Hai người đều có chút mệt, chợp mắt một lúc trên giường mới bắt đầu tiếp.
“Em chợp mắt một lúc đi, anh tắm một chút, đợi một lát đưa em đi dạo khắp nơi.” Anh hôn lên trán tôi một cái.
Từ lần đầu tiên đi khách sạn đến bây giờ, anh ấy luôn là như vậy, luôn thức dậy, luôn tắm rửa trước tôi, thu xếp ổn thỏa rồi sau đó đợi tôi.
Tôi híp mắt cười, tôi lười mà, không thích dậy trước anh.
Tôi thích nhìn anh đợi tôi, thích thích hưởng thụ cảm giác được chiều chuộng sau khi “yêu”.
Chờ anh tắm xong, tôi mới ôm quần áo đi vào.
Kể từ lần trước anh làm toàn thân tôi bị tụ bầm, những lần sau anh đã nhẹ nhàng hơn, chỉ mấy chỗ trọng điểm là có vết hôn, những chỗ khác đều rất sạch sẽ, tôi rất hài lòng.
Tôi tắm nhanh rồi mặc chiếc váy màu đen giống nàng tiên cá mà anh mua tặng tôi trước đó.
Mái tóc dài tự nhiên buông xuống.
Lúc kéo cửa phòng tắm ra, thì nhìn thấy rèm cửa sổ đã được kéo ra, ngoài cửa sổ nhà nhà bật đèn chiếu vào tầm mắt tôi, trong phòng, trên giường chăn đệm đã được chỉnh đốn sơ qua.
Anh không còn trong phòng ngủ, tôi đi vào phòng khách nhìn thấy anh mặc chiếc áo phông rất bình thường, không hề hợp với bộ váy tôi đang mặc chút nào.
Tôi lao nhanh vào phòng ngủ thay lại quần áo, mặc một chiếc áo thun và quần đùi bò, rồi lại ra ngoài, nhìn thấy tôi anh mỉm cười, rõ ràng rất hài lòng với phản ứng này của tôi.
Sau khi ra khỏi khách sạn, chúng tôi gọi một taxi, anh ấy báo một địa điểm.
Sau đó, tôi mới biết nơi đó là phố ăn, anh kéo tay tôi, đi đến một quán tôm hùm nhỏ.
Quán này rất đông khách, chúng tôi phải đợi một lúc rồi mới có bàn, anh ấy chọn một phần tôm hùm hấp, tôi thì chọn tôm hùm sốt tỏi, hơn mười xiên thịt nướng, một đĩa đậu phộng và 6 chai bia.
“Hai chúng ta, uống thoải mái.” Anh vừa rót rượu vừa nói.
“Được.” Tôi nâng chén rượu lên cùng anh ấy cụm ly một cái, uống một ngụm nhỏ: “Bụng của em vẫn muốn ăn thêm mấy con tôm hùm nữa!”
Anh cười: “Con gái đều thích ăn những thứ này.”
Tôi bóc ra một viên đậu phộng ném vào trong miệng: “Đừng nói như kiểu anh không thích ăn vậy, nếu không thích ăn sao lại đưa em đến đây, còn biết quán này ăn ngon nữa chứ?”
Anh liền cười.
Hơn mười phút sau, phục vụ mang tôm hùm luộc lên, ba cân tôm được trang trí trong một cái nồi.
Mỗi một tôm hùm nhỏ đều có lưng mở, dòng tôm này được xử lý rất sạch sẽ, thậm chí thịt luộc thì dày tôm vàng óng càng thêm hấp dẫn, vừa ăn một miếng thì có cảm giác vô cùng ngon, hận không thể nuốt chúng cùng một lúc.
“Ngon thật đấy!” Tôi lần đầu ăn được tôm hùm ngon như vậy! Thảo nào ở đây buôn bán tốt như vậy! Tôi lần đầu tiên đeo găng tay, trên tay bận bịu, trong miệng cũng vội vàng.
Ông chủ Trác cười rồi bóc tôm hùm chấm gia vị rồi đặt vào trong bát tôi.
Tôi cũng không ngại, cầm lấy đưa lên miệng.
Loại tôm hùm này vốn dĩ là xác nhiều thịt ít, tôi vừa ăn vừa bóc cho mình, còn ông chủ Trác cũng vừa ăn vừa bóc cho tôi, tôi tất nhiên ăn một cách khá mãn nguyện rồi. Anh lại thỉnh thoảng uống một hớp bia, thỉnh thoảng chỉ có ăn một miếng tôm.
Một nồi tôm hùm một lúc rất nhanh là nhìn thấy đáy, tôi cũng ăn khá no rồi, lúc này mới nhận ra, ông chủ Trác hình như chưa ăn được mấy.
Nghĩ đến anh chưa ăn được mấy, tôi lập tức thấy áy náy.
Anh ấy mới là kim chủ còn tôi mới là người hầu hạ anh ấy... nhưng tôi vẫn luôn bất giấc quên đi điều này.
Tôi vội vàng bóc tôm, chấm gia vị rồi đưa trước miệng anh.
Tay anh vẫn đang bóc tôm, vỏ trước mặt còn nhiều hơn cả tôm, ngẩng đầu giương mắt nhìn tôi, tôi hất cằm, ra hiệu anh ăn.
Anh ấy rõ ràng có do dự một chút, cười mỉm, mở miệng ăn tôm tôi bóc cho anh.
“Ngon không?” Tôi hỏi.
“Em bóc, tất nhiên là ngon rồi.” Anh cười.
Người đàn ông này rõ ràng là một đàn ông ưu tú, lại biết nói lời ngon ngọt như vậy.