chịu nổi, trước kia tôi còn từng có một đoạn thời gian cảm thấy Lạc Nhu thật đáng thương, yêu mà không được, còn có chấp niệm sâu nặng với Lãnh Mạch, hiện tại chỉ cảm thấy trước kia tôi thực sự quá ngây thơ, hiện tại nửa mắt tôi cũng không muốn nhìn đến Lạc Nhu, sợ nhìn đến cô ta thì mình thực sự sẽ nhịn không được mà ói ra.
“Cho nên nói phụ nữ này như cô đến cuối cùng là có tư cách gì, đến cùng có thể lấy cái gì mà so với tôi? Tôi nói rồi, Lãnh Mạch là của tôi, anh ấy chính là của tôi mà cô? Ha, hôm nay sẽ chết ở trong tay người đàn ông mình yêu nhất” Lạc Nhu tiếp tục trào phúng tôi, đăng sau những lời khó nghe kia tôi đều không muốn nghe, không muốn cùng cô ta cãi nhau.
“Sĩ diện với tôi à?” Lạc Nhu từ trên ghế salon đứng dậy đi về phía tôi, đi đến trước mặt tôi, năm lấy cái căm tôi làm cho tôi phải nhìn cô ta: “Nói đi, cái miệng này của cô nói tiếp đi, tôi cũng muốn nghe thử một chút bên trong cái miệng này của cô còn có thể nói ra cái gì nữa”
“Ha” Tôi chỉ cười lạnh một tiếng.
Lạc Nhu bị thái độ của tôi chọc giận: “Được, có khí phách đúng không, phế một cánh tay của cô trước, để tôi nhìn xem cô có còn phách lối nữa hay không!”