Trung niên chưởng quầy cẩn thận nhận lấy hồ lô. Hắn có chút hoài nghi nhìn lão nhân.
Lỗ đại sư tùy tiện nói :" Cái này mặc dù là kiện bại phẩm. Nhưng tốt xấu thế nào cũng là một hạ phẩm linh khí. Để ở đây bán đấu giá nửa canh giờ, giá khởi điểm lấy ba tám nghìn linh thạch..."
Trong Vạn Bảo Hiên có phục vụ cả ký gửi. Loại phục vụ này có hai loại.
Loại đầu tiên ký gửi bình thường. Vạn Bảo Hiên định ra một mức giá, chỉ cần có người chịu xuất linh thạch thì có thể ngay lập tức lấy hàng đi.
Loại khác là đấu giá ký gừi.
Vạn Bảo Hiên sẽ định thời gian nhất định. Trong thời gian này, người có tư cách có thể tự do đấu giá, trước khi hết thời gian, người trả giá cao sẽ được.
Nhưng điều làm Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc là vị lão nhân lại thuận miêng quyết định mức giá tháp nhất trong thời gian đấu giá cho cái hồ lô này. Mà tên chường quầy Vạn Bảo Hiên cũng không có nửa điểm dị nghị.
"Ba tám nghìn linh thạch? Hạ phẩm linh khí này quý đến thế ư?"
Giọng nói ồm ồm ngông cuồng không chút gì tử tế vang lên từ góc nào đó.
Nghe được âm thanh này, khuôn mặt đa số mọi người hiện vẻ bất ngờ, ánh mắt rời khỏi Trịnh Hạo Thiên hướng về phía góc nọ.
Trịnh Hạo Thiên cũng hướng theo ánh nhìn của mọi người.
Tại đó, một vị trung niên cường tráng đang che miệng lại, ánh mắt lộ vẻ ảo não.
Hắn đã hết sức cố gắng hạ thấp giọng nói của mình rồi. Nhưng trời sinh giọng lớn vậy đã khiến hắn trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Một người bên cạnh hắn hung hăng trừng mắt với hắn, nổi giận mắng :" Lỗ đại sư là nhân vật nào. Linh khí trong tay ông ta đừng nói là ba mươi tám ngàn nếu là ba trăm tám mươi ngàn cũng không có gì lạ..."
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên oán thầm không thôi, cái loại này thực sự là quá đáng rồi.
Bình thường mà nói, hạ phẩm linh khí bình thường nhất chỉ cần tám ngàn đến một vạn là linh khí đã vào tay rồi. Nếu như thêm một ít đặc thù nữa có giá trị thực chiến thì giá trị ít nhất cũng tăng gấp đôi.
Nhưng giá khởi điểm của kiện hạ phẩm linh khí này đã cao đến ba mươi tám nghìn, đã là chuyện quá chấn động. Vậy mà còn mấy trăm...
Đúng là quá thối.
Lỗ đại sư nhịn không được cười lên, đột nhiên nói :"Cái hồ lô này lão phu mô phỏng Tạo Hóa hồ lô mà luyện chế. Đây là một kiện phỏng chế phẩm. Hơn nữa công năng lớn nhất của nó là..."
Đại sảnh thoáng chốc đã vô cùng tĩnh lặng. Vừa nghe đến Tạo Hóa hồ lô tất cả mọi người đều ngậm miệng lại. Ngay cả tiếng thở hô hấp của minh cũng cố gắng kiềm nén lại.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên khẽ sáng. Hắn nghe được rõ ràng vậy ngay đến tim của hắn cũng đang đập thình thịch liên hồi.
Tạo Hóa hồ lô , vật này từng đọc qua trong bảo điển gia truyền.
Cái này không phải là linh khí cũng không phải bảo khí.
Trong truyền thuyết đây là một kiện pháp khí cấp cao nhất. Mà nó sở dĩ được gọi là Tạo Hóa bởi vì có năng lực nghịch thiên giúp thần binh tấn thăng phẩm chất.
Chỉ cần đưa thần binh trong tay vào Tạo Hóa hồ lô, còn cung cấp dồi dào phách lực , Vậy thì có thể bồi dưỡng bảo khí thần binh thích hợp nhất với bản thân mình. Thậm chí là pháp khí thần bình cũng có khả năng.
Trong Đại linh giới, chỉ có đủ linh thạch như vậy có thể tha hồ mua bán linh khí. Trong một ngàn, một vạn linh khí cũng chỉ có một cái tương đối phù hợp với bản thân.
Nhưng thần binh một khi đạt đến bảo khí cấp bậc thì rất khó dùng linh thạch mua.
Mặc dù tại một số nơi đấu giá có xuất hiện bảo khí đều sẽ bị xào xáo thành giá trên trời, người thường như bọn họ không thể mua được, không thể ước vọng quá cao như những cao giai tu luyện giả có thế lực chống đỡ đằng sau.
Về pháp khí trong truyền thuyết...
Thứ này đối với bọn hắn mà nói quả thật quá đỗi xa xôi. Bọn họ thực sự không dám nghĩ đến.
Vì vậy, khi mọi người nghe nói cái hồ lô bình thường này là vật chế phỏng theo Tạo Hóa hồ lô trong truyền thuyết mà còn có công năng vô cùng lớn. Sự kích động này tuyệt đối khó có thể hình dung hết.
Gương mặt trung niên chưởng quầy không ngừng run rẩy, thầm kêu đáng tiếc.
Nếu như không có quy định chỉ bán cho người Vạn Kiếm Tông, thì Vạn Bảo Niên chắc chắn sẽ không tiếc một cái giá lớn thu bảo vật vào trong tay.
"Lão phu gọi nó là Ôn Dưỡng hồ lô lô." Lỗ đại sư bình thản nói :" Đáng tiếc là trình độ chế khí của lão phu không cách nào bằng được với các thế hệ hiền triết. Vì thế trong lúc luyện chế, đã xảy ra sơ suất rất lớn..."
Đám đông rùng mình một cái. Bọn họ liền nhớ ra câu nói đầu tiên của Lỗ đại sư.
Đây là một kiện bại phẩm.
Suy nghĩ một chút, nếu không phải là bại phẩm, như vậy bảo vật có năng lực nghịch thiên này lẽ nào lại chỉ định ra mức giá khiêm tốn thế thôi.
Trung niên chưởng quầy hơi khom người về trước nói :" Xin hổi Lỗ đại sư, hồ lô có gì thiếu sót?"
Lỗ đại sư chần chừ rồi mới nói :" Ôn Dưỡng hồ lô có thể ôn dưỡng linh khí, tăng cao phẩm chất của nó. Nhưng nó đối với phách lực yêu cầu cực kì cao, nhất định phải đem phách lực hoàn trở lại trạng thái ban đầu tinh túy nhất."
Lời nói vừa dứt lập tức vang lên những tiếng xôn xao. Mọi người nhìn về cái hồ lô này tràn đầy tiếc nuối.
Muốn tìm phách lực cực kì đơn giản. Trong Vạn Kiếm Tông, hàng ngày ở Trấn Ma tháp đều chảy ra rất nhiều Phong Ma phù. Những Phong Ma phù này phong ấn chính là phách lực.
Nhưng nếu muốn đưa phách lực trở lại trạng thái tinh túy cô đọng nhất, rõ ràng không phải là chuyện đơn giản.
Cái này phải sử dụng kết hợp với Phân Giải phù của hắc ám hệ, đem phách lực trong Phong Ma phù triện hoàn toàn phân giải, mới có thể sinh ra phách lực nguyên thủy tinh túy nhất.
Phong Ma phù triện nơi nào cũng đều có. Cho dù không muốn mua nhưng với thực lực của bọn họ chỉ cần đi một vòng Trấn Ma tháp nhất định sẽ có thu hoạch.
Nhưng ám hệ Phân Giải phù thì lại khác. Tuy thứ này không cách nào so sánh với bảo khí pháp khí. Nhưng số lượng của nó cực ít ỏi. Đừng nói người bình thường không cách nào làm được, kể cả mười một tòa trung phong cũng không dám bảo đảm có thể cung cấp trong thời gian dài.
Lỗ đại sư vẫn chưa nói hết, gật gù nói :" Hồ lô này tuy có thể đề cao thần binh phẩm chất. Nhưng phẩm chất của thần binh càng cao thì phách lực cần dùng lại càng nhiều, thời gian cũng càng lâu. Nhưng lão phu có thể bảo đảm, chỉ cần không ngừng dùng phách lực nuôi dưỡng, thì linh khí trong tay các ngươi nhất định sẽ có một ngày phá kén mà ra, sẽ như cá chép vượt vũ môn . Tuyệt không để các ngươi thất vọng."
Đám người kể cả vị trung niên chưởng quầy cũng âm thầm tính toán không thôi.
Lời nói của Lỗ đại sư đơn giản nhưng mà muốn làm được cái chuyện không gián đoạn nuôi dưỡng phách lực tinh túy há nào là chuyện dễ dàng.
Thứ này, cho dù họ lấy được thì cũng nuôi không nổi!
Đa số mọi người khẽ lắc đầu, liền ngay lập tức bỏ đi ý muốn mua nó.
Thứ này nói cho cùng thật ra cũng chỉ có ám hệ ngọc phù sư là có thể sử dụng.
Chứ ngoài ra, rơi vào tay kẻ nào cũng chỉ có thể làm món đồ xinh đẹp xa xỉ mà thôi.
Gương mặt Trịnh Hạo Thiên giấu dưới đấu lạp lúc trắng lúc xanh. Trong lòng hắn cũng phập phồng đan xen nhiều cảm xúc, khó có thể là chính mình.
Hắn có một loại cảm giác mơ hồ.
Cái ngọc hồ lô này, đơn giản là vì bản thân mình mà được chế tạo ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Chỉ có ám hệ ngọc phù sư mới có thể phát huy tác dụng của Ôn Dưỡng hồ lô. Hơn nữa Lỗ đại sư còn chỉ định tại đây khởi giá đấu giá, đồng thời thời gian đấu giá cũng chỉ có nửa canh giờ.
Nếu nói , tất thảy là trùng hợp,hắn tuyệt đối sẽ không tin.
Vị Lỗ đại sư này nhất định là từ cái liếc mắt đó đã nhìn ra thân phận của mình mà còn thông qua cách nào đó biết được hắn ám hệ ngọc phù sư.
Cho nên mới đưa vật ấy ra, giống như việc câu cá. Hắn đưa ra mồi câu rồi đợi mình mắc câu.
Chỉ là Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng.
Hắn tuy nhìn ra trong đấy ắt có điều không ổn, nhưng cái mồi câu này đúng là quá mức ngọt ngào. Hắn dù thế nào cũng không buông được.
Dứt khoát bước đến, Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói:" Ta xuất ba mươi tám nghìn linh thạch..."
Dường như cùng lúc, ánh nhìn của mọi người đều về tên thanh niên đội đấu lạp đã che hết khuôn mặt.
Có thể đứng ở đây, bất luận là cao giai tuy luyện giả đến mua vật phẩm hay chưởng quầy Vạn Bảo Niên bán vật phẩm đều có nhãn lực hơn người, kinh nghiệm phong phú.
Cho nên khi nghe giọng nói rồi động tác của hắn, tất cả đều lập tức đoán ra hắn không lớn tuổi.
Nhưng mà cũng chính bởi vì lí do này, cho nên khi người ta nói ra muốn mua vật ấy, mọi người đồng loạt cảm thấy bất ngờ vô cùng buồn cười.
Vị tráng hán kia cất tiếng cười to nói :" Tiểu tử kia, ngươi mới tam giai, hắc hắc. Đây là ba mươi tám ngàn linh thạch, ngươi lấy được sao.."
Ba mươi tám ngàn linh thạch, ngay cả cao giai tu luyện giả bình thường thì đây cũng là số tiền quá xa xỉ.
Trinh Hạo Thiên mới chỉ là tam giai tu luyện giả, tất nhiên khó nhận được sự tán thành của mọi người.
Hết thảy mọi người đều đang ngầm suy đoán. Tên tiểu tử này rốt cuộc có hiểu rõ phách lực nguyên thủy là cái gì không đây?
Chẳng lẽ hắn cho rằng chỉ cần đưa Phong Ma phù triện vào trong hồ lô là có thể đem phẩm chất linh khí lên cao hay sao..
Đôi mắt Trịnh Hạo Thiên giấu dưới đấu lạp liếc nhìn tráng hán một cái, rồi hắn lấy ra một ngọc bài.
Cái ngọc bài này chính là đồ vật trước khi tiến vào Đại Linh giới Cao Thăng đã đưa cho hắn.Trên mặt, lúc đầu chỉ có ba vạn linh thạch. Sau khi tiến vào Đại Linh giới, mỗi phù triện Trịnh Hạo Thiên chế tác đều có thể đổi được vô số linh thạch. Vì vậy lúc này linh thạch trong ngọc bài đã lên tới hơn mười vạn.
Đây còn là do Trịnh Hạo Thiên đã tận lực hết khả năng, khống chế chất lượng phù triện. Hơn nữa còn để lại phần lớn cho bản thân sử dụng.
Nếu như giao hết tất cả phù triện, e là số lượng linh thạch lúc này có thể tăng gấp mấy lần.
Nhìn động tác của hắn cùng với cảm nhận được cái khí thế nhất định phải có, vẻ châm biếm trong ánh mắt của mọi người dần dần phai đi.
Một tam giai tu luyện giả nho nhỏ, lại không chút do dự xuất ra số lượng tiền lớn đến vậy. Thật đúng là làm người ta kinh ngạc.
Tráng hán nhíu mày nói :" Tiểu tử kia, ngươi là đệ tử của phong đầu nào? Đại nhân nhà ngươi là ai?"
Hầu hết mọi người đều có cùng câu hỏi như tráng hán. Số linh thạch trong tay têu tiểu gia hỏa này nhất định là do trưởng bối trong nhà tặng thưởng rồi. Nhưng lại có thể cho nhiêu linh thạch như vậy, ắt hẳn gia thế đằng sau hắn không thể khinh thường được.
Đắc tội hắn tất nhiên chả có gì đáng sợ. Nhưng nếu như vô duyên vô cớ đắc tội vào đại gia tộc nào đó chính là tự tìm đường chết rồi.