Giọng nói này giống hệt giọng nói lúc tôi đang trong phòng tăm!
Sỉ Mị phản ứng nhanh hơn, đưa tay ra đẳng sau tạo hắc khí tấn công vào một chỗ:nào đó trên không trung, sau đó rời khỏi cơ thể tôi, bảo vệ tôi phía sau: “Mi là ail”
“Si Mị, thứ mà tôi đã gặp trong phòng tắm ngày hôm đó chính là iồn ma này!” Tôi nói sau lưng Sỉ Mị.
Tôi nói với Si Mị về chuyện trong phòng tắm, Si Mị ngay lập tức tức giận #à nói vào không khí: “Dám động đến người phụ nữ của tối; mi đi chết đi!”
Khoan đã, tôi trở thành người phụ nữ của anh ta từ khi nào, sao tôi không biết??2 Si Mị đang chiến đấu với luống không khí, tôi rất lo lắng khi không nhìn thấy luông khống khí đó, tôi đứng dậy khỏi giường, nép vào phía tường và lo lắng theo dõi tình hình. ï Hồn ma này và Sỉ Mị đã chiến đấu kông dưới năm phút. Mặc dù Si Mị đã đoán chừng rãng sự mong manh của ngôi nhà không cần dùng sức mạnh lớn vậy, nhưng hồn ma này có thể dùng nhiều chiêu dưới tay của Sỉ Mi lâu như vậy, đáy là lần đầu tiên. Giống như tôi dự đoán, hồn ma không chỉ có thể phá vỡ phòng ngự ma thuật của Tống Tử Thanh, mà còn có thể đánh Sỉ Mị thành ra như thế này, nhất định phải có lai lịch không nhỏ!
“Tôi chỉ là nhớ cô bé, tới gặp cô ấy một chút, hà cớ gì phải đánh nhau như vậy?” Giọng nói trong không khí lại vang lên.
Sĩ Mị lui đến bên cạnh tôi; tôi thâm hỏi Sỉ Mị đây là cái quỷ gì, SỈ Mị nói: “Đồ ngốc, lần này em thu hút được thứ hàng khủnđ$ậy.”
Tôi ngước mắt lên và nhìn lại lần nữa thì trong không trung cũng hiện ra một vòng xoáy, một bóng người dần hiện ra trong không trung. Ông ta là một ông già gầy gò, râu dài và dáng vẻ khá bình thường. Vừa nghĩ tới lúc bị ông già này “nhìn thấy còn chạm vào người, khắp người tôi liền rừng mình, muốn nổi cả da gài “Cô bé, sau khi tạm biệt ngày hôm đó, tôi nhớ cô muốn chết. Chỉ cần tôi nghĩ đến làñ da non nớt của cô, tôi liền không ngủ được, nghĩ đến mốtngày nào đó tôi có thể vuốt ve vuốt ve nó.’ Ông già nói.
Sỉ Mị tức giận: “Địa Tạng, ông nói chuyện cẩn thận cho tôi! Một con Sơn Quỷ tép riu, đi chết đi!”
“Địa Tạng?” Tôi sững sờ “Địa Tạng không phải là Bồ Tát sao? Truyền thuyết nói không phải là phổ độ chúng sinh sao?
“Những gì các người viết trong sách đều là tự mình bịa đặt hết. Địa Tạng là một con Sơn Quỷ đã tu luyện thành Quỷ Tiên. Nó tập hợp đủ loại tà ma trên đời, rất thích ăn thịt người, đặc biệt là phụ nữ còn trinh, nhưng nói chung không dễ ra khỏi núi, chỉ cần nó ăn thịt người, nó sẽ thu hút quỷ sai, và từ đó thu hút người Minh Giới. Người Minh Giới không cho phép Địa Tạng xuất hiện”
Ăn thịt ngưỡi, còn là con gái còn trinh… Tôn Xảo Xảo! Ạ “Lễ nào chuyện của Tôn Xảo Xảo chính là do ông làm sao?!” Tôi hỏi ông già Địa Tạng ở đối diện.
“Tôi không biết Tôn Xảo Xảo là ai. Tôi chỉ có hứng thú đến cô. Những Ác quỷ trong tay tôi đã mang hơi thở của cô trở lại, và tôi luôn theo dõi cô mọi lúc. Cuốn Huyết Tà Thuật đó của cô chính:là tôi đưa cho cô, không định cảm ơn tôi sao? ” Địa Tạng vừa cười vừa nói.
“Ông nói cái gì?! Làm sao ngươi biết máu của tôi đặc biệt! Rốt cuộc ông là người gì!” Tôi sửng sốt, cuốn Huyết Tà Thuật là do ông già này truyền cho tôi ư?
Không phải Lãnh Mạch sao? Ngoài Lãnh Mạch ra người đã theo dõi chúng tôi, còn có ông già này!
“Đừng hiểu lầm tôi” Địa Tạng xua tay: “Tôi không biết chỗ nào đặc biệt trong cơ thể cô cả, nhưng cuốn sách này là một bảo bối bí mật ngủ sâu trong thư viện.
Ngày hôm đó, sau khi tôi theo các người vào thư viện, cuốn sách này đã tỉnh giấc, tôi nghĩ mục đích của cô không phải là tìm cuốn sách này, vì vậy tôi đã thuận nước giong thuyền và tặng cuốn sách cho cô.”
Hóa ra là như vậy, cuốn Huyết Tà Thuật này là bảo bối bí mật gì;của thư viện chứ? Cảm nhận được sau khi tôi đã đi vào thự viện liền tỉnh dậy ư? Thảo nào cuốn sách này rất hợp với hoàn cảnh của tôi, đến nỗi mọi sự trùng hợp đều được giải quyết.
“Nhưng thật đáng tiếc.” Địa Tạng lại nói: “Không ngờ răng cô bé lại là một người bình thường, bên cạnh còn có Si Mị Đại Vương; đến người của Minh Giới đều có. Tôi nghĩ rằng tôi không thể ăn thịt cô được nữa rồi.
Tiếc thật, thật đáng tiếc.”
Tôi cau mày: “Lúc trước ông)nói nói Ác quỷ của ông mang theo hơi thở của tôi, cũng chính là nói, Ác quỷ bên cạnh thân thể Tôn Xảo Xảo cũng là do ông mang tới, đúng không.”
Địa Tạng cười nhẹ, không trực tiếp trả lời, chỉ nói: “Tôi không có ác ý gì với cô bé, tôi chỉ đơn thuần thích, đơn thuần muốn ăn, nhưng cô bé à, cô… đừng làm hỏng chuyện của tôi.”
“Ý ông là gì?” Tôi hỏi.
Ông ta không nói nữa, buông một câu rồi lại biến mất: “Chúng ta sẽ gặp lại nhau, cô bé thú vị”
“Ông ta rất có khả năng là người đứng sau chuyện của Tôn Xảo Xảo, Si Mị, anh có muốn đuổi theo ông ta không?” Tôi vội hỏi.
“Không” Sỉ Mị lắc đầu: “Bản lĩnh Địa Tạng cũng lớn đấy, ông ta căn bản là Sơn Quỷ, chỉ cân những nơi có đất là có thế lồi kéo được sức mạnh, bắt ông ta khảo tra trong nhà này sẽ rất phiền phức, ngoài ra, nếu Sơn Quỷ muốn đi thì không ai bắt được; kể cả tôi”
Bây giờ mọi chưyện đã xảy ra rồi, tôi lại gặp phải một con ma phiền phức như vậy, còn tu luyện thành một Quỷ Tiên. Về Quỷ Tiên, con ma nhỏ mà tôi gặp ở thôn Nhân Hòa là một cofrTà Tiên nhỏ, cũng vừa mới tu luyện thành mà năng lực mạnh như vậy, chứ đừng nói là Địa Tạng này, thoạt nhì biết ngay là quỷ đã tu luyện cả trăm năm rồi.
“Lần này Địa Tạng xuất hiện nguy cơ bị người Minh Giới phát hiện, hẳn là có vấn đề, ông ta nhìn trúng em rồi, chúng ta phải cẩn thận” Si Mị nhìn fôi: “Từ hôm nay trở đi, em phải ở bên cạnh tôi và không rời nửa bước.”
Tôi gật gật đầu, thất vọng rủ xuống mặt: “Nếu như quỷ nhãn vẫn còn, tôi sẽ không bị động như vậy, ít nhất có thể đánh trả, nhưng bây giờ tôi.. “
“Đừng suy nghĩ nhiều, có tôi ở đây, tôi sẽ bảo vệ em” Sỉ Mị nói.
Tôi thở dài một tiếng.
Sau sự việc này, sự hứng thú của Sỉ Mị đối với tôi cũng giảm xuống, nghỉ ñgơi một lúc, chúng tôi lần lượt đi ngủ. Anh ta ngủ dưới sàn còn tôi ngủ trên giường, tắt đèn xong, anh ta nói gì đó để dỗ dành tôi rồi chìm vào giấc ngủ.
Tôi cũng trởmình, nhưng mãi không ngủ được.
Trong đầu tôïTối như tơ vò, tôi chẳng nghĩ ngợi gì nhưng cũng chẳng hình dung ra được điều gì.
Cảnh đối diện với Lãnh Mạch bên đàiphun nước bấy lâu nay cứ lởn vởn trọng đầu, chìm vào giấc mơ như ác mộng. F Trước đây anh đã cho tôi.một cái bạt tai vì lo răng Minh Vương sẽ đối phó với tôi.Nhưng lần đó ở Minh Giới, tôi đã suy nghĩ mấy ngày liễn có phải tôi đã hiểu lâm anh không, nhưng tôi không thể nghĩ ra lý do tại sao phải làm tổn thương tôi, lúc đó Minh Vương đã lời thề độc sẽ công khai ân xá cho chúng tôi trước mặt quần chúng nhân dân, nhưng anh vấn lànšchúng tôi bị thương, là vì thể hiện lòng trung thành với Minh Vương sao? Nhưng tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng anh đang thực sự tức giận.
Mấy ngày nay anh tìm đến tôi cũng không hề nhắc tới chuyện này, bả vai trái vẫn còn đau nhói, tối hôm qua lúc bị anh đè ở trên giường, tôi rất muốn hỏi anh, Lãnh Mạch, anh đâm tôi một nhát dao, sao lại không nói gì?
Nhưng tôi đã hoàn toàn kết thúc với anh rồi, không cần phải lo lắng về những điều này nữa.
Trăn trộc:mãi không ngủ được, nửa đêm tôi nhẹ nhàng bước ra khỏi giường đi vệ sinh ở tầng dưới.
Phòng khách tầng một tối om, tôi đi xuống dưới tầng cạnh bức tường bật đèn lên.
Lãnh Mạch đang đứng giữa phòng khách.