Buổi Tối
Đám người Đường Tiểu Dân từ bên ngoài ăn uống no say một trận thì đã chịu về kiến túc xá, bọn người họ mở cửa đã thấy Niên Ái ngồi ngay bàn của mình mắt chăm chú nhìn vào màn hình máy tính tay gõ phím không ngừng.
Lương Mỹ Kiều bước vào trước vừa cởi giày vừa nói:"Niên Ái cậu về sớm thế?"
Niên Ái vừa làm vừa đáp:"Hôm nay tớ không đi làm ca tối nên tranh thủ giải quyết mấy chuyện trên mạng"
Hạ Tâm Liên và Đường Tiểu Dân cũng theo sau Lương Mỹ Kiều, đám người họ lại bắt đầu ríu ra ríu rít.
Đường Tiểu Dân chạy lại chỗ Niên Ái:"Tiểu Ái Ái cậu định giải quyết chuyện này thế nào?"
Niên Ái ngữ khí có chút vui vẻ không còn cái sát khí lúc sáng:"Thì lên mạng viết 1 bài diễn văn giải thích thôi"
Đường Tiểu Dân:"Còn diễn văn"
Đường Tiểu Dân:"Dài quá người ta không đọc đâu"
Hạ Tâm Liên nghe thấy liền chen miệng vào nói mấy lời:"Có cậu lười ý, fan Niên Ái nhà chúng ta toàn là độc giả của tiểu thuyết nghìn chương"
Niên Ái:"Cũng không đến thế, chỉ là muốn giải thích các chuyện gần đây đồng thời giải tán một đám fan hùa"
Lương Mỹ Kiều cũng bị thu hút bởi cái bài viết của cô, chầm chậm đi đến:"Giải tán fan hùa là thế nào?"
Niên Ái vẫn không ngừng gõ bàn phím:"Tớ nổi lên như một hiện tượng mạng sẽ có phần đông người thích tớ chỉ vì tớ đang được tung hô nổi tiếng"
Niên Ái:"Sau đó Thanh Luyến phốt tớ trên mạng lại phần đông người mang danh fan tớ kêu ca là thất vọng về tớ, rồi cái gì mà muốn thoát fan rồi còn chửi tớ vô văn hóa sống chẳng ra gì còn lên mạng giảng đạo lý cho người khác"
Lương Mỹ Kiều:"Quá đáng vậy sao?"
Niên Ái gật đầu:"Đúng thế, vậy nên chuyện lần này cũng không hẳn là xấu"
Niên Ái:"Lọc được một đám fan hùa, tớ mừng còn không kịp đây"
Hạ Tâm Liên:"Niên Ái cậu tài thật đấy, nghe khẩu khí dường như không còn như lúc sáng nữa nhỉ"
Đường Tiểu Dân chọc ghẹo:"Chắc là lúc trưa được ai đó dỗ dành rồi"
Cả phòng kiến túc xá cười phá lên, Niên Ái âm thầm đỏ mặt phủ nhận:"Dỗ dành gì chứ? chỉ là đi gặp Thanh Luyến một buổi thôi ngoài ra cũng không nói gì nhiều"
Đường Tiểu Dân:"Lại còn muốn chối, cậu đấy có được anh người yêu chất lượng như thế thì ráng mà giữ nhé"
Niên Ái:"Được rồi, đi tắm đi các cô"
Bọn người họ giải tán, Niên Ái cũng đã hoàn thành xong bài viết thanh minh cho bản thân mình. Niên Ái hít một hơi thật sâu rồi nhấn đăng, cô không biết bây giờ cô lên tiếng thì ai sẽ tin và ai sẽ cho cô là người ngụy biện nhưng cô chắc chắn một chuyện không thể thay đổi đó chính là Sự Thật, cây ngay thì không sợ chết đứng rõ ràng là cô không làm gì sai vậy tại sao người chịu đạn lại là cô? Con người cần nhất là bình đẳng, cô tin vào bản thân và tin vào phẩm cách của bản thân mình.
Bài viết cô vừa đăng lên page cá nhân được 5p đã đảo lộn mạng xã hội. Bài viết của cô không nhiều, cũng không có lời nói nào hoa mỹ chỉ đơn giản là giải thích.
**Nội Dung Bài Viết:
Xin chào tôi là Arrebol, gần đây trên mạng xã giội lan truyền một bài viết tố tôi cướp người con trai mà bạn thân thích còn nói tôi chỉ là 1 đứa bị hạ 2 bậc hạnh kiểm và rất nhiều lời lẽ khó nghe khác.
Đầu tiên tôi muốn nói về chuyện tình cảm của mình, chắc ở đây ai cũng có mối tình thời niên thiếu chứ nhỉ?. Ở cái độ tuổi 15 16 gặp được một chàng trai hay một cô gái trông rất vừa mắt và thế là yêu thôi. Tôi cũng vậy, tôi là bạn trai hiện tại chính là kiểu tình cảm như thế, tuy tôi không biết anh ấy thích tôi từ bao giờ nhưng tôi dám chắc chắn sau khi đỗ phổ thông được 1 tháng từ lần chạm mặt đầu tiên tôi đã thích anh ấy.
Thanh Luyến thích anh 5 năm thì tôi đã thích anh 6 năm rồi. Tôi vì anh mà khóc không biết bao nhiêu lần trèo đèo lội suối vượt qua đầy rẩy biển khổ mới có thể rung động được trái tim anh ấy, dựa vào đâu tình yêu của tôi lại trở thành tội lỗi trong mắt người khác? dựa vào đâu tình yêu được giữ trong lòng thì không tính là yêu?
Tôi không thích chia sẽ quá nhiều về chuyện tình cảm vì tôi thật lòng sợ, sợ người tôi yêu sẽ bị chuyện này mà ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân, tôi càng sợ anh ấy sẽ cảm thấy tôi là một cô gái bốc đồng không hiểu lý lẽ, tôi yêu anh ấy, suy nghĩ cho anh ấy còn cô gái kia, cô nói cô đã yêu anh ấy 5 năm nhưng cô xem cô đã làm gì với đoạn tình yêu này?
Tình yêu là thứ trên đời này có thể cưỡng cầu sao? bạn thích người ta, người ta không thích bạn thì người ta sẽ trở thành người sai à? đạo lý gì thế?. Thật ra trong hàng vạn đêm tối tôi đã tự thôi miên bản thân bằng những từ cay nghiệt nhất "Anh ta không thích mày đâu" "Đừng ảo tưởng nữa" "Tỉnh lại đi" "Mày có ngu không hả?", tôi thật sự muốn vì người tôi yêu mà cho đi tất cả. Tôi muốn dùng hạnh phúc của tôi để đánh đổi hạnh phúc của người tôi yêu, tôi có thể buông bỏ tất cả để anh ấy có thể hạnh phúc và kể cả việc buông bỏ anh ấy.
Thứ hai tôi muốn nói về việc tôi bị hạ hạnh kiểm, năm đó tôi được phân công làm bài tập nhóm khi còn được một ngày là sẽ đến hạn nộp bài tôi được một người bạn nói rằng có một nhóm khác đã copy bài tập của nhóm chúng tôi nộp cho cô giáo trước. Tôi muốn tìm nhóm bạn nói chuyện, nói được mấy câu thì nhóm bạn động tay động chân với tôi, tôi chỉ là đánh trả lại nhưng khi bị bắt lên phòng giám thị, người bạn chứng kiến tôi bị đánh lại nói rằng tôi đánh người khác vậy là tôi bị hạ 2 bậc hạnh kiểm.
Thật ra chuyện này không hề khiến tôi xấu hổ chút nào vì tôi đã vì công sức của tôi mà đứng lên, vì công sức của cả nhóm mà chống trả lại. Nếu đã nhắc đến chuyện này thì tôi chân thành gửi lời xin lỗi đến Lâm Mai Châu một người bạn trong nhóm năm đó đã đứng ra bảo vệ tôi mà bị vạ lây và cô giáo dạy ngữ văn vì nói đỡ cho tôi mà bị nhà trường trách phạt.
Bản thân tôi chưa hề nhận sai về việc đó, tôi tin tôi là vì đạo lý đúng sai phải trái mà đứng lên và tôi tin các bạn đang đọc bài viết này hiểu nếu như bạn vì chính nghĩa vì bạn bè vì tình yêu vì người thân vì gia đình thì không cần gì phải sợ cả, tôi ở đây, luôn ở đây để nói cho các bạn biết chỉ cần là điều đúng đắn tôi sẽ không ngại mà đứng lên, đấu tranh. Nếu thời gian có quay lại tôi vẫn quyết định sẽ đứng lên nhưng sẽ không nhìn nhầm người bên cạnh mình thêm một lần nữa.