Chân khí mênh mông không ngừng từ trong cự chưởng Hùng Vương liên tục đưa vào bên trong chiến giáp, sau một khắc, bộ chiến giáp này nhất thời bắt đầu thả ra tia sáng mãnh liệt.
Đây là phản ứng bình thường của chiến giáp lần đầu tiên được đưa linh khí vào.
Nếu như chiến giáp bình thường, thì có thể sử dụng tuyệt đại đa số chân khí, cơ hồ bất kỳ chân khí gì cũng luyện hóa nó được.
Nhưng mà, loại chiến giáp đặc thù này thì yêu cầu rất cao, nếu như người sử dụng tu luyện chân khí không đạt tới tiêu chuẩn nhất định, hoặc là không hợp với thuộc tính chiến giáp, thì muốn luyện hóa được nó liền rất khó khăn.
Bởi vì chiến giáp đặc thù thường được trộn vào một ít tài liệu đặc biệt, những tài liệu này chỉ đối với chân khí có tính năng đặc thù mới sinh ra phản ứng kịch liệt.
Đây là sự đặc thù và trân quý của chiến giáp đặc chế.
Một tiếng gầm nhẹ từ trong miệng Hùng Vương phát ra.
Kim Cương Bạt Sơn quyết….
Khi cỗ chân khí này tràn vào chiến giáp xong, toàn bộ chiến giáp nhất thời đại phát hào quang, chân khí khí thế như chẻ che đánh thẳng vào chiến giáp, tất cả lực ngăn cản dưới chân khí khổng lồ đều bị đánh tan đi.
Chỉ trong mấy cái hô hấp, bộ chiến giáp này đã hòa tan ra.
Đúng vậy, chiến giáp giống như khối băng bị liệt hỏa nung chảy, biến thành chất lỏng, sáp nhập vào bên trong thân thể Hùng Vương.
Chỉ trong chốc lát, chất lỏng chảy ra ngày càng nhiều, bao trùm toàn bộ Hùng Vương lại.
Một mảnh nhỏ chiến giáp trên tay Hùng Vương cuối cùng cũng toàn bộ biến mất, trên người nó đã phủ thêm một bộ giáp màu đen tuyền, toàn thân tràn đầy cảm giác dữ tợn.
Tựa hồ hơi bị sững sờ, Trịnh Hạo Thiên hóa thành Hùng Vương sờ sờ lên thân thể của mình, độ cảm nhận của hắn với chiến giáp trở nên không thể tưởng tượng.
Tu luyện giả tứ giai mặc dù đã có năng lực dung luyện chiến giáp, nhưng mà muốn chân chính dung nhập chiến giáp vào bên trong thân thể, thì cũng không phải một sớm một chiều.
Theo hắn biết, một tu luyện giả tứ giai muốn làm được chuyện này, ít nhất cần phải khổ tu nửa tháng. Cho dù giống như Dư Uy Hoa tấn thăng luyện yêu vũ giả cực phẩm, cũng phải dùng một ngày một đêm mới hoàn thành được bước này.
Nhưng mà, thời gian hắn dung luyện chiến giáp tuyệt đối không tới một canh giờ.
Một canh giờ….
Tốc độ này thật sự quá mức khủng bố đi.
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên có chút thấp thỏm, hắn chậm rãi thu liễm chân khí đang vận chuyển không ngừng trong cơ thể lại. Chiến giáp trên người càng lóe ra hắc ám sâu thẳm, làm nhân tâm phải quý trọng tia sáng hơn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
Bất luận là từ góc độ nào nhìn thử, bộ dáng chiến giáp này đều không có bất cứ vấn đề gì.
Do dự hồi lâu, hắn thở dài một hơi, chiến giáp lập tức chậm rãi thu vào bên trong thân thể, mà hắn cũng từ biến thân Hùng Vương khôi phục lại thân thể con người.
Ý niệm tinh thần lần nữa chìm vào trong đan điền, lúc này, trên người yêu phách Hùng Vương trong đan điền đã có thêm một tầng lân khải chiến giáp, nó diễu võ dương oai trong đan điền, nhột nhạo lên tựa hồ muốn khoe với con chim đại bàng phía xa xa.
Chẳng qua gần đây nó bị Trịnh Hạo Thiên trấn trụ, cũng sợ rồi, cho nên không dám tiến lên khiêu khích thôi.
Trịnh Hạo Thiên cảm thấy làm kỳ, trong lúc tu luyện hắn cũng rất nghi hoặc đối với đan điền của mình.
Đan điền của mình tựa hồ có chút bất đồng với tu luyện giả bình thường.
Căn cứ theo hắn dò tìm trong thư tịch, những tu luyện giả khác sau khi luyện hóa yêu đan xong, thì những yêu đan này mặc dù vẫn duy trì một tia phách lực lúc còn sống, nhưng tia phách lực đó chỉ để dùng cho lúc kích phát yêu lực yêu hóa biến thân mà thôi, cho nên phách lực cũng không cường đại, thậm chí có thể nói là nhỏ nhoi và thiếu sức sống.
Nhưng mà hắn luyện hóa yêu đan xong liền bất đồng, những phách lực yêu thú này cũng không kém yêu thú là bao nhiêu, có thể linh hoạt cử động. Hơn nữa ở trong đan điền hắn càng lâu thì càng trở nên linh hoạt hơn.
Cứ theo khuynh hướng này, Trịnh Hạo Thiên thật sự hoài nghi, có lẽ đến một ngày, hai con yêu thú này thật có thể khôi phục thần trí ban đầu.
Mà tất cả biến hóa kỳ dị này, tựa hồ cũng liên quan đến đan điền của hắn.
Chẳng qua, lấy lịch duyệt cùng kiến thức bây giờ của Trịnh Hạo Thiên, vô luận là như thế nào cũng không thể thăm dò ra ảo diệu đó, đành phải chấp nhận thể chất đặc thù này.
Cẩn thận quan sát hồi lâu, Trịnh Hạo Thiên vẫn thấy có chút không thỏa.
Tuy nói luyện hóa chiến giáp chỉ trong một canh giờ là điều không thể tưởng tượng, nhưng mà nếu không có tai họa ngầm trong đó, Trịnh Hạo Thiên cũng bất kể mà làm tiếp
Thân hình hắn khẽ rung lên một chút, da thịt lập tức bóp méo đi, dưới nách mọc ra đôi cánh thật dài.
Biến thân chim đại bàng ở trong phòng.
Gian phòng này đã được Thuần Phàn Cao cố ý chuẩn bị cho Trịnh Hạo Thiên, nên chẳng những khá rộng mà còn đủ cao, cho dù linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết cũng miễn cưỡng có thể. Vì thế biến thân chim đại bàng mặc dù có chút khoa trương, nhưng không đến nổi làm phòng vỡ nát ra.
Giơ móng vuốt lên, bộ chiến giáp mỏng kia lập tức rơi lên móng vuốt.
Giống như trước, lực lượng chim đại bàng tuôn ra liên tục, chiến khải mỏng trên móng vuốt cũng đã hóa thành một bãi chất lỏng chảy vào bên trong thân thể chim đại bàng.
Một canh giờ….
Cư nhiên lại trong một canh giờ, Trịnh Hạo Thiên đã luyện hóa xong chiến giáp nhỏ.
Thân hình chim đại bàng thoáng giật giật, bộ chiến giáp mỏng này thiết kế thật sự cực kỳ xảo diệu, hoặc căn bản là do nó được thiết kế riêng cho yêu hóa biến thân chim bay.
Bộ chiến giáp mỏng này bao trùm lên tất cả bộ vị yếu hại của chim đại bàng, một khi chân khí phóng ra, thì ngay cả đôi cánh cũng bao trùm một tầng huỳnh quang nhàn nhạt.
Tuy nói là phòng ngự trên bộ chiến giáp này tuyệt không cách nào so với chiến giáp toàn thân của Cuồng Bạo Hùng Vương, nhưng mà võ giả yêu hóa chim bay chỉ cần không ngu ngốc, thì tuyệt đối không buông bỏ ưu thế phi hành mà so đấu lực lượng với Cuồng Bạo Hùng Vương.
Cho nên chim đại bàng với loại trình độ phòng ngự này, đã là dư thừa.
Đôi cánh hơi vỗ, Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc phát hiện, bộ chiến giáp này tuyệt không làm chim đại bàng có chút khó chịu nào, trong lúc hắn phi hành thậm chí còn không cảm nhận được sự tồn tại của chiến giáp.
Sau khi luyện hóa hai bộ chiến giáp, Trịnh Hạo Thiên cũng hơi kinh ngạc, tuy nói hai bộ khôi giáp này cũng không phải đặc biệt chế tạo dựa vào thân thể hắn, nhưng mà ở trên người hắn, vẫn có thể phát ra toàn bộ uy năng.
Thật không biết vị Hà Tắc đại sư kia đến tột cùng là cao nhân như thế nào, tài nghệ chế tạo chiến giáp cao như vậy, tuyệt đối là số một số hai Đại Linh giới.
Hắn đột ngột toát ra một ý niệm trong đầu, nếu để cho Hà Tắc cùng Lỗ đại sư gặp nhau, không biết hai người bọn họ người nào có kỷ xảo cao hơn một bậc.
Thở dài một hơi, thân thể khôi phục nguyên trạng, ý niệm tinh thần chìm vào đan điền.
Ở nơi đó, chim đại bàng toàn thân lân khải giương rộng đôi cánh, phi hành trong đan điền. Từ trên người chim đại bàng, lộ ra một cỗ khí thế cao ngạo, khinh thường tất cả.
Nếu như là yêu thú chân chính, thì nó tuyệt không muốn trên người bao phủ thêm một tầng chiến giáp do con người chế tạo, bởi vì thân thể nó tuyệt đã không chút thua kém chiến giáp thiên chuy bách luyện.
Thay vì trong thời gian đi thu thập tài liệu, chế tạo chiến giáp, không bằng nghĩ biện pháp rèn luyện bản thân, đạt tới cảnh giới mạnh mẽ hơn.
Nhưng mà, khi yêu thú tử vong, hóa thành yêu phách sinh tồn bên trong đan điền tu luyện giả, mà có thể bao trùm thêm một tầng chiến giáp, thì nó lại không chút phản cảm nào.
Bởi vì lúc này thân thể nó hoàn toàn do chân khí ngưng tụ thành, xa xa kém hơn thân thể ngày xưa, có tầng bảo vệ này, lúc đi ra, cũng sẽ cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.
Hồi lâu sau, Trịnh Hạo Thiên thu hồi ý niệm tinh thần lại, thân thể của hắn lần nữa bắt đầu bành trướng lên.
Yêu hóa biến thân Cuồng Bạo Hùng Vương. Kim Cương Bạt Sơn quyết….
Yêu hóa biến thân chim đại bàng, Thiên Bằng Túng Hoành quyết…..
Hai loại yêu hóa biến thân này bất đồng, hai loại công pháp tuyệt học cũng bất đồng, thay phiên thi triển ở trên người hắn.
Toàn bộ gian phòng kiên cố này tựa hồ dưới tay hắn cũng bị chút lung lay.
Sau nửa ngày, Trịnh Hạo Thiên mới khôi phục hình thể loài người, hắn đã quen thuộc biến hóa của hai bộ chiến giáp này.
Sau khi có hai bộ chiến giáp, năng lực thực chiến của hắn tuyệt đối cao hơn không chỉ một lần.
Lúc này, nếu mà lần nữa để cho hắn gặp chiến tướng ngư nhân Ước Sắt, thì cho dù không có Trang Mạt Mạt hỗ trợ, hắn cũng tự tin có thể phóng tay tiến hành giao chiến một trận sinh tử.
Chậm rãi, tâm tình dần dần khôi phục lại.
Trịnh Hạo Thiên quăng ánh mắt về phía vật phẩm cuối cùng.
Vật phẩm kỳ dị này, căn bản không nhận ra được lai lịch, nó nằm lẳng lặng ở trên bàn.
Mặc dù tài liệu của nó tương đối đặc thù, cho dù là ai cũng không biết đến tột cùng là do thứ gi luyện chế thành, nhưng mà công hiệu khối tròn này, cũng không khác biệt gì một linh khí phòng ngự cực phẩm.
Cũng chính bởi vì vậy, ở trong vòng giao dịch nhỏ, người kia mới lấy vật này ra trao đổi sinh mệnh cùng linh quang phù triện của Trịnh Hạo Thiên.
Trịnh Hạo Thiên giống như trước không nhận ra lai lịch nó, nhưng mà hắn có thể xác định, bên trong nó, khẳng định có dấu cái gì cổ quái.
Đưa tay ra, cầm khối tròn trong tay, một luồng linh lực nhàn nhạt tiến vào bên trong khối tròn, bắt đầu thăm dò.
Hồi lâu, linh lực vẫn như cũ không thu hoạch được gì, tựa hồ khối tròn này cùng linh khí bình thường không có bất kỳ khác nhau.
Song, vào thời khắc này, Chủng Tử Ấn Ký hắc ám bên trong khí xoáy tụ tựa hồ cảm ứng được ý niệm Trịnh Hạo Thiên mà bắt đầu bành trướng lên.
Bên trong não vực hắn, lực lượng quang minh cùng hắc ám tạo thành một lập thể cân bằng tuyệt đối, song phương chiếm nửa giang sơn, thôn phệ nhau, đối kháng nhau, và lệ thuộc vào nhau.
Mà lúc này, khi Trịnh Hạo Thiên vận dụng Hắc Ám Tà Linh pháp quyết, thì lực lượng hắc ám nhất thời khuếch tán, hơn nữa trong nháy mắt chiếm ưu thế tuyệt đối.
Trận trận lực lượng hắc ám tinh túy trào vào bên trong khối tròn, hơn nữa còn chậm rãi lan ra.
Khi cổ lực lượng này bắt đầu khuếch tán linh khí, tựa hồ va chạm vào cơ quan đặc thù nào đó, làm cho cả khối tròn chủ động run rẩy lên.
Sau đó, linh lực bên trong khối tròn ngưng tụ một cách tự nhiên, mà ở trong trung tâm nó, lại là một cỗ lực lượng hắc ám tinh túy nhất.