"Phừng phừng....."
Hỏa diễm xung quanh nhà giam đột nhiên bốc lên kịch liệt. Năng lượng nóng rực kia phảng phất như có thể thiêu cháy Trịnh Hạo Thiên thành một đống tro tàn bất cứ lúc nào.
"Hừ, tiểu bối vô tri. Ngươi cho rằng đánh cắp được chiến hỏa chi tâm của lão phu rồi thì lão phu phải kiêng kỵ ngươi sao? Ha ha, cho ngươi mượn tạm một lúc." Thanh âm ầm ầm nổ vang bên tai Trịnh Hạo Thiên: " Chờ đến khi bản thể lão phu tới đây, lão phu nhất định sẽ rút gân lột da, sưu hồn đoạt phách ngươi, khiến cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong...."
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên vẫn thản nhiên như không, chẳng hề để ý tới lời dọa dẫm của đối phương.
Tròng mắt đảo một vòng, nói: "Hắc hắc, khẩu khí tiền bối thật lớn nha. Chẳng lẽ ngài không sợ tại hại chó cùng rứt giậu, phá hủy khối chiến hỏa chi tâm này, mọi người chẳng ai được phần hơn sao?"
Thanh âm mang theo một tia trào phúng của vị tông sư kia lại một lần nữa vang lên: "Chỉ bằng vào tên tiểu bối nhà ngươi, chẳng lẽ cũng muốn hủy diệt chiến hỏa chi tâm lai lịch khó lường kia sao? Ha ha, ngay cả lão phu cũng không thể phá hủy, thì ngươi tính là cái gì?"
Tâm niệm Trịnh Hạo Thiên xoay chuyển thật nhanh, cao giọng nói: "Nếu thật sự không thể phá hủy nó thì vì sao tiền bối còn sợ ném chuột vỡ đồ?"
Tiếng cười của linh thể hóa thân khựng lại tức giận nói: "Lão phu chẳng qua chỉ không muốn chiến ý bên trong hao tổn mà thôi. Chẳng lẽ lại để tâm huyết mấy trăm năm bị hủy hoại trong chốc lát sao? Bất quá, ngươi cũng đừng mơ tưởng dùng chuyện này uy hiếp lão phu. Lão phu tuyệt đối sẽ không để ngươi mang chiến hỏa chi tâm rời đi đâu."
Đến tận lúc này, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng có thể khẳng định tất cả.
Cuộc chiến dài đẳng đẵng giữa ngư nhân thất tộc và đàn Mẫu Chỉ ngư trong Bột hải khẳng định là có liên quan tới vị tông sư này.
Có lẽ vị tông sư đại nhân này không biết đây là một bộ kiện của Thông Thiên sáo trang, nhưng điều này cũng không thể ngăn cản hắn tìm ra một tia ảo diệu bên trong, đồng thời lợi dụng nó để thu thấp chiến ý linh lực.
Lúc này, bên trong Thông Thiên chi tâm đã tràn ngập vô tận chiến ý mãnh liệt. Lực lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong đã không có giới hạn rồi.
Khóe miệng thoáng nhếch lên, ánh mắt Trịnh Hạo Thiên dần dần trở nên kiên định.
Hắn cũng không biết bản thể của vị tông sư này khi nào mới tới, nhưng không thể nghi ngờ một điều rằng, nếu hắn còn muốn sống thì nhất định lại chạy thoát trước khi bản thể của đối phương tới nơi.
Trong con người chớp động tinh mang nhè nhẹ, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hạ quyết định.
Ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng, trong não hải hiện ra một thiên khẩu quyết công pháp. Tiếp đó, ở trên người hắn chợt lóe lên một vầng quang mang huyết sắc quỷ dị mà khủng bố.
Thần binh luyện thể.
Sau khi hấp thụ đủ huyết dịch của đàn Mẫu Chỉ ngư, Huyết Quang kích linh thể đã hiển lộ ra môn công pháp thần kỳ này.
Mà sau khi có được môn công pháp này, mặc dù Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ như điên, nhưng cũng không quyết định lập tức tu luyện. Đây cố nhiên là bởi vì hắn một lòng một dạ muốn tìm được bộ kiện thứ sáu của Thông Thiên sáo trang, nhưng càng quan trọng hơn là hắn có một chút mâu thuẫn, do dự khi tu luyện môn công pháp này.
Trong cuộc chiến với Bố Lan Đăng tuy vị bát tí ma viên kia đã thể hiện ra thực lực khủng bố không gì so sánh nổi, nhưng ở thời điểm cuối cùng khi hóa thân thành thần binh, hắn lại có một thần thái lạnh như băng, chẳng khác nào một kiện binh khí, ngay cả một chút khí tức của sinh linh cũng không có.
Cảnh tượng đó vẫn còn rõ như in trong đầu Trịnh Hạo Thiên.
Hắn vốn định chờ đến khi an định tất cả, sau đó nghiên cứu một phen, cuối cùng mới quyết định có tu luyện môn công pháp này hay không.
Nhưng lúc này, hắn đã bị bức vào tuyệt lộ rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Nhà giam hỏa diễm là thủ đoạn siêu cấp mà linh thể hóa thân vị tông sư cường đại kia thi triển. Muốn giãy thoát ra khỏi cái lồng giam này, đối với một linh giả chín sao như hắn mà nói, gần như là một chuyện không thể.
Bởi vì hắn có thể cảm ứng được rất rõ ràng, uy lực cường đại của cái nhà giam hỏa diễm này phóng thích ra đủ để thiêu hắn thành tro tàn rồi.
Tuy trong đan điền hắn còn có tàn phách phượng hòang tồn tại, nhưng có tới mới biết khi đối diện vị tông sư kia sẽ có kết quả gì.
Trịnh Hạo Thiên không dám mạo hiểm, ít nhất cũng không dám dùng cái mạng nhỏ của mình để nghiệm chứng năng lực của tàn phách phượng hoàng.
Cho nên, hắn mới lựa chọn thần binh luyện thể không chút do dự.
Huyết Quang kích, kiện bảo vật này đã được bát tí ma viên Bố Lan Đăng gọi là thánh khí, hơn nữa còn là siêu cấp thần binh trong chiến trường linh giả.
Bản thân nó cường đại có thể nói là đăng phong tạo cực. Cho dù là so sánh với tấm thép vô danh kia cũng không hề thua kém chút nào.
Nếu như Trịnh Hạo Thiên có thể dung nhập kiện thần binh nào vào cơ thể, đồng thời luyện thể thành công, thì hắn có thể khẳng định, nhà giam hỏa diễm xung quanh tuyệt đối không thể vây khốn được hắn.
Về phần thần binh luyện thể thành công xong, sẽ có di chứng gì không thì cũng không phải vấn đề hắn có thể cân nhắc.
"Hạo Thiên, ngươi quyết định rồi?" THanh âm Mộng Yểm âm u vang lên.
"Ừ." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Thông Thiên chi tâm hiện giờ đã ở trong tay ta. Cái linh thể kia vì muốn bảo trụ lực lưởng khổng lồ ẩn chứa trong Thông Thiên chi tâm cho nến mới dám dùng thủ đoạn cường ngạnh để giết chúng ta. Nhưng nếu đợi đến khi chân thân tông sư tới đây, thì chúng ta đừng hòng chạy thoát được. Ta... đã không còn sự lựa chọn nào khác."
Mộng Yểm gật đầu một cái, nói: "Được, ngươi tu luyện, ta che dấu."
Dứt lời, một cỗ khí tức hắc ám cường đại đã từ trên người Trịnh Hạo Thiên tràn ra, bao phủ bốn phía.
Mộng Yểm trốn trong khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên, kích phát lực lượng của bản thân ra. Hắc vụ bốn phía giống như gợn sóng, không ngừng trùng kích nhàn giam hỏa diễm.
"Ồ, lực lượng hắc ám thật tinh túy. hừ, chỉ đáng tiếc, bằng vào chút lực lượng hắc này thì đừng hòng làm nên trò trống gì."
Bên trong lực lượng hắc ám của Mộng Yểm tràn ngập thuộc tính ăn mòn, tan rã, chuyển hóa.. cho dù là một kiện ngụy pháp khí, một khi bị lực lượng hắc ám này công kích trong thời gian dài thì cũng gặp phải nguy cơ bị ăn mòn.
Nhưng linh thể hóa thân của tông sư dù sao cũng không phải tầm thường. Tát cả lực lượng hắc ám vừa tới tiếp xúc với nhà giam hỏa diễm một cái liền lập tức bị thiêu thành hư vô.
Tuy hỏa diễm cũng có chút hao tổn, nhưng thực lực cường giả tông sư quá thâm hậu, một Mộng Yểm nho nhỏ làm sao có thẻ so sánh được.
Cho dù nó có đem bản thân biến thành lực lượng hắc ám rồi trùng kích nhà giam hỏa diễm thì chỉ sợ cũng phải trắng tay mà về thôi.
Bất quá, Mộng Yểm làm như vậy cũng không phải là định liều mạng, mà chỉ muốn che dấu biến dị phát sinh trên người Trịnh Hạo Thiên mà thôi.
Dưới sự khống chế của thần niệm, một tia quang mang huyết sắc bắt đầu phát triển, mà ngay cả thân thể hắn cũng dần dần ở nên đỏ hồng.
Lúc này, thân thể Trịnh Hạo Thiên đã lâm vào một tình huống ác liệt cực đoan. Nhà giam hỏa diễm bốn cháy phừng phừng kia mặc dù không chạm tới thân thể hắn, nhưng nhiệt độ bên trong nhà giam đã đạt tới mức độ rất đáng sợ rồi.
NHưng loại nhiệt độ này vẫn không thể khiến Trịnh Hạo Thiên biến thành bộ dáng thế này.
Màu đỏ quỷ dị mà cường đại trên người hắn chính là kết quả tạo thành sau khi Huyết Quang kích linh thể phóng thích uy lực của mình.
Thần binh luyện thể, đây chính là một môn công pháp tu luyện bác đại tinh thần. Nếu như là người khác đoạt được môn công pháp này, lại có Huyết Quang kích trong tay, thì cũng không phải một sớm một chiều là có thể luyện thành.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, ngày trước, Trịnh Hạo Thiên đã sớm thối luyện Huyết Quang kích trở thành linh thể của mình rồi.
Đối với hắn mà nói, Huyết Quang kích chỉ là một cái linh thể phân thân đặc biệt cường đại mà thôi.
Mặc dù cái linh thể phân thân này có thực lực cấp bậc đại linh thể và lai lịch quỷ thần khó lường. Nhưng vô luận thế nào cũng không thể thay đổi sự thật rằng nó là linh thể phân thân của Trịnh Hạo Thiên.
Cho nên, khí Trịnh Hạo Thiên bắt đầu dựa theo khẩu quyết thối luyện Huyết Quang kích, cái linh thể này lập tức khuếch tán ra, đồng thời chủ động hóa thành từng đạo từng đạo nhiệt lưu truyền vào trong kinh mạch của Trịnh Hạo Thiên.
Có thể nói, Trịnh Hạo Thiên đang tiến hành thần binh luyện thể trong khi tu luyện. Kiện ngụy pháp khí thần binh cường đại này chẳng những không tạo thành chướng ngại cho hắn, mà ngược lại còn kiệt lực phối hợp với động tác của hắn, chủ động tiến hành dung hợp với thân thể.
Được Huyết Quang kích chủ động phối hợp, tốc độ thần binh luyện thể đã không còn chậm chạp, mà là thế như chẻ tre, một đường thông suốt, chỉ trong một canh giờ ngắn ngủi, Huyết Quang kích đã hoàn toàn biến thành năng lượng tinh túy nhất, dung hợp với thân thể Trịnh Hạo Thiên.
Nhưng vào giờ khắc này, Trịnh Hạo Thiên cũng không ngừng kêu khổ.
Uy lực ẩn chứa bên trong Huyết Quang kích linh thể thật sự là quá mức cường đại, hơn xa tưởng tượng của hắn.
Thần binh luyện thể, là một loại công pháp đặc thù, tuy uy lực khổng lồ nhưng lại có thể yêu cầu rất cao đối với thể chất người tu luyện.
Ít nhất, mức độ thân thể cường hãn của người tu luyện phải chịu được lực lượng của thần binh.
Thực lực vốn có của Huyết Quang kích linh thể hiện giờ đã không thua kém gì một vị đại linh giả rồi. Cỗ lực lượng hùng hậu này không phải linh giả bình thường có thể với tới.
May mắn là, Trịnh Hạo Thiên hiện giờ xưa đâu bằng nay, sau khi hắn tấn chức đến chín sao, mức độ cường hãn của thân thể đã đạt tới mức độ khó tin rồi. Cho dù là bị linh lực cấp bậc đại linh giả tẩy luyện cũng có thể miễn cưỡng chịu đựng được.
Nhưng, có thể làm tới bước này cũng là cực hạn của hắn rồi.
Nếu như tu vi của Trịnh Hạo Thiên tiến thêm một bước, đạt tới cấp bậc đại linh giả, thì luyện hóa Huyết Quang kích cũng là chuyện nước chảy thành sông. Nhưng lúc này cưỡng ép thực hiện thì thật sự là có chút quá sức rồi.
Từng cỗ từng cỗ lực lượng mênh mông không ngừng lưu chuyển trong cơ thể. Những cỗ lực lượng này muốn dung nhập vào trong mỗi một tế bào của cơ thể, muốn kết hợp tới mức độ hoàn mỹ nhất.
Nhưng cường độ thân thể của Trịnh Hạo Thiên vẫn kém một bậc, thủy chung vẫn có một lượng lớn linh lực không thể dung hợp với thân thể của hắn.
Cầm cự, giằng co, dung hợp, khuếch trương...
Trong cơ thể hắn, phảng phất như đã biến thành một cái chiến trường khổng lồ, lực lượng của chân khí linh lực và Huyết Quang kích bởi vì không bằng nhau mà sinh ra sai lệch, đồng thời loại sai lệch này cũng càng lúc càng lớn, thậm chí còn bắt đầu uy hiếp tới an toàn tính mạng của hắn.
"Hô, hô, hô...."
Trịnh Hạo Thiên không nhịn được thở hồng hộc. Thân thể hắn bắt đầu phồng lên. Đây chính là kết quả do một lượng lớn linh lực thất khống gây ra.
Từng tia từng tia huyết sắc bắt đầu thẩm thấu ra bên ngoài cơ thể hắn. Vô số linh lực tựa hồ sẽ phá tan thân thể hắn, tan biến vào trong hư vô.
Trịnh Hạo Thiên hai mắt đỏ lừ, thân thể hắn bị thổi phồng giống như khinh khí cầu, có thể nổ utng bất cứ lúc nào.
Đột nhiên, trong lòng hắn chợt dần lên một ý niệm quỷ dị.
Không cần nghĩ ngợi, Trịnh Hạo Thiên liền ngửa đầu phát ra một tiếng gầm thét điên cuồng kinh thiên động địa. Tiếp đó, hắn mở rộng song chưởng, hướng về phía nhà giam hỏa diễm bên ngoài mà bổ nhào tới....