Dịch: Tồ Đảm Đang
Sau khi tôi hết sốt, Trì Hựu Lân gọi điện thoại cho ba mẹ nói chúng tôi cũng sẽ đi du lịch, bảy ngày tới có thể sẽ không tiện liên lạc.
"Mẹ và ba đang lựa quà sinh nhật cho con, đang nghĩ tới ngày sinh nhật ba mươi tuổi của con là nhận được rồi. Xem ra phải đợi về đến đưa cho con rồi. Cũng được, hai anh em con có thể du lịch cùng nhau là tiến bộ lớn rồi. Vậy chúc con sinh nhật ba mươi tuổi vui vẻ trước nhé." Giọng nói của mẹ truyền qua điện thoại.
Trì Hựu Lân mỉm cười cảm ơn, cúp máy.
Em đưa điện thoại cho tôi liên lạc với phòng giáo vụ nhà trường, xin nghỉ phép năm bảy ngày.
Sau khi cúp máy, tôi nghĩ đến Kiều Nặc.
"Kiều Nặc gọi điện thoại cho em." Trì Hựu Lân nhìn thấu được suy nghĩ của tôi.
"Lúc anh bị sốt nằm hôn mê cô ta gọi đến, nói điện thoại của anh gọi mấy lần không được, không biết xảy ra chuyện gì. Em nói anh đang bận, điện thoại hư rồi. Anh gọi cho cô ta đi, để cô ta an tâm."
Tôi nhìn Trì Hựu Lân một lúc, cuối cùng chỉ gửi tin nhắn cho Kiều Nặc, không gọi điện thoại.
Trì Hựu Lân thay tôi thu xếp hành lý.
Tôi ngồi bên cạnh, nhìn em.
Em nói phải ngồi máy bay mười tiếng. Bảy ngày, lại lãng phí một ngày rồi. Nhưng tôi không trăn trở - trăn trở đồng nghĩa với việc phải bỏ thời gian ra suy nghĩ phải làm thế nào.
"Thế này được chưa?" Em bảo tôi kiểm tra lại.
Tôi tùy ý nhìn qua, "Ừ" một tiếng.
Em gọi điện thoại sắp xếp hành trình, tôi nhìn bóng lưng em.
Cứ nhìn như thế đến khi hình Quan Tự Tại trên lưng em càng lúc càng gần tôi, thì ra là tôi đã tự mình bước qua đó. Tôi đưa tay đến ôm lấy eo em từ phía sau, mặt dán vào lưng em.
Giọng nói Trì Hựu Lân đột ngột im bặt, qua hai giây sau mới tiếp tục nói tiếp, tay em phủ lên tay tôi.
Sau khi gọi điện thoại xong, em quay người lại hôn tôi.
Tôi thích nụ hôn của em, bá đạo, kịch liệt, làm tôi không thể nào suy nghĩ được.
Tiểu An đã thay Trì Hựu Lân thu xếp hành lý lên xe.
Sau khi chúng tôi tạm biệt Tiểu An, Trì Hựu Lân chở tôi lên đường cao tốc.
Sân bay tư nhân, máy bay tư nhân. Tôi biết điều này có nghĩa là gì, kể từ giờ phút này – chúng tôi là một đôi tình nhân.
Tôi nắm lại tay em, chuyến bay dài chậm rãi bắt đầu.
Trì Hựu Lân hiểu tôi vừa mới hết sốt, để tôi ngủ yên một giấc.
Em ôm tôi.
"Nghỉ ngơi đi, em đã giao phó cho đầu bếp nấu cho anh một bữa thật ngon rồi."
Tôi không nỡ nhắm mắt lại:"Em nói chuyện với anh đi."
Trì Hựu Lân mỉm cười:"Được."
Nhưng tôi vẫn chỉ dán mắt nhìn em.
Em nhướn mày:"Em đẹp như vậy sao?"
Tôi gật đầu.
"Thích không?"
Gật đầu.
"Fan boy?"
Gật đầu.
Trì Hựu Lân cười rất vui vẻ, nụ cười lúc này của em có sự nghịch ngợm, mang chút gian tà, cả khuôn mặt đều là ánh sáng mê hoặc.
Tôi mở miệng, thành thật đến độ ngay chính mình cũng bị dọa theo. "Anh có địa vị ở Long Môn hội đấy."
"Oh?" Em có chút hứng thú.
"Vé xem concert của em lần nào anh cũng mua. Anh không đi, để người khác đi. Để em được tăng thêm fan. Album của em, bản thường, bản limited, bản live, bản remix anh đều có. Và cả video tất cả các hoạt động công ích của em anh đều làm thành đĩa..."
"Đừng nói nữa, em cứng rồi." Trì Hựu Lân ôm chặt lấy tôi.
"Để em ôm thế này một lúc đi."
Mặt tôi rất nóng, toàn thân đều rất nóng.
- --------
Tồ: Chương mới nóng hổi vừa thổi vừa đọc luôn, bạn nào đang rãnh hóng chương mới thì có thể quay lại vào nửa đêm là chắc chắn sẽ có chương mới nha. (2021.12.14, 6:58PM, Taiwan)