Chồng Ma Của Em

Chương 293: Không nên chọc giận anh ta



Rõ ràng miệng đã bảo không được làm chuyện đó trên xe, nhưng cơ thể tôi vẫn tuân theo bản năng nguyên thủy nhất, bị Lãnh Mạch hôn đến mức mơ mơ.

màng màng, rồi đến cực điểm.

Lãnh Mạch cử động yết hầu với vẻ khó khăn, anh ta nói với Hàn Vũ: “Đưa thuốc kia đây!”

Hàn Vũ thở dài, đưa một viên thuốc ra sau tấm chắn, Lãnh Mạch đút vào miệng tôi: “Ngoan, uống đi nào: Ánh mắt tôi trở nên mơ màng, ý thức hoàn toàn không nghe theo sự điêu khiển của tôi, tôi há miệng ra, ngay cả ngón tay của Lãnh Mạch cũng ngậm vào miệng, sau đó liền nghe thấy tiếng rên rỉ nặng nề của Lãnh Mạch, Lãnh Mạch kéo tôi dậy để tôi ngồi lên đùi mình, sau đó ấn eo tôi xuống, bàn tay to lớn ôm chặt lấy lưng tôi. Tôi ngồi trên đùi Lãnh Mạch, Lãnh Mạch điên cuồng cướp lấy môi tôi Tình nồng ý đậm, dục vọng cũng theo đó mà mãnh liệt đến cực điểm.

Tôi cảm giác nụ hôn lúc này như một dòng suối cạn khô, tôi ngửa đầu lên, đưa chiếc lưỡi nhỏ xinh ra liếm xung quanh miệng Lãnh Mạch, hai tay ôm chặt lấy cổ anh ta: “Lãnh Mạch, tôi muốn..”

Sự chủ động của tôi đã thiêu cháy toàn bộ lý trí của Lãnh Mạch, Lãnh Mạch cần môi tôi, giọng nói mang theo sự khiên cưỡng đến cùng cực: “Nhóc con, là do em tự mình tìm tới đấy”

Sau đó, anh ta nói với Hàn Vũ: “Mở nhạc”

Hàn Vũ mở loa trên xe, anh nín thở nói: “Mở đến mức lớn nhất rồi”

Làm chuyện đó trên xe, mà trên xe lại còn có người khác, nên tôi vẫn thấy hơi xấu hổ, vùi đầu vào ngực Lãnh Mạch, Lãnh Mạch cởi áo khoác xuống choàng.

lên vai tôi, áo khoác của anh ta giống như một chiếc túi vậy, bao trọn lấy cơ thể nhỏ bé của tôi vào bên trong, che lấp đi thân hình của tôi.

Giọng của Lãnh Mạch khàn tới mức không thể khàn hơn, tôi xấu hổ vùi mặt vào ngực Lãnh Mạch, rồi vô thức, tôi cắn lên ngực anh ta.

Tiếng rên như mèo kêu của tôi hòa với tiếng đàn violin một cách ám muội, chiếc miệng nhỏ cắn Lãnh Mạch không rời, trán Lãnh Mạch nổi gân xanh, tôi không dám phát ra tiếng rên nữa, há lớn miệng thở dồn dập, hơi thở nóng rực của tôi phả lên lông ngực anh ta, nghe thấy tiếng trái tim anh ta đập thình thịch, thình thịch như sắp nhảy vọt ra ngoài.

Đúng lúc ấy, con xe lăn bánh vào làn giảm tốc, tốc độ giảm đi khiến con xe hơi rung lên, Lãnh Mạch nhân lúc bánh trước chuyển vào làn giảm tóc liên đâm mạnh lên trên, bàn tay to lớn ấn đầu tôi dán chặt vào lông ngực của mình, tôi mềm nhũn dựa vào lòng Lãnh Mạch.

Con xe rẽ hướng, chúng tôi vào thành phố, Lãnh Mạch nói với Hàn Vũ: “Tìm một khách sạn nào đó rồi cậu đi ăn cơm đi.”

Hàn Vũ tuân lệnh lái xe tới cửa khách sạn, xe vừa dừng lại, Lãnh Mạch liên ôm tôi từ trong xe ra, phi vào.

khách sạn như một cơn gió, mở cửa phòng ra, vừa đóng cửa lại, anh ta liền hôn tôi tới tấp: “Nhóc con, hôm nay em đừng hòng ngủ nữa!”

Nếu thời gian có thể quay lại, tôi chäc chắn sẽ không chủ động động vào Lãnh Mạch!

“Lãnh Mạch, đủ rồi đấy, tôi sắp chết rồi” Cả người tôi như bị rút cạn sức lực, vùng vẫy bám vào đuôi giường, vừa mới chạm tay vào mép giường, gót chân nhỏ nhần liên bị một lực cục mạnh kéo ra sau.

“Nhóc con, em muốn chạy à?” Giọng nói trầm khàn của người đàn ông gợi cảm như men say.

Da đầu tôi tê rần, toàn thân đau đớn, ngoảnh đầu lại vào đôi mắt mê man sâu thẳm của người đàn ông, trên gương mặt anh tuấn lạnh lùng thường ngày bỗng có thêm vẻ dịu dàng kỳ lạ, khoảnh khắc ấy, tôi như bị hút hồn, cứ ngơ ngác nhìn gương mặt anh tuấn của người đàn ông đang ngày càng phóng đại trước mặt mình, ngày càng sát gần mình.

Đến khi tôi tỉnh lại lân nữa, chúng tôi vẫn ở trong.

phòng khách sạn. Nghe thấy tiếng nước chảy tí tách trong nhà tảm, tôi ngẩng đẩu lên nhìn trân nhà với vẻ ngây ngốc, cả người mệt đến mức ngay cả một ngón tay cũng chẳng buồn động đậy.

Chắc chăn Lãnh Mạch cũng thích tôi, cũng có tình cảm với tôi, nếu không anh ta sẽ không động tình đến vậy.

Chỉ cần nghĩ tới chuyện này, khóe môi tôi lại không.

kìm được mà cong lên.

Đã chẳng còn chuyện gì vui hơn chuyện hai người đều thích nhau nữa rồi.

Một lúc sau, Lãnh Mạch tắm xong bước ra ngoài, trên tay cầm một chiếc khăn lau mái tóc ướt, thân trên trần trụi, vòm ngực tráng kiện, múi bụng chia rãnh rõ ràng cứ thế xuất hiện rõ mồn một trước mắt tôi.

Thân hình của người đàn ông này hoàn hảo tới mức không gì có thể xoi mói được, giống như gương mặt không tì vết của anh ta vậy, nét nào cũng đẹp đến cực điểm, vô cùng mê hoặc lòng người Ánh mắt tôi bất giác nhìn xuống dưới, chiếc khăn tắm màu trằng quấn quanh eo anh ta, che đi bộ phận quan trọng nhất của người đàn ông, chỉ nhìn thấy đôi chân dài rắn chắc thẳng tắp.

Nhìn mãi nhìn mãi, tôi bỗng dưng thấy mũi phả ra hơi nóng, đầu vang lên chuông cảnh báo inh ỏi, khi ấy tôi mới ý thức được mình nhìn chăm chăm cơ thể lõa lồ của Lãnh Mạch đến mức thất thần!!!

“Đừng dùng ánh mắt thèm khát như vậy nhìn tôi nữa nhóc con” Anh ta dựa người vào cửa, đôi mắt phượng sắc bén cười như không cười liếc tôi.

Mặt tôi đỏ bừng, hận không thể lập tức đào một cái lỗ lẻ để chui xuống! Giấu cả người mình đi.

Tiếng bước chân của anh ta vọng lại, anh ta rót cốc nước, giọng nói rất gần lại như rất xa: “Người phụ nữ nào đó lúc đầu còn chủ động lắm mà, bây giờ lại xấu hổ như gà rụt đầu, có phải đã quá muộn rồi không hả?”

Tôi nghe ra ý cười trong lời Lãnh Mạch nói, cái tên lưu manh kia đang trêu tôi!

Rốt cuộc tôi đã làm những gì vậy tr Lãnh Mạch cất tiếng cười sang sảng, kéo chăn tôi ra: “Thôi được rồi, em tắm rửa đi, chúng ta phải về rồi.” . Kiếm Hiệp Hay

Tội lại vùi người vào chăn một lần nữa, lấy chăn bao trọn lấy cơ thể, mặt đỏ không dám nhìn thẳng anh †a: “Anh anh anh anh… anh ra ngoài trước đi, tôi tôi tôi tôi thay quần áo đã… á!”

Lời còn chưa nói xong, tôi đã bị Lãnh Mạch xách ngược từ trên giường dậy, cơ thể trần trụi lọt thỏm vào.

trong vòng tay ôm của Lãnh Mạch, trời ơi, tôi rúc đâu vào cánh tay anh ta, xấu hổ đến mức giọng lí nhí như muỗi: “Lãnh Mạch, anh thả tôi xuống đi mà.

“Phiền chết đi được” Anh vỗ nhẹ vào mông tôi một cái, rồi đặt tôi xuống chiếc ghế bên cạnh.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv