Hứa Duy gần đây rất bận, mấy đại thần dưới trướng bắt đầu viết sách mới, tạp chí cũng cần xuất bản bản, phải ra ngoài lấy bối cảnh.
Thỉnh thoảng sẽ về muộn, vừa về tới nhà vậy mà không nhìn thấy người nào đó ở nhà, hoàn cảnh quá yên tĩnh, có chút không quen.
Lúc trước Vu Thế Châu thường về nhà trước, vừa về đến nhà đã thấy đèn trong phòng sáng trưng, sẽ không phải lĩnh hội qua cảm giác lạnh lẽo trong nhà.
Thích ở bên ngoài chơi đùa, mỗi lần về nhà đều trong trạng thái say bí tỉ, anh đều vì cô mà chuẩn bị nước mật ong. Vừa mới bắt đầu còn thờ ơ với anh, đối với chuyện anh làm coi như không thấy.
Yên tâm hưởng thụ, giờ phút này tới phiên cô ngồi ở nhà đợi người, không khỏi nghĩ tới khi anh ngồi ở nhà đợi sẽ có cảm giác như thế nào.
Vu Thế Châu nhẹ nhàng mở cửa, ánh đèn ấm áp tỏa ra bên ngoài, trong phòng yên tĩnh. Anh đặt túi công văn ở trên tủ giày, tháo kính ra, xoa xoa huyệt thái dương.
Vốn tưởng rằng không có ai, nghiêng đầu lại bắt gặp dáng người nhỏ nhắn ngồi dựa trên ghế sô pha. Trong nháy mắt cảm giác yên tâm được lấp đầy, dựa trên ghế ngủ, khuôn mặt Hứa Duy ửng hồng, bị anh ôm vào trong ngực.
Hơi thở quen thuộc, Hứa Duy bừng tỉnh, “Anh về rồi?”
“Ừm.”
Dụi mắt, tự nhiên quấn chặt cổ anh, “Em đói.”
Vu Thế Châu nhìn chằm chằm môi hồng căng mọng, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, có chút đói bụng loại khác. Đôi mắt đen như mực, yết hầu trượt lên trượt xuống, “Anh cũng có chút đói bụng.”
“Vậy anh đi làm cơm đi.”
“Trước hết để anh ăn no.”
Trước khi phản ứng lại, anh nhanh chóng cúi đầu, dán lên đôi môi mềm mại, hô hấp ngọt ngào quấn quít lẫn nhau.
Một tay đỡ sau đầu, đẩy ngã người lên ghế sô pha, trong miệng không ngừng quấn quít, khí nóng bốc lên.
Từ khi khai trai, luôn bị anh đòi hỏi quá độ, buổi sáng thức dậy eo đau, chân run, phía dưới vừa sưng vừa đau.
Cho nên vì buổi sáng có thể đi làm bình thường, lại đang trong thời gian bận rộn, không cho phép anh tới gần. Vu Thế Châu đã bị đói bụng mấy ngày, bắt lấy cơ hội là không buông tay.
Hứa Duy đỡ lấy mặt anh, tuy rằng không muốn làm, nhưng thân thể lại bị anh kích thích, phía dưới dịch ái chảy ra, quần lót ướt đẫm. Hai chân dài kẹp lấy tay anh, nhẹ nhàng cọ xát, cô đã động tình.
Lưỡi mang theo dục vọng chạy dọc từ khóe môi trượt xuống cần cổ trắng nõn, đôi mắt anh đen như mực, chợt nhớ tới hôm nay trong lúc vô tình nhìn thấy một tiêu đề.
[Bạn gái lãnh cảm thì phải làm sao?]
Chủ đề như vậy bình thường anh sẽ không xem, nhớ tới mấy ngày hôm nay đi sớm về trễ, đã rất lâu rồi anh không thân mật với cô.
Chuyện quái gì vậy ở trong mắt những người xung quanh giáo sư Vu lạnh lùng, một mình ngồi trong văn phòng lại có thể dạo diễn đàn như vậy.
_Lầu 1: “Không phải bạn gái anh lãnh đạm, mà là anh không được (ノ_ _)ノ “
Chủ topic: “Ông đây dài 18 cm, có thể thử?”
“! ! !”
“Chủ, chủ topic, để lại phương thức liên lạc? Không quan tâm anh dài bao nhiêu, chủ yếu là muốn tìm bạn sex.”
“Khà khà khà. . .”
Mười tám centimet, tầm mắt của anh dừng ở nơi đó vài giây.
Bởi vì từ trước tới nay chưa từng đo qua, cho nên anh cũng không biết mình dài bao nhiêu.
Có điều Hứa Duy dễ xấu hổ, từ trước tới nay ở trên giường sẽ không nói những lời phóng đãng như vậy. Thỉnh thoảng là anh nói, cô xấu hổ không thôi.
Đôi khi anh chơi ác, đâm thẳng vào tử cung, cô cũng chỉ dịu dàng cầu xin anh.
_Lầu 17 : “Phụ nữ thỉnh thoảng cũng muốn, nhưng đa số đều ngại, chờ đàn ông chủ động.”
_Lầu 19: “Chỉ ở trong nhà nhiều cũng nhàm chán, vợ của tôi thích xe chấn, chúng tôi từng làm qua ở trong vườn hoa, rất kích thích!”
_Lầu 23: “Mua ít dụng cụ, khà khà khà, rất kích thích.”
_Lầu 25 : “Thỉnh thoảng sinh hoạt không hài hòa là vì hai người không hòa hợp, làm nhiều là tốt thôi.”
. . .
Phía sau còn một đống, anh chọn vài cái hữu dụng lưu vào di động.
Vu Thế Châu học theo những gì ghi trong topic, chạm vào điểm G, nhẹ nhàng trêu chọc.
Đồng thời ngón tay nhẹ nhàng men theo bên ngoài hoa hạch không ngừng mơn trớn, hai má Hứa Duy ửng hồng, dựa vào vai anh rên rỉ.
Côn thịt lúc nào cũng trong trạng thái vừa cứng vừa nóng, đêm nào cũng khó chịu, cho nên bình thường không dám trêu chọc anh.
Nhiệt độ trong phòng tăng lên chóng mặt, Vu Thế Châu ôm Hứa Duy lên, đặt ở trên bàn ăn.
Thực hiện ý kiến thay đổi địa điểm, Hứa Duy mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình ngồi ở chỗ bình thường bọn họ hay ngồi ăn cơm.
Lúc đó không nhịn được hoa huyệt không ngừng co rút, hành lang chật hẹp xoắn chặt lấy ngón tay của anh, Vu Thế Châu híp mắt cười.
Hứa Duy nhỏ giọng nói: “Vào phòn9g, được không? Chỗ này không được.”
Trên bàn ăn, quá xấu hổ, đây chính là nơi bọn họ ăn cơm.
Vu Thế Châu liếm vành tai cô, khàn giọng nói: “Ở chính chỗ này, ăn em.”
Ngón tay anh gia tăng tốc độ ra vào, đồng thời tăng thêm ngón tay , Hứa Duy nhanh chóng phân tâm không còn quan tâm cái khác.
Ngón tay thon dài mô phỏng theo côn thịt nhanh chóng ra vào, mang theo chất dịch nhầy, chảy lên bàn.
Bên trong hoa huyệt sôi trào, bên trong trống rỗng hy vọng có vật gì to hơn lấp đầy, hai gò má Hứa Duy ửng hồng, ánh mắt mê ly.
Lông mày nhíu chặt, không ngừng thở dốc bên tai anh
“Thoải mái không?”
Hứa Duy xấu hổ lắc đầu, không nói ra lời, anh dỗ: “Thoải mái anh liền đổi vật lớn hơn đi vào, khiến cho em càng thoải mái hơn.”
Vật lớn hơn, nhớ tới khoái cảm mãnh liệt khi côn thịt to lớn của anh lấp đầy hoa huyệt.
Đôi khi sẽ tàn nhẫn bắt nạt người, anh vẫn luôn dụ dỗ người ta nói ra lời thoải mái.
Ngón tay anh không ngừng khuấy động bên trong hoa huyệt, lúc nặng lúc nhẹ cọ xát thành huyệt, Hứa Duy không ngừng co rút.
Rên rỉ nói: “. . . Thoải mái, ông xã, anh vào đi.”
Vu Thế Châu hít sâu một hơi, đỡ cô ngồi dậy, để hai tay cô khoát lên vai mình, cổ hơi ngửa về phía sau.
Khàn giọng dỗ dành: “Bảo bối, nhìn xem anh vào em như thế nào.”
Hứa Duy theo chỉ thị của anh nhìn xuống, chỉ thấy kích thước côn thịt giống như nắm tay của trẻ con.
Phía sau rất dài, trên mặt gân xanh nổi lên, đầu quy như cảm nhận được hơi ngóc đầu dậy nóng như sắt nung.
Phía dưới sớm đã ẩm ướt, côn thịt cọ qua cọ lại mấy lần, đầu quy dính đầy dịch ái.
Nhắm thẳng cửa huyệt chậm rãi đi vào, tròn xoe mắt chứng kiến, cửa huyệt bị phá vỡ, côn thịt chậm rãi vùi sâu bên trong hoa huyệt.
Tận mắt chứng kiến côn thịt chen vào trong người mình, hành lang chật hẹp một khe hở cũng không có.
Không phải tận mắt chứng kiến, quả thực không thể nào tin được hoa huyệt nhỏ bé lại có thể ăn được quái vật khổng lồ như vậy.
Anh vẫn luôn chậm rãi tiến vào, không chút sốt ruột, Hứa Duy có thể cảm nhận rõ ràng quá trình hoa huyệt bị côn thịt chậm rãi thăm dò.
Quá lớn, lâu như vậy vẫn không có cách nào thích ứng, Hứa Duy khó chịu cau mày, anh đã tiến vào chỗ sâu nhất.
Nhấc hai chân lên cao kết hợp với anh thành hình chữ M, hình ảnh dâm mỹ phía dưới hoàn toàn lộ dưới ánh đèn.
Nơi hai người kết hợp dịch ái không ngừng chảy ra, dịch ái sóng sánh, nơi riêng tư sạch sẽ lại ửng hồng, toàn bộ côn thịt chôn chặt ở bên trong hoa huyệt.
Hứa Duy chậm rãi thích ứng với côn thịt to lớn của anh, Vu Thế Châu nhịn xuống kích động hung hăng luật động, bàn tay đặt ở trên bụng cô nhẹ nhàng mơn trớn.
Bởi vì côn thịt chôn chặt ở bên trong, bụng hơi nhô lên, nhẹ nhàng ấn xuống khoái cảm lập tức truyền tới.
Vu Thế Châu nâng đầu cô dậy, thở hổn hển ở bên tai cô, “Duy Duy, nhìn anh làm em như thế nào.”
Khi Hứa Duy cúi đầu nhìn, anh đã bắt đầu luật động.
Côn thịt chậm rãi ra vào bên trong mật động, nhụy hoa hồng phấn theo đó bị đẩy ra ngoài, hoa huyệt không nỡ rời xa côn thịt, gắt gao mút chặt côn thịt, khiến côn thịt ra vào rất khó khăn.
Anh rút côn thịt ra, chỉ để lại đầu quy bên trong, sau đó lại mạnh mẽ đâm vào, côn thịt ma sát thành huyệt, từng trận khoái cảm truyền tới.
Côn thịt quá lớn, Hứa Duy bị va chạm không ngừng rên rỉ, vẫn chăm chú quan sát phía dưới.
Bị cô nhìn, dường như Vu Thế Châu rất hưng phấn sức lực ra vào ngày càng lớn.
Mỗi một lần va chạm đều khiến Hứa Duy run lên, không ngừng vặn vẹo eo, nhưng không có cách nào rút ra được.
Hoa huyệt bị côn thịt lấp đầy, nơi hai người kết hợp trở nên khăng khít, Vu Thế Châu thích nhất cùng Hứa Duy thân mật không chừa một khe hở.
Tiếng rên rỉ bị chặn lại ở cổ họng, anh hung hăng hôn cô, Hứa Duy bị anh va chạm cả người đều khó chịu.
Bên trong hành lang bị cọ sát từng trận khô nóng bốc lên, ở đồng thời anh không ngừng ép người xuống, cả người dán chặt lên người cô, côn thịt không ngừng tiến vào chỗ sâu nhất .
Xương cụt truyền tới từng trận khoái cảm tỏa ra khắp toàn thân, côn thịt bị từng tầng tầng lớp lớp hút chặt.
Côn thịt chạm vào điểm G, cả người Hứa Duy run rẩy, Vu Thế Châu cảm giác được thay đổi của cô, càng ra sức nỗ lực.
Tiếng rên rỉ bị đánh gãy, nhắm mắt lại, hưởng thụ khoái cảm anh mang tới.
“Thế Châu, nhẹ chút, ừ. . . Nhẹ chút,. . .”
Anh đột nhiên tăng nhanh tốc độ, côn thịt ngang ngược càn quét bên trong, thành tử cung bị anh mạnh mẽ công kích, cửa thành hơi mở ra.
Anh đột nhiên ấn cô ép sát mình, cả người Hứa Duy dán vào anh, anh ngang ngược nhấn xuống, côn thịt xông thẳng vào miệng tử cung.
Cửa thành bị kẹp chặt, Hứa Duy bật khóc, bên trong vừa đau vừa ngứa, rất sợ hãi khi anh tiến vào bên trong tử cung.
Trước đây chỉ khi nào xuất tinh mới tiến vào, còn tưởng rằng hôm nay cũng như vậy, không ngờ tới đột nhiên anh lại dùng tư thế này.
Vừa mới lui ra ngoài một chút, anh lại nặng nề đâm vào, anh tàn nhẫn hướng lên trên. Dường như mỗi lần đều tiến vào bên trong tử cung, chạm vào thành tử cung.
Miệng tử cung rất hẹp, nhỏ hơn cửa huyệt rất nhiều, căn bản không có cách nào chịu đựng côn thịt tiến vào.
Nhưng anh lại cứ ngang ngược tiến vào, Hứa Duy cảm thấy bên trong thân thể như bị cắt ra từng khúc, nhưng khoái cảm lại không ngừng truyền tới.
Mỗi lần anh thâm nhập sâu đối với cô mà nói giống như dằn vặt, nhưng thân thể lại tham lam muốn càng nhiều hơn.
Vu Thế Châu thấy vẻ mặt Hứa Duy đã không còn tỉnh táo, biết rõ tử cung không chịu được kích thích lớn như vậy.
Ngày hôm nay anh cũng biết điều này, vốn còn tưởng rằng miệng tử cung nhỏ côn thịt sẽ không vào được, nhiều lắm chỉ có thể va chạm ở bên ngoài.
Vốn dĩ miệng tử cung nhỏ, nhưng khả năng đàn hồi cũng lớn, bình thường sẽ không bị thương, ngược lại khi bị kích thích sẽ sướng như lên tiên.
Biểu tình trên mặt Hứa Duy không thể nói là thống khổ hay thoải mái, nhưng chạm tới miệng tử cung đối với đàn ông mà nói rất là thoải mái.
Miệng tử cung hút chặt đầu quy, không ngừng co rút, toàn bộ côn thịt đều chôn chặt bên trong, hoa huyệt không chút khe hở quấn chặt lấy côn thịt.
Vu Thế Châu cảm giác xuơng cụt truyền tới từng trận tê dại.
Anh cắn chặt hàm răng, khắc chế cảm giác muốn xuất tinh, côn thịt không ngừng hung hăng ra vào ở giữa hai chân cô, hoa hạch vừa sưng vừa đỏ.
Lông mao dính đầy dịch ái, tiếp bốp bốp vang lên không ngừng.
Hứa Duy bật khóc, móng tay cào da thịt trên cánh tay Vu Thế Châu, khóc lóc thảm thiết, “Không muốn,. . . Ông xã, thật sự, rất đau. . . Ra ngoài, ra ngoài a. . . Xin anh. . .”