"Phù... phù... phù."
Trịnh Hạo Thiên thở hổn hển. vội vàng dán hai tấm siêu phẩm sinh Mệnh phù nhị giai lên người.
Kết quả thử nghiệm lần này khiến cho hẳn vừa vui vừa sợ hãi.
Thuật bí truyền trong Thiên Bằng Tung Hoành quyết phối hợp với yêu hóa biến thân có huyết mạch Thiên Bằng chân chính quả nhiên uy lực vô cùng. Tuy hiện giờ hắn chỉ là tam giai, không thể phát huy sức mạnh chân chính của Thiên Bằng trong thập nhị tứ thánh, nhưng trên phương diện tốc độ cùng đạt tới một trình độ khủng bố rồi.
Sau khi hai thứ hợp nhất, Trịnh Hạo Thiên chỉ cần vồ cánh một cái đã lập tức bay xa mười dặm. Cái loại tốc độ này. cho dù là Văn Nhân Băng oánh sử dụng kiếm quang phi độn. e rằng cũng phải cố sức liều mạng mới theo kịp.
Một luyện yêu võ giả tam giai có thể so đấu tốc độ với tu luyện giả thập giai đỉnh phong....
chuyện này chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ khiến cho người ta phải rung động không thôi. Nhưng để đạt được tốc độ khủng bố như vậy, cái giá phải trả cùng không nhỏ.
Lực lượng sinh ra do chân khí bùng nổ càng cường đại. tốc độ phi hành lại càng nhanh, chính vì vậy, lượng tiêu hao chân khí khi thi triển bí thuật cũng võ cùng lớn. ngay cả bản thản Trịnh Hạo Thiên cũng khó mà chịu nổi.
Hai cánh chỉ cần khẽ vỗ nhẹ vài cái, toàn bộ chân khí sung mãn trong cơ thể hắn lập tức trở nên trống rỗng.
Nếu không phải hắn giàu nứt lố đỗ vách, trong người mang theo hàng tá sinh Mệnh phù, thì căn bản không thể nào tiến hành thử nghiệm loại phi hành này.
Cùng không biết đã bay được bao lâu. trước mắt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên xuất hiện một màn sương mù.
Trịnh Hạo Thiên quá hưng phấn, chẳng cần nghĩ ngợi nhiều, lao vào trong sương mù nhanh như một tia chớp.
Lúc này, hắn có tự tin tuyệt đối. Ở trong Luyện Yêu động, ngoại trừ những người thủ vệ của các siêu cấp đại môn phái ra thì chẳng có nơi nào có thể lưu được hắn.
Sương mù nơi này mặc dù có chút kỳ quái, nhưng hắn vẫn chẳng sợ chút nào. Hai cánh giang rộng, hắn đã xuyên thẩu qua sương mù, tiến vào một cái sơn cốc khổng lồ, u tĩnh.
Không biết vì lý do gi mà trong khắp sơn cốc này, không hể phát hiện được bất cứ dấu tích con người nào, thậm chí ngay cả tung tích, yêu thú cũng chưa từng xuất hiện.
Trịnh Hạo Thiên đứng lơ lửng giữa không trung, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, cuối cùng cũng phát hiện ra một số điểm bất thường của nơi này.
Xung quanh bốn phía sơn cốc này đều bị một lớp sương mù dày đặc bao phủ, mà linh khí ở nơi này cũng nồng đậm đến mức độ rợn người.
Đừng nói đến phó phong như Bạch Thảo phong, cho đù là mật thất tu luyện trong Phi Thiên hạ phong cũng có vẻ không bầng.
Chậm rãi thu đôi cánh lại thân thể Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Hắn mơ hồ cảm thấy nơi này nhất định có điều gì có cổ quái, nhưng đáng tiếc chính là, vì hạn chế kiến thức học vấn, nên hắn căn bản không thể nhìn ra chút manh mối nào.
Trầm ngâm một lát, chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên thoáng vận chuyển, trên mặt hắn lập tức lộ ra một vè kinh ngạc.
Linh khí ở nơi này không chỉ nồng đậm và hình như còn rất thích hợp để thân thể con người hấp thu.
Nơi có linh khí càng nồng đậm thỉ càng thích hợp để tu luyện. Đặc biệt là đối với những người muốn phá tan cực hạn, tấn chức lên đẳng giai mới mà nói khát vọng đối với nơi có linh khí nồng đậm lại càng lớn.
Dù sao chỉ cần có đẩy đủ đan được, mọi người đều có thể tích lũy chân khí hoặc linh lực đến đỉnh phong cảnh giới hiện tại.
Nhưng nếu tu luyện đến bước này. mà không có cách nào đột phá tắn chức, thì tu vi của người đó đành phải dừng ở đây cả đời thôi.
cho đù là nuốt nhiều đan được hơn nữa cùng đừng mơ tướng gia tăng thèm chân khí, linh lực.
Lúc này, tác dụng quan trọng của nơi có linh khí nồng đậm lại trở nên nổi bật. Đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất mà các đệ tử sắp chuẩn bị đột phá trong Vạn Kiếm tông lại tìm trăm phương ngàn kế chỉ để được bế quan tu luyện trong chủ phong.
Mà linh khí nơi đây lại nồng đậm võ cùng, không ngờ đạt tới mức độ nghịch thiên, nghe mà rợn cả người. Thậm chí so với Phi Thiên hạ phong còn nồng đậm hơn.
Sau khi đáp xuống đất, thân hình Trịnh Hạo Thiên vừa động đã lao đi tựa như một con báo săn.
Thân hình hắn nhanh như điện, sau khi chạy quanh sơn cốc này một vòng, hai mắt hắn ẩn ước tòa ra ánh sáng, hai lỗ tai hơi nhúc nhích, tất cả những điều gì bất thường xảy ra. cho dù là gió thổi cây lay cùng không thể giấu diếm được cảm giác của hắn.
Chẳng bao lâu sau, Trịnh Hạo Thiên ẩn ước đã phát hiện được một điều đặc biệt. Đột nhiên hắn ngừng bước, gật gật đầu. vẻ mặt như đã hiểu.
Nếu không nhầm, nơi này thật ra là bị một trận pháp bao phủ. Diện tích của cái trận pháp này cùng không quá lớn. nhưng khu vực được nó bao phủ lại có uy năng cực kỳ cổ quái.
Đương nhiên, với năng lực hiện giờ của Trịnh Hạo Thiên, thỉ không thể nào nhìn ra trong trận pháp này rốt cuộc cất đấu bao nhiêu huyền cơ.
Lúc này điều duy nhất khiến hẳn cảm thấy tò mò chính là, không biết cái trận pháp này là do người nào bố trí. xem qua thì có vè như trận pháp này đã bị người đó bó đi. nhưng trận pháp vẫn liên tục vận chuyển như trước.
Trầm ngâm một lát, Hắn lắc lắc đầu. mặc kệ đây là nơi nào, nếu đã tiến vào đây. Hắn đương nhiên không muốn tay không trở về.
Thản hình hơi rung lên, hắn đã biến trở về thản hỉnh nhân loại. Tiếp đó hắn móc ra một chiếc bình ngọc, đổ ra một viên đan dược rải nuốt xuống bụng. Đây là một viên Linh Khí đan. là đan được mà tất cả giới linh khí sư đều phục dụng lúc tu luyện, tích lũy linh lực.
Hiện giờ chân khí của Trịnh Hạo Thiên đã đạt đến cánh giới tam giai, nhưng linh lực vẫn đừng ở cảnh giới nhị giai, cho nên, việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là tu luyện linh lực của minh.
Đan được vào bụng, lập tức hóa thành nhiệt lượng, cuồn cuộn đổ về phía não vực. Mỗi khi phục dụng đan được, Trịnh Hạo Thiên đều cảm khái không thời. Luyện đan sư đúng là nghề nghiệp thần kỳ, có thể luyện chế đan được - bảo vật không thể thiếu đối với tu luyện giả.
Nếu không phải hắn có bảo điển gia truyền, có lẽ đã lựa chọn con đường luyện đan rồi. Cùng với những luồng nhiệt lưu không ngừng dũng mãnh tràn vào, tâm thần Trịnh Hạo Thiên cùng dần dần thu liềm lại.
Hô hấp của hắn từ từ trở nên vững vàng, hơi thở như có như không, rất đều đặn, không có nửa điểm bất ổn.
Mà ở trong não vực của hắn. tốc độ xoay tròn của hai mươi cái khí xoáy bắt đầu tăng dần. Chúng đang cố gắng hấp thu những luồng nhiệt lưu tiến vào não vực.
Cứ mỗi khi khí xoáy xoay tròn một vòng, nó lại hấp thụ một chút linh khí từ ngoại giới bên ngoài, sau khi trải qua tinh luyện, một ít linh khí mới lắng đọng lại trong người đồng thời trở thanh linh lực của hắn.
Nhưng đan dược lại biến quá trình này trở nên đơn gian hơn rất nhiều. Những luồng nhiệt lưu này vừa dung nhập vào bên trong khí xoáy liền tự nhiên biến thành linh lực của hắn. Đây chính là tác dụng lớn nhất của đan được, đặc biệt là trong quá trình tích lũy lực lượng, trên căn bản là thứ không thể thay thế.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Trịnh Hạo Thiên phục dụng linh khí đan. hắn dễ dàng biến lực lượng ẩn chứa trong đan dược chuyển hóa thành linh lực của bản thân.
Nhưng sau khi lực lượng trong đan được bị khí xoáy hấp thu hoàn toàn, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phát hiện, khí xoáy của hắn hình như đã xảy ra biến hóa vi điệu. Hạt nhân quang và ám vốn cân bằng tuyệt đối tựa hồ đã phân ra yếu mạnh.
Phát hiện này đúng là không thể coi thường. Tuy không đến mức khiến hắn hồn phi phách tán, nhưng tuyệt đối cũng phải hết hồn.
Lực lượng quang và ám đểu là chỗ dựa lớn nhất của hắn. Vô luận là khuyết thiếu một cái nào cũng đủ khiến đau xót muốn chết.
cẩn thận cảm ứng một hồi lầu. hắn cuối cùng cũng xác định, hiện giờ bên trong khí xoáy, lực lượng hắc ám đã vượt qua lực lượng quang minh một quãng lớn.
Thật giống như một người bình thường đột nhiên phát hiện ra. hai cái chân của mình tụ dưng biến thành một cái dài một cái ngắn, loại cảm giác này đúng là rất khó chịu. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng duy trì tâm trí thật bình tĩnh.
Càng là giờ khắc quan trọng như thế này lại càng không được kích động. Đây chính là câu nói hắn được dạy từ bé. và hiện giờ nó đã hoàn toàn trở thành thói quen bản năng của hắn.
Cẩn thận hồi tướng lại những gì đã phát sinh trong khoảng thời gian gần đây. hắn ẩn ước cảm thấy chuyện mình luyện hóa hấp thu Mê Thiên đàn hương nhất định không tránh thoát khỏi liên quan.
Loại lực lượng kỳ dị này sau khi tiến vào cơ thể hắn liền khiến cả người hắn thoát lực. không thể nhúc nhích mảy may.
Bắt quá, sau khi loại lực lượng này gặp phải hạt nhân hắc ám và quang minh, liền lập tức bị chúng hóa giải. Lực lượng quang minh phân giải sau đó lực lượng quang ám cắn nuốt.
Đúng rồi, không phải tiêu diệt, mà là cắn nuốt.
Đây là khả năng duy nhất mà Trịnh Hạo Thiên có thề nghĩ tới. có lẽ chính bởi vì cắn nuốt loại lực lượng kỳ dị này mới khiến cho lực lượng quang và ám mất cản bằng.
Vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu. Trịnh Hạo Thiên đã hạ quyết định.
Đại Quang Minh Thánh Linh pháp lại một lần nữa bắt đầu vận chuyển, khi môn tâm pháp tu luyện linh khí thuộc tính quang minh này bắt đầu được sử dụng, trong nào vực lập tức bùng lên quang minh mãnh liệt, đặc biệt là hạt nhân quang minh giống như nhận được vò tận chất đỉnh dưỡng, không ngờ có một tia cảm giác phá vò nảy mầm.
Đương nhiên, Trịnh Hạo Thiên biết, loại cảm giác này chẳng qua chỉ là giả mà thôi, với thực lực hiện giờ của hắn. muốn khiến hạt nhân quang minh và hắc ám biến hóa về chất thỉ tuyệt đối là si tâm vọng tưởng.
Bất quá, sau khi sử dụng Đại Quang Minh Thánh Linh pháp, lực lượng quang minh đã tăng vọt, đuổi kịp lực lượng hắc ám, thậm chí còn có xu thế vượt lên.
Trong khí xoáy, lực lượng quang minh vốn đang bị chèn ép lập tức chiếm lại thế thượng phong, bắt đấu chèn ép ngược lại lực lượng hắc ám.
Đen lúc này, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên lại thay đổi pháp quyết vận hành linh khí.
Đại Quang Minh Thánh Linh pháp đình chi. Đại Hắc Ám Tà Linh pháp vận chuyển. Ngay lập tức, lực lượng trong khí xoáy lại tăng trướng như điều gặp gió. vượt qua lực lượng quang minh.
Cứ như vậy, Trịnh Hạo Thiên thật cẩn thận khống chế hai loại tâm pháp bi quyết bất đồng, khiến cho lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám tiến hành áp chế và cắn nuốt lẫn nhau trong phạm vi khống chế. Đây là biện pháp tốt nhất đề Trịnh Hạo Thiên duy trì cân bằng giữa lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám.
Không ngừng thay đổi. không ngừng cắn nuốt, lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám đần dần trở nên thân cận hơn. đồng thời cũng có xu thế cản bằng trở lại. Nhưng trong quá trình này, Trịnh Hạo Thiên lại bất ngờ phát hiện, mồi một lần lực lượng quang minh và hắc ám tiến hành trao đổi, lực lượng của bọn chúng tựa hồ lại cường đại thêm vài phần.
Loại biên độ tăng trưởng này không phải lúc tu luyện bình thường có thể so sánh được.
Trong thoáng chốc, hắn đã hơi hiểu ra.
Mẽ Thiên đàn hương...
Đây mới là uy năng chân chính ẩn chứa trong Mê Thiên đàn hương.
Lúc trước, tuy hắn đã cắn nuốt sạch sẽ cỗ lực lượng này. nhưng vẫn chưa chân chính luyện hóa. Cho nên lực lượng này mới được tích trữ trong hạt nhân hắc ám, đồng thời tạo thành cục điện quang ám mắt cân bằng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
Nhưng khi hắn dùng hai đại bí pháp tu luyện linh khí cản bằng lực lượng quang ám. cỗ lực lượng này liền không thể ẩn nấp được nữa. Đến lúc này, chúng mới chính thức bị Trịnh Hạo Thiên luyện hóa, đồng thời khiến cho linh khí của hắn bắt đầu tăng lên như điên như cuồng.