Chiến Thiên

Chương 907: Rời đi



Trịnh Hạo Thiên trợn tròn mắt, hắn khó hiểu nói với Thiết trưởng lão: "Ngươi từ đâu nghe được chuyện ta muốn lựa chọn phụ tu chi đạo?"

Tuy rằng hắn có thiên phú và tiềm lực khó tưởng tượng trên phù tu chi đạo, thế nhưng tịnh không có nghĩa là hắn sẽ từ bỏ sát lục chi đạo.

Nếu hắn thực sự muốn lựa chọn phù đạo, thì ngay từ ban đầu hắn đã không tiến vào chiến trường linh giả để thí luyện.

Thiết Huyễn Hỏa há hốc miệng, lắp bắp nói: "Nếu Trịnh đại sư không muốn tu luyện phù đạo, lại không có gì phiền thân, vì sao lại phải rời khỏi chiến trường chứ?"

Kỳ thực, Thiết Huyễn Hỏa thân là linh giả bảy sao, cho nên đương nhiên biết, linh giả sau khi tấn chức chín sao, nói chung đều chọn rời khỏi chiến trường.

Thế nhưng hiện tại Trịnh Hạo Thiên tiến vào biển Vô Biên tối đa chỉ có nửa năm thời gian mà thôi, cho dù trí tưởng tượng của hắn hắn có phong phú hơn một vạn lần thì cũng tuyệt đối không thể nghĩ tới, Trịnh Hạo Thiên trong khoảng thời gian này lại nhảy từ sáu sao linh giả vọt lên linh giả chín sao.

Chuyện này đã không thuộc phạm trù khoa trương, cũng không phải truyền kỳ, mà là thần thoại...

Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, hắn đang định kể lại mọi chuyện thì đột nhiêni nghe thấy một giọng nói uy nghiêm vang lên khắp gian phòng.

"Trịnh Hạo Thiên tới gặp ta."

Trịnh Hạo Thiên cùng Thiết Huyễn Hỏa sắc mặt khẽ biến, bọn họ đồng thời nói: "Bái kiến chân nhân."

Có thể lên tiếng không chút kiêng nể trong Cửu U doanh địa, đương nhiên chỉ có một người.

Mà sau khi nghe được âm thanh này, Trịnh Hạo Thiên cùng Thiết Huyễn Hỏa mỗi người lại có biểu tình khác nhau.

Vẻ mặt Trịnh Hạo Thiên đương nhiên là thản nhiên, còn Thiết Huyễn Hỏa lại biến sắc.

"Thiết trưởng lão, nếu chân nhân triệu kiến, tiểu đệ tạm thời không thể bồi tiếp nữa."

Thiết Huyễn Hỏa do dự một chút đột nhiên vươn tay kéo Trịnh Hạo Thiên lại, hạ thấp giọng nói: "Trịnh đại sư, lão tổ tông của bản hiên có chút giao hảo với Cửu U chân nhân, nếu người làm khó ngươi, ngươi có thể dùng danh nghĩa lão tổ bản hiên xin chân nhân mở cho một con đường."

Trịnh Hạo Thiên giật mình, nói: "Thiết trưởng lão, chuyện này ngươi có thể làm chủ sao?"

Lão tổ tông Vạn Bảo Hiên không hỏi cũng biết, chính là một cường giả tông sư đỉnh phong.

Địa vị Thiết Huyễn Hỏa trong Vạn Bảo hiên tuy rằng không thấp, thế nhưng khoảng cách đến nhân vật bực này còn kém xa vạn dặm, làm sao có thể đại diện, thay mặt cho lão tổ tông Vạn Bảo hiên chứ.

Thiết Huyễn Hỏa hơi lắc đầu, nói: "Trịnh đại sư yên tâm, đây là mật lệnh mà tổng đường của bản hiên đã sớm truyền tới, ngươi cứ thế mà nói là được."

Trịnh Hạo Thiên chăm chú nhìn hắn một cái, chậm rãi gật đầu, trong lòng cũng có chút ấm áp.

Vạn Bảo Hiên có thể hứa hẹn với hắn như vậy như vậy đúng là hiếm có, phần nhân tình sâu đậm này đủ để cảm động nhân tâm lắm rồi.

"Thiết trưởng lão, ngươi yên tâm." Trịnh Hạo Thiên gật mạnh đầu một cái xoay người, ưỡn ngực rời khỏi căn phòng.

Thiết Huyễn Hỏa lẳng lặng nhìn hắn rời đi, trong lòng vẫn mãi quanh quẩn một câu nói cuối cùng của hắn.

Trong câu nói kia có chứa một lòng tự tin mạnh mẽ tới cực điểm, dường như Cửu U chân nhân tuyệt đối sẽ không vì chuyện này mà chỉ trích hắn.

Hai hàng lông mày nhíu lại trong chốc lát, rút cuộc vẫn thả lỏng ra.

Trịnh Hạo Thiên, người này nhiều lần sáng tạo ra kỳ tích, chẳng lẽ lần này hắn cũng sẽ mang tới kỳ tích không tưởng nào đó sao?

Cửu U chân nhân có hàng vạn hàng nghìn hóa thân, toàn bộ đoanh địa, cho dù bất cứ nơi nào cũng nằm trong vòng khống chế của hắn.

Nhưng mà, nếu hắn triệu kiến người khác, vậy là đa phần là ở trong biệt viện giữa hồ hoặc là trong thánh địa tu luyện.

Khi Trịnh Hạo Thiên tới bên hồ thì đã sớm có người hầu cung kính đứng chờ ở đó.

Đương nhiên, lúc này, chuyện Trịnh Hạo Thiên trở về doanh địa sớm đã thành chủ đề nóng hổi của cả doanh địa, vô số người tự mình tới bên hồ, tiếp tục quan sát diễn biến phía sau.

Trong mắt đa số mọi người, đều có một vẻ hả hê.

Trịnh Hạo Thiên, cho dù hắn có là thiên tài cái thế, kiệt xuất đến thế nào, nhưng nếu làm trái lệnh của tồn tại như Cửu U chân nhân, cũng sẽ không nếm được trái ngọt gì.

Đặc biệt là tu luyện giả cùng linh giả của Thương Khung đại lục đều không chút che giấu vẻ hưng phấn trên mặt.

Nhưng mà, Trịnh Hạo Thiên coi như không nhìn thấy những việc này, hắn đi theo bên cạnh người hầu kia, cung kính tiến vào bên trong biệt việt giữa hồ. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Nơi đây, chính là nơi mà Trịnh Hạo Thiên gặp mặt Cửu U chân nhân lần đầu tiên.

Mà khi hắn tới đây, vị tông sư cường đại bề ngoài rất nho nhã kia đang ngồi ngay ngắn trong một góc đình viện, lẳng lặng nhìn hắn.

Trịnh Hạo Thiên không dám chậm trễ, hắn bước tới một bước, cung kính nói: "Vãn bối Trịnh Hạo Thiên ra mắt Cửu U chân nhân tiền bối."

Cửu U chân nhân yên lặng gật đầu một cái, đột nhiên khẽ thở dài một tiếng, nói: "Trịnh Hạo Thiên, ngươi tiến nhập chiến trường đã bao nhiêu ngày rồi?"

Trịnh Hạo Thiên giật mình, nói: "Gần một năm rưỡi rồi."

"Một năm rưỡi, ha ha... một năm rưỡi." Cửu U chân nhân cũng không biết nhớ tới cái gì, hắn đột nhiên cười dài, nói: "Trong một năm rưỡi thời gian, ngươi làm sao tấn chức chín sao đây?"

Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhướng mày, mặc dù trước khi tiến nhập vào đoanh địa hắn đã có dự cảm, nếu không sử dụng Mặt nạ Thông Thiên, tu vi thực sự của hắn sợ là rất khó qua mặt Cửu U chân nhân.

Nhưng không nghĩ tới chính là hai bên vừa gặp mặt, Cửu U chân nhân chưa sử dụng bất cứ thuật dò xét nào cũng đã nhìn ra cấp bậc của hắn.

Chân nhân vẫn là chân nhân, luôn có lực lượng thần quỷ khó lường của riêng mình.

Hướng về phía Cửu U chân nhân, khom người thật sâu, Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Lần này vãn bối có thể thuận lợi tấn chức chín sao, hoàn toàn là do may mắn thôi."

"May mắn, ha ha, lần trước ngươi gặp ta cũng nói may mắn, lần này cũng may mắn." Cửu U chân nhân chậm rãi lắc đầu, nói: "Trong chiến trường linh giả, lấy đâu ra nhiều may mắn như vậy chứ."

Trịnh Hạo Thiên há miệng, đúng là không còn lời nào để nói.

Kỳ thực, có thể gặp phải ngư triều, đúng là một chuyện may mắn.

Thế nhưng, linh giả gặp phải ngư triều tuyệt đối dữ nhiều lành ít, cho dù là hạng người nhạy bén, tối đa cũng chỉ đơn độc thoát đi, chỉ muốn toàn thân mà thôi.

Đâu có như Trịnh Hạo Thiên, dựa vào ngư triều, trắng trợn cướp đoạt ấn ký tinh giai của hải quái, đồng thời tấn chức đến chín sao.

Đương nhiên, nếu như không phải Trịnh Hạo Thiên có được mặt nạ Thông Thiên, không những thế còn có thêm Mộng Yểm trợ giúp yểm trợ cho hắn, thì hắn đừng hòng kiếm được nhiều lợi như thế

Có thể nói, nếu thực lực của hắn không cao, không thể thu lợi trong ngư triều, như vậy cho dù hắn có gặp được ngư triều ngàn năm khó gặp cũng không thể một bước lên trời, tấn chức chín sao được.

Cửu U chân nhân trầm mặc cả nửa ngày, đột nhiên nói: "Ngươi gặp phải ngư triều sao?"

"Vâng." Trịnh Hạo Thiên nghiêm nghị nói.

Kỳ thực điểm này cũng không khó đoán, với kiến thức cùng kinh nghiệm vượt xa Thiết Huyễn Hỏa của Cửu U chân nhân, biết việc ngư triều này cũng không kỳ quái, mà chuyện Trịnh Hạo Thiên có thể trong thời gian ngắn ngủi từ sáu sao tấn chức lên chín sao, ngoại trừ gặp ngư triều thì thật sự không còn khả năng nào khác.

"Ngư triều, ha ha, vận khí của ngươi quả nhiên không tồi." Cửu U chân nhiên như cười như không nói: "Nói vậy Mộng Yểm đã giúp ngươi một chuyện lớn rồi."

Trịnh Hạo Thiên giơ ngón cái lên, chân thành nói: "Chân nhân mắt sáng như đuốc, quả nhiên là cái gì cũng không gạt được ngài."

Cửu U chân nhân cười khẽ, sắc mặt hắn từ từ trầm xuống, nói: "Sau khi ngư triều chấm dứt, ngươi còn thấy gì hay không?"

Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, do dự một chút, thật thà nói: "Hồi bẩm chân nhân, vãn bối gặp phải hai vị đại linh giả, bọn họ tự xưng là thủ hạ của hải vương của Vô Biên chi hải, trong đó có một người còn truy đuổi vãn bối mấy ngày không dứt."

Sắc mặt Cửu U chân nhân khẽ đổi, nói: "Ngươi nọ là Bố Lan Đăng, hay Trát Cáp Đặc?"

Trịnh Hạo Thiên thầm nghĩ trong lòng, Cửu U chân nhân quả nhiên biết bọn họ.

Trên mặt hắn bất động thanh sắc, nói: "Vâng, là bát tí ma viên Bố Lan Đăng."

"Hừ, con bát tí ma viên đó à, thực lực của hắn không tồi, nhưng ngươi có Mộng Yểm trợ giúp, có thể thoát khỏi truy đuổi của hắn cũng không ngạc nhiên."

Trịnh Hạo Thiên vội nói: "Chân nhân nói không sai, vãn bối chính là mượn lực lượng của Mộng Yểm, mới may mắn trốn thoát."

Nhưng mà trong lòng hắn thầm nghĩ, ta không chỉ thoát được mà còn làm thịt luôn tên kia, ngay cả Thông Thiên bảo giáp trên người hắn cũng lấy nốt nữa kìa.

Chỉ là, những lời này hắn giữ trong lòng, thế nào cũng không nói ra mà thôi.

Cửu U chân nhân chậm rãi gật đầu, nói: "Ngươi tuy rằng thuận lợi trốn thoát, nhưng dù sao cũng gặp mặt hai người bọn chúng." Hắn dừng một chút nói: "Vô Biên hải vương tuy rằng đa phần thời gian là ngủ say, nhưng thực lực cũng không kém, nếu hắn dò xét, biết được ngươi mượn ngư triều tấn chức chín sao, nói không chừng sẽ tìm đến ngươi kiếm chuyện đó."

Trịnh Hạo Thiên sắc mặt khẽ biến, mặc dù bên người hắn có hai đồng bọn thực lực ngang đại linh giả giúp đỡ, hơn nữa đại linh giả chết trong tay hắn thậm chí không chỉ một người.

Nhưng không phải vì thế mà hắn cho rằng, với chút thực lực lúc này của hắn là có thể chạy thoát khỏi bàn tay của một vị tông sư chân nhân.

Nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên chợt biến sắc, Cửu U chân nhân buồn cười nói: "Lão phu còn tưởng ngươi không sợ trời không sợ đất, thì ra cũng có lúc biết sợ."

Trịnh Hạo Thiên điềm nhiên nói: "Chân nhân quá khen, vãn bối nếu ngay cả Vô Biên hải vương cũng không sợ thì đó chính là to gan lớn mật, chết chưa hết tội rồi."

Cửu U chân nhân nhất thời mỉm cười.

Phất phất tay, Cửu U chân nhân nói: "Ngươi đã tấn chức chín sao, vậy mau rời khỏi." Hắn dừng một chút, nói: "Vô Biên hải vương tuy rằng mạnh mẽ, nhưng trước kia hắn từng có lời thế, chung quy không rời khỏi chiến trường nửa bước, vì thế chỉ cần ngươi rời khỏi chiến trường, hắn sẽ không thể tìm được ngươi."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thở phào nhẹ nhõm, khom người về phía Cửu U chân nhân một cái, chân thành nói: "Cửu U tiền bối, từ khi vãn bối tiến nhập chiến trường, đã nhiều lần được ngài chăm sóc, xin bái tạ."

Cửu U chân nhân mỉm cười nhận đại lễ của hắn, sau đó vung tay áo lên nói: "Đi đi..."

Trịnh Hạo Thiên đáp một tiếng, đứng dậy rời đi.

Nhìn bóng lưng người trẻ tuổi này dần biến mất, ánh mắt Cửu U chân nhân có chút phức tạp, hắn ngẩng đầu trầm ngâm nói: "Lão gia hỏa, lão tửu quỷ, các ngươi có truyền nhân xuất sắc như vậy, thực sự khiến lão tử đố kỵ a."

Một ngày sau, bên trên tấm bia đá trong các doanh địa nhân tộc, đều xuất hiện một tin tức khiến toàn bộ chiến trường thất kinh.

"Phiêu Miểu đại lục - Trịnh Hạo Thiên, mười tám tháng trong chiến trường, tấn chức chín sao!!"


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv