Vạn Kiếm quyết chính là một trong những pháp quyết đệ nhất thiên hạ.
Chỉ cần thượng phẩm linh khí sư tu luyện thì khi hắn tu luyện tới thập giai.. hắn sẽ có ít nhất hơn một trăm triệu đạo kiếm quang.
Số lượng kinh khủng như vậy. nếu để cho linh khí sư đi khống chế từng đạo kiếm quang một. thì trừ phi là thần tiên hạ phàm, nếu không thì ai cũng phải bó tay chịu thua.
Hiện giờ Trịnh Hạo Thiên có thể khống chế được trên trăm đạo kiếm quang, đồng thời điều khiển chuẩn xác được mỗi đạo kiếm quang trong tay. cho dù là biến hóa nhỏ nhất.
Nhưng khi số lượng kiếm quang đạt tới con số ngàn vạn. thậm chí là hơn trăm triệu thì hắn nhất định sẽ hoàn toàn luống cuống tay chân, không thể khống chế được.
Sức người có hạn. câu này đúng là chí lý.
ít nhất, trong cái cảnh giới linh khí sư này. căn bản không ai có thể nắm giữ hoàn toàn nhiều kiếm quang như vậy trong tay.
Vì thế. kiếm trận đã ra đời.
Ưu điểm lớn nhất của kiếm trận chính là lấy ít điều khiển nhiều.
Khi tu luyện Vạn Kiếm quyết, khi số lượng kiếm quang được tích lũy tới mứcđộnhất định,cũng chỉ có thể sử dụng kiếm trận mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của chúng.
Nếu không một khi vượt ra khỏi năng lực cực hạn của mình, thì cho dù có thể phân hóa ra nhiều kiếm quang nhiều hơn nữa cũng chẳng thể đùng được. Bởi vì nếu một khi không thể chỉ huy đám kiếm bay múa đầy trời, chúng không những không thể trở thành trợ lực mà ngược lại còn làm bọn họ vướng chân vướng tay.
Vô số ý nghĩ liên tục lóe lên trong đầu Trịnh Hạo Thiên. Tâm tình hắn lúc này đang chấn động không thôi.
Văn Nhân Băng Oánh giống như đã xua tan mây mù. chiếu sáng cho hắn một phương hướng, chỉ cho hắn một con đường rộng lớn thênh thang, vô cùng vô tận.
Khóe mắt khẽ giật giật, cho đến lúc này Trịnh Hạo Thiên mới biết món quà này của Văn Nhân Băng Oánh trân qúy đến nhường nào.
Món quà này còn quý giá hơn so với tưởng tượng của hắn nhiều lắm.
Linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết một thời gian, đạt đến cảnh giới cao giai rồi thì lúcgiaothủ. song phương sẽ không dùng một ít kiếm quang tấn công mà sẽ sử dụng kiếm trận để đối địch.
Khi đó uy lực mạnh yếu của kiếm trận sẽ có tác dụng rất quan trọng.
Văn Nhân Băng Oánh không những tặng cho hắn phương pháp tu luyện kiếm trận mà còn ghi lại toàn bộ tâm đắc của nàng khi tu luyện lại. Đây quả thực là dốc cạn túi. không giữ lại chút nào.
Ân tình như thế. tương lai muốn trả lại cùng khôngphải một chuyện đơn giản nữa rồi.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có chút hoài nghi, vị đại sư tỷ xinh đẹp này chẳng lẽ đã nhìn thấu con bài tẩy của mình rồi.
Ám hệ ngọc phù sư . đây mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn...
Hít một hơi thật sâu. Trịnh Hạo Thiên dần dần gạt bỏ toàn bộ tạp niệm, thu liễm tâm thần, tiếp tục đọc.
Muốn sử dụng kiếm trận thì phải cô đọng trận nhãn đầu tiên. Bởi vì mỗi một kiếm trận đều phải dùng trận nhãn đề khống chế.
Linh khí sư sẽ thông qua trận nhãn để khống chế biến hóa của kiếm quang. Có thể nói trận nhãn chính là trái tim của kiếm trận.
Từ điểm này mà nói. kiếm trận và trận pháp hoàn toàn tương đồng.
Bất quá. dù sao kiếm trận cũng chỉ là trận pháp một người khống chế. nếu đem ra so sánh với siêu cấp trận pháp có thể mượn lực lượng thiên địa thì thật sự kém xa.
Đối với linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết mà nói. trận nhãn bao nhiêu kiếm quang, kỳ thật chính là số lượng kiếm quang mà bọn họ có thể khống chế chuẩn xác. triệt để.
Nếu một người có thể khống chế chuẩn xác trận nhãn một trăm đạo kiếm quang gặp một người chỉ có khống chế chuẩn xác trận nhãn năm mươi đạo kiếm quang.
Thì khi hai người cùng sử dụng trận pháp, dùng kiếm trận do một ngàn đạo kiếm quang hợpthành giao thủ. Người nắm giữ trận nhãn một trăm đạo kiếm quang chắc chắn sẽ chiến thắng không phải hỏi.
Trừ phi đối phương có được một cái siêu cấp kiếm quang đại trận cấp bậc nghịch thiên nào đó, nếu không kết quả chiến đấu giữa hai người bọn họ chỉ có một. linh khí sư nắm giữ trận nhãn năm mươi đạo kiếm quang chết không có chỗ chôn.
Có thể nói, trận nhãn có thể khống chế chuẩn xác bao nhiêu đạo kiếm quang chính là một tiêu chuẩn quan trọng đề đánh giá sức chiến đấu của linh khí sư.
Theo như lệ thường mà nói. linh khí sư phẩm cấp càng cao thì số lượng kiếm quang mà trận nhãn khống chế được sẽ càng nhiều. Nhưng cuối cùng là nhiều đến mức nào thì chẳng ai biết được.
Điều này cũng có liên quan tới thiên phú của linh khí sư. Ví dụ như có một số linh khí sư phẩm cấp thấp nhưng am hiểu chiến đấu lại có trận nhãn mạnh hơn những linh khí sư phẩm cấp cao nhưng lại không am hiểu chiến đấu.
Tuy xác suất xuất hiện tình huống này cực kỳ thấp, nhưng không phải là không có.
Bất quá Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, mười luồng khí xoáy của hắn cho dù có kém cỏi thế nào thì số lượng kiếm quang trận nhãn có thể khống chế cũng không ít người chút nào.
Hai mắt khép hạ khí xoáy trong não vực bắt đầu tăng tốc xoay tròn, từng đạo từng đạo linh lực bắt đầu từ trong khí xoáy bắn ra. đan xen lẫn nhau, tạo thành một mạng lưới linh lực dầy đặc.
Tiếp đó Trịnh Hạo Thiên vươn tay vỗ lên hông, hơn một trăm đạo linh lực lập tức cuồn cuộn tiến vào trong bảo kiếm linh khí.
Từng đạo từng đạo kiếm quang từ trong bảo kiếm phóng ra. bay lượn xung quanh thân thể Trịnh Hạo Thiên.
Một trăm đạo kiếm quang lúc này đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói. khống chế đã không còn bất cứ khó khăn nào. Hắn có thể dễ dàng cảm nhận được những biển hóa nhỏ nhất đang điễn ra trong từng đạo kiếm quang
Trên miệng hắn khẽ nở một nụ cười.
Loại cảm giác này cực kỳ rõ ràng, cũng cực kỳ tuyệt với. làm cho tâm tình của hắn rất thoảimái.
Bởi vì điều này đã chứng minh, năng lực khống chế của hắn còn lâu mới đạt tới cực hạn.
Tuy không biết số lượng cực hạn có thể khống chế sau này là bao nhiêu, nhưng ít nhất trước mắt hắn đã có thể khống chế một trăm đạo kiếm quang, đồng thời coi như kiếm quang trận nhãn sau này.
Từng đạo từng đạo linh lực ngưng tụ. phóng ra ngoài, những đạo kiếm quang này cũng theo đó mà dần dần trở nên chói sáng.
Đây là phương pháp tôi luyện kiếm quang trận nhãn mà Văn Nhân Băng Oánh ghi lại trong ngọc bài. Chỉ có sử dụng linh lực không ngừng mở rộng, không ngừng tiến hành tôi luyện mới có thể khiến cho kiếm quang chứa được được nhiều linh lực hơn. hạch tâm trận nhãn có thể khống chế được nhiều kiếm quang hơn.
Trong ngọc bài. phương pháp này được Văn Nhân Băng Oánh ghi lại rất chi tiết, tỉ mi. Tuy phương pháp này không phức tạp. nhưng không thể nghi ngờ chính là đi theo con đường " nước chảy đá mòn". Muốn khiến cho uy lực trận nhãn tăng lên thì nhất định phải không ngừng tiến hành tôi luyện.
Uy lực kiếm quang trận nhãn càng lớn thì số lượng kiếm quang có thể khống chế được cũng càng nhiều, biến hóa cũng càng lúc càng phức tạp.uy lực kiếm trận cũng càng lớn.
Sau một hồi lâu. Trịnh Hạo Thiên thở dài ra một hơi. Hắn vươn tay khẽ điểm ra một chỉ. đám kiếm quang đang bay đầy trời lập tức biến mất vô tung vô ảnh.
Tôi luyện kiếm quang là một chuyện vô cùng nhàm chán. Hắn dựa theo phương pháp ghi lại trong ngọc giản tôi luyện qua một lượt mà cùng chỉ mất có một khắc đồng hồ mà thôi.
Cái này cũng không phải là hắn không muốn tiếp tục nữa. mà là hắn chỉ muổn thử nghiệm một chút cảm giác này mà thôi.
Còn thật sự tôi luyện kiếm quang trận nhãn sao? Bây giờ nói vẫn quá sớm.
Trong ngọc bài. Văn Nhân Băng Oánh đã nói rất rõ ràng, muốn bồi dưỡng ra trận nhãn hoàn toàn thuộc về mình thi nhất định phải tìm được một thần binh phù hợp với thuộc tính công pháp của mình.
Bắt kể thần binh đó là linh khí. linh bảo hay thậm chí là pháp khí trong truyền thuyết cùng đều được. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Sau khi lựa chọn được thần binh đi theo mình mãi mãi. hắn phải đưa linh lực vào trong thầnbinh, sau đó hút thần binh chi quang vào trong khí xoáy. Khôngngừng tiến hành tôi luyện.
Chỉ có như thế mới khiến cho nhiều kiếm quang nhất có thể biến thành trận nhãn. hơn nữa còn làm cho tất cả trận nhãn đều đạt tới hiệu quả tốt nhất.
Cho nên Văn Nhân Băng Oánh đặc biệt nhắc nhỡ. nửa năm sau khi bọn hắn tiến vào Kiếm các. dựa vào cơ duyên lựa chọn một thanh thần binh đi theo mình mãi mãi. sau đó mới bắt đầu tôi luyện kiếm quang trận nhãn.
Hơn nữa Văn Nhân Băng Oánh còn nói rất rõ ràng, bảo bọn họ hãy lựa chọn một món bảo khí. nếu có thể thì tốt nhất là cực phẩm bảo khí để tiến hành tôi luyện. Bởi vì chỉ có bảo khí mới có thể phát huy hoàn toàn uy lực cường đại của Vạn Kiếm quyết.
Đây là nguyên nhân lớn nhất mà Trịnh Hạo Thiên chưa lập tức tu luyện mặc dù đã thử nghiệm thành công phương pháp tôi luyện.
Kiếm các còn được gọi là Vạn Kiếm các.
Ở trong Vạn Kiếm tông có địa vị hết sức quan trọng.
Bất kể là linh khí sư hay là luyện yêu võ giả. trong cả đời chỉ có một cơ hội đuỵ nhất tiến vào Kiếm các và lựa chọn thần binh thích hợp nhất cho mình.
Nghe nói trong Kiếm các thậm chí còn có cả thần binh cấp bậc pháp khí trong truyển thuyết.
Chỉ là trong lịch đại các đời đệ tử tiến vào Vạn Kiếm các lựa chọn, người cuối cùng có thể pháp khí chấp nhận đồng thời mang pháp khí ra ngoài lại chẳng có mấy người.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, bàn tay bất giác đưa lên đai lưng vuốt ve.
Ở nơi đó có treo một kiện thiền trượng bảo khí. Tuy Trịnh Hạo Thiên không biết lai lịch của nó. nhưng trải qua nhiều lần sử dụng và giúp nó khôi phục phách lực. trong lòng hắn bắt tri bất giác đã nảy sinh tình cảm rất sâu nặng với thanh thiền trượng này.
Lúc này trong đầu hắn còn xuất hiện một ý nghĩ, sử dụng thanh thiền trượng này làm thần binh chung thân.
Chỉ là sau khi cân nhắc một lát. hắn vẫn chán nản thở dài một hơi, gạt ý nghĩ này ra khỏi đầu.
Cứ như lời Văn Nhân Băng Oánh nói. đi thử một chuyến đến Vạn Kiếm các xem sao. Dù sao cùng chỉ còn nữa năm nữa. không lâu lắm.
Hắn cong ngón tay búng ra. một đạo linh lực bay ra rồi lập tức tiến vào trong ngọc bài.
Trong nháy mắt. chín chín tám mươi mốt đạo hào quang phá không bay ra. ở trong phòng huyễn hóa thành chín chín tám mươi mốt đạo kiếm quang, không ngừng bay lượn.
Đây là kiếm trận mà Văn Nhân Băng Oánh nắm giữ được khi còn nhị giai.
Nàng gia nhập Phượng sồ phong từ nhỏ. mà Phượng sồ phong lại là một trong mười một ngọn trung phong của Vạn Kiếm tông, thực lực ẩn dấu mạnh mẽ, Bạch Thảo phong còn xa mới so sánh được.
Cho nên nàng được nhận truyền thừa từ rất sớm. chỉ mới nhị giai đã có thể lợi dụng chín chín tám mốt đạo kiếm quang hợp thành một cái kiếm trận đơn giản.
Uy lực của kiếm trận so với khống chế kiếm quang đơn thuần thì lớn hơn rất nhiều.
Chiêu sáu mươi bốn đạo kiếm quang ghép nối tiếp với nhau mà Vân Thương Hải thi triển kỳ thật cũng là một kiếm trận nhỏ. Khi sáu mươi bốn đạo kiếm quang kia oanh kích xuống, cho dù là bảy mươi hai đạo kiếm quang của Cừu Hinh Dư cùng không chống cự được, thậm chí còn phải đùng đến bảo khí chi quangmới có thể hóa giải.
Uy kiếm trận qua đó có thể thấy được.
Đương nhiên muốn tạo thành kiếm trận cũng không phải chuyện dễ.
Số lượng kiếm quang khống chế được càng ít thì khả năng tạo thành kiếm trận cũng càng thấp.
Cảnh Hồng Xuyên lúc trước đã là nhân tài mới nổi trong Bá Vương phong, nhưng ngay cả khi có được bảy bảy bốn chín đạo kiếm quang, hắn cũng chỉ có thể luyện tới cảnh giới khống chế kiếm quang cực kỳ tinh diệu, vẫn còn cách cảnh giới tạo thành kiếm trận một đoạn đường cực lớn.
Lúc này chínchín tám mốt đạo kiếm quang hư ảo phóng ra từ ngọc bài đang không ngừng biến hóa. đem phương thức sắp xếp và đường vận hành của các loại kiếm trận khác nhau thể hiện ra.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên rạng rỡ phát sáng, hắn nhanh chóng chìm đắm vào đam mê nghiên cứu mấy bộ kiếm trận này rồi.
Phảng phất như một cái chớp mắt. hai tháng trong nháy mắt đã trôi qua....