Từ bản miêu tả ngắn gọn về lịch sử cuộc đời tôi, khi bạn đọc cuộc phỏng vấn của tôi với Con Quỷ, bạn sẽ nhận ra rằng Con Quỷ đã tốn rất nhiều công sức để bịt miệng tôi lại trước khi tôi được công chúng thừa nhận. Sau khi đọc xong cuộc phỏng vấn này, bạn cũng hiểu được tại sao nó phải xuất hiện trước toàn bộ lịch sử hoàn cảnh cá nhân của tôi.
Trước khi bắt đầu đọc cuộc phỏng vấn này, tôi muốn bạn có một cái nhìn thật rõ ràng về lần cuối cùng Con Quỷ chế nhạo tôi - chính điều đó đã cho tôi dịp may để có cơ hội xoay ngược tình thế và vặn đuôi Con Quỷ cho đến khi nó phải ré lên mà thú tội.
Con Quỷ bắt đầu trở nên hư hỏng trong Cuộc Suy thoái năm 1929. Qua lượt quay may mắn của Bánh xe Cuộc đời này, tôi đã mất 600 mẫu đất trên núi Castkill, thu nhập của tôi hoàn toàn bị cắt, Ngân hàng Quốc gia Harriman - nơi tôi gửi toàn bộ tiền bạc của mình bị đóng cửa và phá sản. Trước khi nhận ra chuyện gì đang diễn ra, tôi thấy bản thân mình đã rơi vào cơn cuồng phong cả về mặt tinh thần lẫn kinh tế mà chính nó đã gây ra một thảm họa rộng khắp trên thế giới với sức mạnh lớn đến nỗi không cá nhân hay tập thể nào có thể chống lại được.
Trong khi chờ đợi cơn bão ấy qua đi và con người không còn sợ hãi, hoảng loạn nữa, tôi chuyển đến Washington, D.C - thành phố mà tôi đã khởi nghiệp sau cuộc gặp đầu tiên của tôi với Andrew Carnegie gần một phần tư thế kỷ trước.
Dường như tôi chẳng có việc gì để làm ngoài việc ngồi xuống và chờ đợi. Tất cả những gì tôi có là thời gian. Sau ba năm chờ đợi mà chẳng có kết quả gì rõ rệt, tâm hồn không yên ổn của tôi bắt đầu bắt tôi làm việc trở lại.
Tôi khó lòng có cơ hội giảng về triết lý thành công khi thế giới xung quanh đang chìm trong những thất bại đau đớn và toàn bộ tâm trí con người đều ngập đầy nỗi sợ nghèo đói.
Một buổi tối, khi tôi đang ngồi trong xe ô tô ngay trước Đài tưởng niệm Lincoln bên dòng sông Potomac, trong bóng tối của Điện Capitol, một ý nghĩ chợt đến với tôi. Và một ý nghĩ nữa cũng đến cùng nó: Khắp thế giới đang trải qua một cuộc suy thoái chưa từng có trong lịch sử mà không ai có khả năng kiểm soát nổi. Và cuộc suy thoái này đã mang đến cho tôi cơ hội để kiểm tra triết lý tự quyết với tổ chức mà tôi đã dành phần lớn cuộc đời mình để cống hiến. Một lần nữa, tôi lại có cơ hội để xem xem triết lý của mình có tính thực tế không hay chỉ là lý thuyết suông.
Tôi cũng nhận ra đây chính là cơ hội để kiểm tra xem tuyên bố tôi từng đưa ra hàng trăm lần rằng “mỗi nghịch cảnh đều mang trong nó một hạt mầm lợi ích tương đương” có đúng không. Tôi tự hỏi bản thân mình rằng, lợi thế của tôi trong hoàn cảnh cả thế giới đang lâm vào suy thoái này là gì, nếu chúng có thật?
Khi tôi bắt đầu tìm kiếm một hướng đi để có thể kiểm tra triết lý của mình, tôi đã có một khám phá kinh ngạc nhất trong suốt cuộc đời mình. Tôi phát hiện ra rằng thông qua một vài sức mạnh lạ lùng mà tôi không hiểu, tôi đã đánh mất lòng dũng cảm, óc sáng tạo của tôi hoàn toàn bị suy sụp, sự nhiệt tình trong tôi cũng bị nguội lạnh. Tệ hơn cả, tôi vô cùng xấu hổ khi phải thừa nhận rằng tôi là một tác giả về triết lý tự quyết, vì từ sâu thẳm trái tim mình, tôi biết, hoặc tôi nghĩ mình biết rằng tôi không thể dùng triết lý của mình để kéo bản thân ra khỏi hố sâu thất vọng mà mình đang rơi vào.
Trong khi tôi đang rơi vào tâm trạng hoang mang, Con Quỷ chắc hẳn đang nhảy múa ăn mừng. Cuối cùng nó đã tóm được “tác giả của triết lý thành công đầu tiên trên thế giới” trong tay và khiến ông ta tê liệt vì thiếu quyết đoán.
Nhưng đối thủ của Con Quỷ cũng bắt đầu hành động!
Khi tôi ngồi ở đó, trước Đài tưởng niệm Lincoln, hồi tưởng lại những hoàn cảnh từng rất nhiều lần đưa tôi đến những đỉnh cao thành công vĩ đại nhất trước đây cũng chỉ để tôi rơi xuống những vực sâu thất bại tương tự, một ý nghĩ vui vẻ chợt xuất hiện trong tôi dưới dạng một kế hoạch hành động mà tôi tin tưởng rằng nhờ đó, tôi có thể vượt qua cảm giác chán nản đang bao bọc, kìm hãm mình.
Trong cuộc phỏng vấn với Con Quỷ, bản chất chính xác của sức mạnh đã lấy mất óc sáng tạo và lòng dũng cảm của tôi được miêu tả rất kỹ càng. Nó cũng chính là sức mạnh kìm hãm hàng triệu người trong cuộc Đại suy thoái. Đó chính là vũ khí chủ chốt mà Con Quỷ dùng để gài bẫy và kiểm soát con người.
Nội dung và vấn đề cốt lõi của ý nghĩ ấy đến với tôi như thế này: Dù tôi đã học được từ Andrew Carnegie và hơn 500 người có những thành công tương tự như vậy rằng những thành tựu đáng kể trong mọi lĩnh vực của cuộc sống đều đến thông qua việc áp dụng Trí tuệ Ưu tú (sự kết hợp hài hòa giữa hai hay nhiều trí tuệ hướng tới một mục tiêu xác định), tôi đã thất bại trong việc thành lập nên một liên minh như thế để thực hiên kế hoạch của tôi là mang triết lý thành công đến với cả thế giới này.
Mặc dù hiểu được sức mạnh của Trí tuệ Ưu tú nhưng tôi vẫn không thực sự chú ý đến việc sử dụng nó. Và thay vì liên kết với những người khác và những trí tuệ siêu việt, tôi đã làm việc như một “con sói đơn độc” suốt nhiều năm liền.
Cuộc phỏng vấn với Con Quỷ có thể đã xuất hiện khi Napoleon Hill ngồi dưới chân Đài tưởng niệm Lincoln. Liệu nó có thật sự xảy ra không? Với ông thì nó có thật, ông đã tạo ra bộ khung cho cách ông sống cuộc đời của mình và chia sẻ khám phá của ông với chúng ta - những học trò của ông. Hãy nhớ lại những gì ông từng nói trước đây khi ông phát hiện ra rằng “Mọi nhà lãnh đạo xuất sắc nhất tôi từng nghiên cứu đều có lúc bị bao vây bởi đầy rẫy khó khăn và gặp phải những thất bại tạm thời trước khi ‘cán đích’”. Trong các tác phẩm của mình, ông cũng miêu tả những nhà lãnh đạo vĩ đại này có những Trí tuệ Ưu tú quanh mình như thế nào. Họ đã chế ngự cuộc đấu tranh bên trong mình bằng nghịch cảnh và sau đó sử dụng sức mạnh của Trí tuệ Ưu tú để đi đến thành công. Hãy cân nhắc về việc bạn có thể tạo nên một Nhóm Trí tuệ Ưu tú - một đội - để giúp bạn vượt qua nghịch cảnh và giúp bạn đến với thành công.
Một phép phân tích
Giờ chúng ta hãy cùng phân tích ngắn gọn về cuộc phỏng vấn lạ lùng mà bạn sắp đọc dưới đây. Có thể sau khi đọc xong, sẽ có vài độc giả thắc mắc “Liệu ông có thật sự phỏng vấn Con Quỷ không, hay ông chỉ phỏng vấn một Con Quỷ trong tưởng tượng?” Vài độc giả sẽ muốn biết câu trả lời cho câu hỏi này trước khi bắt đầu đọc nội dung cuộc phỏng vấn.
Tôi sẽ trả lời theo một cách đúng đắn duy nhất mà tôi có thể trả lời... đó là Con Quỷ mà tôi phỏng vấn có thể có thật, giống như cách nó tuyên bố rằng nó có thật, hoặc có thể nó chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng của riêng tôi. Nhưng dù nó có thật hay chỉ có trong tưởng tượng thì cũng chẳng có gì quan trọng nếu đem chuyện đó so sánh với bản chất của những thông tin được truyền tải thông qua cuộc phỏng vấn.
Vấn đề quan trọng ở đây là: Liệu cuộc phỏng vấn có mang đến thông tin hữu ích cho những người đang cố gắng tìm kiếm vị trí của mình trên thế giới này hay không? Nếu nó mang đến những thông tin như vậy thì dù nó được truyền tải dưới dạng thực tế hay hư cấu thì nó vẫn xứng đáng được đọc kỹ càng để từ đó, người đọc có thể rút ra được những phân tích nghiêm túc. Tôi hoàn toàn không quan tâm đến nguồn gốc thật sự của thông tin hay bản chất thực sự của Con Quỷ mà các bạn sẽ được đọc câu chuyện đáng kinh ngạc về nó dưới đây. Tôi chỉ quan tâm đến lời thú tội của Con Quỷ hoàn toàn phù hợp với những gì tôi đã thấy trong cuộc sống này.
Tôi tin tưởng rằng cuộc phỏng vấn sẽ mang lại những thông tin thực tế và có ích cho những người cảm thấy cuộc sống thật bất công với mình và lý do khiến tôi tin như thế là vì trên thực tế, tôi đã bắt nhân vật chính của cuốn sách này - Con Quỷ - nhường cho tôi tất cả những hạnh phúc tôi cần, dưới dạng thức phù hợp nhất với bản chất của tôi.
Tôi đã có trải nghiệm với đủ những nguyên tắc được Con Quỷ nhắc đến để đảm bảo rằng mọi việc sẽ được thực hiện chính xác như những gì nó nói. Với tôi, thế là đủ rồi. Vậy nên tôi sẽ chuyển câu chuyện về cuộc phỏng vấn sang cho bạn vì có thể qua đó bạn sẽ rút ra những bài học hữu ích cho riêng mình.
Có thể nếu bạn chấp nhận Con Quỷ như chính những gì nó tuyên bố về bản thân mình, bạn sẽ nhận được những giá trị vô cùng lớn, dựa vào thông điệp của nó vì bất cứ điều gì nó có thể mang đến cho bạn mà bạn có thể sử dụng và không cần phải lo lắng về việc Con Quỷ là ai và nó có tồn tại hay không.
Nếu bạn muốn biết quan điểm thật sự của tôi thì tôi tin rằng Con Quỷ giống chính xác như những gì tự nó miêu tả. Giờ chúng ta hãy cùng phân tích sự thú tội kỳ lạ của nó.
Sau khi ép ý thức của Con Quỷ đi trên con đường của mình, “Ngài Con Người” bắt đầu cuộc phỏng vấn bất đắc dĩ với những câu hỏi không thể né tránh...
Napoleon Hill - “Ngài Con Người” - đã thẩm vấn Con Quỷ trong không khí gần giống như ở một phiên tòa. Vì lý do nào đó, Con Quỷ bắt buộc phải đưa ra những câu trả lời hoàn chỉnh và xác đáng. Sao lại có chuyện đó? Có thể Napoleon Hill đã bắt Con Quỷ thú tội bằng cách rèn luyện một Trí tuệ Ưu tú, có thể là cùng với vợ mình tạo nên “sự kết hợp hài hòa giữa hai hay nhiều trí tuệ hướng tới một mục tiêu xác định” để áp dụng sức mạnh của Đấng tối cao - “cái kho vĩ đại của Đấng tối cao - nơi chứa đựng tất cả mọi thứ đang, đã từng và có thể có”. Có thể Napoleon Hill đã có được những câu trả lời xác đáng bằng cách là một nhà tư tưởng biết kiểm soát tâm trí của mình - người có thể làm chủ mọi nỗi sợ hãi của mình. Nhờ sự làm chủ và kiểm soát này, Napoleon Hill có thể bắt Con Quỷ phải đưa ra những câu trả lời xác đáng và đúng với sự thật. Trong bất cứ sự kiện nào, Napoleon Hill cũng bắt Con Quỷ phơi bày mưu mẹo và mánh lới của nó, để từ đó chúng ta có thể chống lại chúng và tránh những cạm bẫy trong cuộc sống của chúng ta.
Bắt đầu từ đây sẽ là
Cuộc phỏng vấn với Con Quỷ
H (Hỏi): Ta đã phát hiện ra mã số bí mật để có thể nắm bắt được suy nghĩ của ngươi. Ta sẽ hỏi ngươi một vài câu hỏi thẳng thắn. Ta yêu cầu ngươi phải trả lời trực tiếp và đúng sự thật. Ngươi đã sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn chưa, Ngài Con Quỷ?
Đ (Đáp): Được, ta sẵn sàng rồi, nhưng ngươi phải gọi tên ta kính trọng hơn. Trong suốt cuộc phỏng vấn này, ngươi phải thưa gửi với ta bằng cụm từ “Bệ hạ”.
H: Ngươi có quyền gì mà lại đòi hỏi người ta phải gọi ngươi tôn kính như thể ngươi là người của hoàng gia vậy?
Đ: Ngươi nên biết rằng ta kiểm soát 98% con người trên toàn thế giới này. Người không nghĩ rằng điều đó xứng đáng để ta được đối xử như bậc vua chúa hay sao?
Khi mới đọc cuộc phỏng vấn này, tôi đã có phản ứng rất khó chịu khi nghe Con Quỷ nói rằng nó muốn được thưa gửi là “Bệ hạ”. Sau đó tôi nhận thấy có thể Napoleon Hill đã cố tình tạo ra phản ứng này... và tôi đọc tiếp. Và tất nhiên, cách viết của Napoleon Hill không phản ánh được liệu ông có sử dụng giọng văn châm biếm hay mỉa mai không khi trò chuyện với Con Quỷ.
H: Ngươi có bằng chứng nào cho lời khẳng định của mình không?
Đ: Tất nhiên rồi, có rất nhiều là đằng khác ấy chứ.
H: Bằng chứng của ngươi gồm những thứ gì?
Đ: Rất nhiều thứ. Nếu ngươi muốn biết câu trả lời, ngươi phải gọi ta là “Bệ hạ”. Ngươi có thể hiểu được một vài thứ và cũng sẽ không hiểu vài thứ. Để giúp ngươi hiểu được quan điểm của ta, ta sẽ tự miêu tả bản thân mình và sửa chữa những quan niệm sai lầm người ta vẫn nghĩ về ta và nơi ta sinh sống.
H: Ý kiến hay đấy, tâu Bệ hạ. Hãy bắt đầu bằng cách nói cho ta biết nơi ngươi sống đi. Và sau đó hãy miêu tả về hình dáng của ngươi.
Đ: Hình dáng của ta ư? Tại sao ngươi lại hỏi câu đó, Ngài Con Người thân mến, ta không có cơ thể. Ta sẽ trở thành kẻ tàn phế bởi một gánh nặng như những gánh nặng mà loài người các ngươi phải sống cùng. Ta sống nhờ những nguồn năng lượng tiêu cực và ta sống trong tâm trí của những người sợ ta. Ta cũng chiếm một nửa của mọi nguyên tử vật chất và mọi đơn vị năng lượng vật chất cũng như tinh thần. Có lẽ nếu ta nói rằng ta chính là phần tiêu cực trong mọi nguyên tử thì ngươi sẽ hiểu rõ về bản chất của ta hơn.
H: Ồ, ta đã hiểu điều ngươi đang chuẩn bị tuyên bố rồi. Ngươi đang muốn nói là nếu không có ngươi, sẽ không có thế giới này, không có các vì sao, không có điện tử, không có nguyên tử, không có con người, không gì cả. Có đúng như vậy không?
Đ: Đúng vậy, chính xác là như thế.
H: Chà, nếu ngươi chỉ chiếm một nửa nguồn năng lượng và vật chất thì ai nắm giữ một nửa còn lại kia?
Đ: Nửa còn lại kia do kẻ thù của ta nắm giữ.
H: Kẻ thù của ngươi ư? Ý ngươi là sao?
Đ: Kẻ thù của ta là người mà loài người các ngươi vẫn hay gọi là Chúa.
H: Vậy có nghĩa là ngươi đã chia đôi cả vũ trụ này với Chúa. Đó chính là điều ngươi muốn tuyên bố đúng không?
Đ: Đó không phải là tuyên bố của ta, mà nó là sự thật. Trước khi kết thúc cuộc phỏng vấn này, ngươi sẽ hiểu vì sao tuyên bố của ta là đúng. Ngươi cũng sẽ hiểu tại sao nó lại phải như thế, hay sẽ không có thế giới nào như thế giới của ngươi tồn tại cả, không có sinh vật trái đất nào như ngươi. Ta không phải là một con quái vật có đuôi nói dối đâu.
H: Nhưng ngươi kiểm soát tâm trí của 98% con người trên khắp hành tinh này. Chính ngươi đã nói thế. Nếu không phải là ngươi thì ai là người đã gây ra những khổ đau cho thế giới của 98% những người bị Con Quỷ kiểm soát kia?
Đ: Ta không nói rằng mình gây ra mọi khổ đau trên thế giới này. Mặt khác, ta tự hào về điều đó. Ta là biểu tượng của mặt tiêu cực của mọi thứ, bao gồm cả suy nghĩ của những con người phàm tục như ngươi. Ta có thể kiểm soát con người bằng cách nào ư? Kẻ thù của ta kiểm soát những suy nghĩ tích cực, còn ta kiểm soát những suy nghĩ tiêu cực.
H: Ngươi làm sao để có thể kiểm soát tâm trí của con người?
Đ: Ồ, điều này rất đơn giản: Ta chỉ di chuyển và chiếm những không gian không được sử dụng trong não bộ của con người. Ta gieo hạt mầm của những suy nghĩ tiêu cực vào tâm trí họ, từ đó ta có thể chiếm lĩnh và kiểm soát không gian đó.
H: Chắc hẳn ngươi phải có nhiều mưu ma chước quỷ để có thể đạt được và duy trì sự kiểm soát với con người?
Đ: Để chắc chắn, ta sử dụng nhiều mưu mẹo để kiểm soát tâm trí của con người. Mưu mẹo của rất thông minh và khó đoán.
H: Hãy tiếp tục và miêu tả những mưu mẹo thông minh của mình đi, tâu Bệ hạ?
Đ: Một trong những mưu kế thông minh nhất của ta để kiểm soát tâm trí con người chính là nỗi sợ hãi. Ta gieo hạt mầm sợ hãi vào tâm trí con người và khi những hạt mầm đó phát triển, thông qua quá trình sử dụng, ta kiểm soát không gian mà chúng chiếm hữu. Sáu nỗi sợ hãi hiệu quả nhất chính là sợ nghèo đói, sợ bị chỉ trích, sợ ốm đau bệnh tật, sợ mất đi tình yêu thương, sợ tuổi già và sợ cái chết.
Con Quỷ nói rằng: “Một trong những mưu kế thông minh nhất để kiểm soát tâm trí con người chính là nỗi sợ hãi... sợ nghèo đói, sợ bị chỉ trích, sợ ốm đau bệnh tật, sợ mất đi tình yêu thương, sợ tuổi già và sợ cái chết.”.
H: Trong sáu nỗi sợ hãi ấy thì nỗi sợ nào có lợi cho ngươi nhất, tâu Bệ hạ?
Đ: Nỗi sợ hãi đầu tiên và cuối cùng - sợ nghèo đói và sợ chết! Tại một thời điểm này hoặc một thời điểm khác trong cuộc đời, ta siết chặt tất cả mọi người với một hoặc cả hai nỗi sợ hãi này. Ta gieo những nỗi sợ hãi này vào tâm trí con người sâu đến nỗi họ tin rằng chúng là sản phẩm của họ. Ta làm được điều này bởi ta làm con người tin rằng ta chỉ đứng sau cánh cửa bước vào cuộc đời kế tiếp, chờ đợi để dành cho họ sự trừng phạt vĩnh hằng sau khi họ chết. Tất nhiên là ta không thể trừng phạt được ai cả, trừ khi tâm trí của người đó tồn tại những nỗi sợ hãi - và nỗi sợ hãi những thứ không có thật lẫn những thứ có thật đều có ích cho ta. Mọi nỗi sợ hãi đều mở rộng không gian ta chiếm hữu được trong tâm trí con người.
H: Tâu Bệ hạ, ngươi có thể giải thích quá trình ngươi kiểm soát được tâm trí con người hay không?
Đ: Chuyện rất dài và không thể nói vắn tắt trong mấy dòng được. Mọi chuyện bắt đầu từ cách đây hơn một triệu năm, khi con người đầu tiên biết tư duy. Ngày đó, ta có thể kiểm soát được tất cả loài người nhưng kẻ thù của ta đã khám phá ra nguồn năng lượng của những tư duy tích cực, đặt nó vào tâm trí con người và sau đó cuộc đấu giành quyền kiểm soát giữa chúng ta bắt đầu. Cho đến thời điểm này, ta đã làm chuyện đó khá tốt, ta mới chỉ đánh mất 2% số người cho kẻ thù của mình.
H: Từ câu trả lời của ngươi, ta có thể hiểu rằng những người biết tư duy chính là kẻ thù của ngươi, có đúng vậy không?
Đ: Không phải đúng, mà chính xác là vậy.
H: Hãy kể với ta nhiều hơn về thế giới ngươi sống đi.
Đ: Ta sống ở bất cứ nơi đâu ta thích. Ta không có khái niệm về thời gian và không gian. Nếu miêu tả đúng nhất thì ta chính là nguồn năng lượng. Như ta đã nói với ngươi từ trước, nơi ta thích ở nhất chính là trong tâm trí của con người. Ta kiểm soát một phần não bộ của mọi con người. Phần không gian ta chiếm hữu trong tâm trí mỗi người còn tùy thuộc vào cách tư duy của người đó. Như ta đã nói đấy, ta không thể hoàn toàn kiểm soát tâm trí của bất cứ người nào biết tư duy.
H: Ngươi nói về kẻ thù của mình, ý ngươi là gì?
Đ: Kẻ thù của ta kiểm soát mọi sức mạnh tích cực trên thế giới này, như tình yêu, niềm tin, hy vọng và sự lạc quan. Kẻ thù của ta còn kiểm soát tất cả những nhân tố tích cực của mọi quy luật tự nhiên thông qua vũ trụ, nguồn năng lượng giữ Trái đất, các hành tinh và mọi ngôi sao khác đi đúng quỹ đạo của mình, nhưng những nguồn năng lượng đó quá nhẹ nhàng so với những nguồn năng lượng vận hành trong tâm trí con người dưới quyền kiểm soát của ta. Ngươi thấy đấy, ta không quan tâm đến chuyện kiểm soát các ngôi sao hay hành tinh, ta chỉ thích kiểm soát tâm trí con người mà thôi.
H: Ngươi lấy sức mạnh từ đâu và ngươi dùng những phương tiện gì để bổ sung cho nguồn sức mạnh đó?
Đ: Ta bổ sung sức mạnh của mình bằng cách chiếm đoạt sức mạnh tinh thần của con người khi họ bước qua cánh cổng vào lúc sắp chết. 98% con loài người - những người quay về “thế giới” của ta từ “thế giới loài người” bị ta kiểm soát và sức mạnh tinh thần của họ được bổ sung cho sức mạnh của ta. Ta lấy được sức mạnh của tất cả những người bị bao trùm bởi bất cứ nỗi sợ hãi nào. Ngươi thấy đấy, ta không ngừng làm việc, ta luôn giúp loài người sẵn sàng chuẩn bị tâm trí trước khi chết, do đó ta có thể chiếm đoạt chúng khi họ đến “thế giới” của ta.
H: Ngươi có thể nói với ta về công việc giúp loài người chuẩn bị tâm trí sẵn sàng để ngươi có thể kiểm soát được chúng hay không?
Đ: Ta có vô vàn phương pháp kiểm soát tâm trí con người khi họ vẫn còn đang sống. Vũ khí mạnh nhất của ta chính là sự nghèo đói. Ta dần khiến con người nhụt chí không muốn làm giàu bởi nghèo đói sẽ khiến con người không thể tư duy và khiến họ dễ dàng trở thành con mồi của ta. Một người bạn thân thiết nữa của ta chính là ốm đau bệnh tật. Một cơ thể ốm yếu cũng khiến con người không thể tư duy. Và ta còn có hàng ngàn những người làm việc cho ta ở Trái đất giúp ta kiểm soát được tâm trí con người. Ta đặt đại lý của mình trong mọi ngành nghề. Chúng có mặt trong mọi dân tộc, tín ngưỡng và tôn giáo.
H: Ai là kẻ thù lớn nhất của ngươi trên Trái đất, tâu Bệ hạ?
Đ: Tất cả những người truyền cảm hứng cho con người chủ động tư duy và hành động đều là kẻ thù của ta. Đó là những người như Socrates[22], Khổng Tử[23], Voltaire[24], Emerson, Thomas Paine và Abraham Lincoln chẳng hạn. Và ngươi cũng chẳng có gì tốt đẹp với ta cả.
H: Có đúng là ngươi lợi dụng những người giàu có không?
Đ: Như ta đã nói với ngươi đấy, nghèo đói luôn là người bạn tốt của ta vì nó khiến con người không thể tư duy độc lập và gieo rắc thêm nỗi sợ hãi vào tâm trí con người. Một vài người giàu có hỗ trợ cho mục tiêu của ta, một số khác lại làm ta tổn hại, tùy thuộc vào cách họ sử dụng tài sản của mình vào việc gì. Chẳng hạn như tài sản của Rockefeller là một trong những kẻ thù tồi tệ nhất của ta.
H: Thú vị thật đấy, tâu Bệ hạ, ngươi có thể nói cho ta biết tại sao ngươi lại sợ tài sản của Rockefeller hơn những thứ khác?
Đ: Tiền bạc của Rockefeller được sử dụng để giúp con người cách ly và chiến thắng bệnh tật ở khắp mọi nơi trên thế giới. Bệnh tật luôn là thứ vũ khí lợi hại nhất của ta. Nỗi sợ ốm đau bệnh tật chỉ xếp thứ hai sau nỗi sợ nghèo đói. Tiền bạc của Rockefeller đã mở ra bí mật của rất nhiều điều huyền bí trong tự nhiên theo hàng trăm hướng khác nhau và tất cả đều nhằm mục đích giúp con người có và giữ được quyền sở hữu tâm trí của riêng họ. Nó khuyến khích con người có những cách thức ăn, mặc, ở mới và tốt hơn. Nó quét sạch những khu ổ chuột ở các thành phố lớn - nơi những đồng minh thân thiết của ta sống. Nó thực hiện những chiến dịch tài chính giúp chính phủ và nền chính trị trong sạch hơn. Nó giúp lề thói kinh doanh đặt ra những tiêu chuẩn cao hơn và khuyến khích các doanh nhân quản lý công việc của mình bằng Nguyên tắc Vàng và điều đó chẳng giúp ích gì cho mục đích của ta cả.
H: Thế còn các chàng trai và cô gái nói rằng họ đang trên đường xuống địa ngục thì sao? Ngài có kiểm soát họ không?
Đ: Chà, ta có thể trả lời câu hỏi này bằng cách nói “Có và không”. Ta đã phá hủy tâm trí của những người trẻ tuổi bằng cách dạy chúng uống rượu và hút thuốc, nhưng chúng đã ngăn cản ta thông qua xu hướng nghĩ cho chính mình của chúng.
Napoleon Hill vừa lùi vừa tiến khắp trận chiến với Con Quỷ. Sau điểm nhấn ban đầu về những hoạt động từ thiện của Rockefeller, ông giải thích tại sao những người trẻ tuổi lại “đang trên đường xuống địa ngục”. Tôi tin rằng tác giả đang thách thức chúng ta nắm được nhiều ý tưởng cùng một lúc khi ông để Con Quỷ làm những chuyện xấu xa với hy vọng sẽ làm chúng ta hoang mang. Hãy xem những ví dụ khác xuyên suốt cuốn sách này, bạn sẽ nhận thấy điều đó!
H: Ngươi nói rằng ngươi đã hủy hoại tâm trí của những người trẻ tuổi bằng rượu và thuốc lá. Ta có thể thấy rượu có thể phá hủy sức mạnh của tư duy độc lập nhưng ta chưa thấy thuốc lá thì có ích lợi gì cho mục đích của ngươi?
Đ: Có thể ngươi không biết nhưng thuốc lá phá vỡ sự kiên trì, hủy hoại lòng nhẫn nại, chúng phá hủy khả năng tập trung, chúng làm suy yếu và giết chết khả năng tưởng tượng và còn khiến con người không thể sử dụng tâm trí hiệu quả theo nhiều cách khác nhau. Ngươi có biết rằng ta có hàng triệu người, cả trẻ lẫn già, đàn ông lẫn phụ nữ mỗi ngày đều hút hết hai bao thuốc lá không? Điều đó có nghĩa là ta có hàng triệu người đang dần hủy hoại khả năng kháng cự của mình. Một ngày nào đó, ngoài thói quen hút thuốc lá, ta sẽ nhồi nhét thêm cho họ những thói quen có thể khiến suy nghĩ của họ bị hủy hoại, đến khi nào ta có thể kiểm soát được tâm trí của họ mới thôi. Thói quen thường đi theo cặp đôi, chùm ba và chùm bốn. Bất cứ thói quen nào làm suy yếu sức mạnh ý chí của một người đều mời cả bầy họ hàng của nó cùng chuyển đến và dần sở hữu tâm trí của người đó. Thói quen hút thuốc lá không chỉ làm suy giảm khả năng kháng cự và lòng kiên trì của con người mà nó còn khiến các mối quan hệ của con người dần trở nên lỏng lẻo.
H: Ta chưa bao giờ nghĩ rằng thuốc lá lại là một công cụ có sức hủy hoại đến vậy, thưa Bệ hạ, nhưng những gì ngươi vừa giải thích đã mang lại một quan niệm khác về vấn đề này. Giờ đây ngươi có thể khẳng định rằng có bao người đã bị thói quen đó biến đổi không?
Đ: Ta tự hào về thành tích của mình. Hàng triệu người đã trở thành nạn nhân và con số đó đang không ngừng tăng lên mỗi ngày. Chẳng mấy chốc mà cả thế giới sẽ chìm trong khói thuốc. Có đến hàng ngàn gia đình mà mọi thành viên trong đó đều có thói quen này. Những chàng trai và cô gái còn rất trẻ cũng bắt đầu học được thói quen hút thuốc. Chúng học được cách hút thuốc bằng cách quan sát bố mẹ và anh chị chúng.
H: Công cụ nào giúp ngươi kiểm soát tâm trí con người tốt hơn - thuốc lá hay rượu?
Đ: Ta có thể nói không chút do dự rằng đó là rượu. Khi một người trẻ tuổi gia nhập vào câu lạc bộ hai-bao-một-ngày của ta, ta sẽ dễ dàng thuyết phục cậu ta tập thói quen uống rượu, ham muốn tình dục quá độ và tất cả những thói quen có liên quan có thể phá hủy khả năng tư duy và hành động độc lập của con người.
Hãy nhớ rằng, Napoleon Hill viết bản thảo này vào năm 1938 - rất lâu trước khi người ta phát hiện ra trạng thái nghiện thuốc lá. Ở đây, cũng như ở bất cứ nơi nào khác, Napoleon Hill đã đi trước thời đại trong những quan điểm về y học cũng như xã hội học.
H: Tâu Bệ hạ, khi bắt đầu cuộc phỏng vấn này, mọi suy nghĩ của ta về ngươi đều đã sai. Ta nghĩ ngươi là một kẻ lừa đảo và không có thật, nhưng giờ ta đã thấy ngươi khá thật và đầy quyền năng.
Đ: Lời xin lỗi của ngươi được chấp thuận, nhưng ngươi cũng không cần bận tâm nhiều. Hàng triệu người từng nghi vấn về quyền lực của ta, nhưng ta đã tóm được phần lớn trong số họ tại cánh cổng khi họ bước qua. Ta không cần ai tin vào ta hết. Ta thích mọi người sợ ta hơn. Ta không phải là kẻ ăn xin! Ta lấy những gì ta muốn bằng sự thông minh và sức mạnh của mình. Cầu xin mọi người có niềm tin là việc của kẻ thù của ta, chứ không phải việc của ta.
H: Thưa Bệ hạ, làm ơn bỏ quá cho sự thô lỗ của ta, nhưng ta không thể đối diện với bản thân mình nếu ta không nói với ngươi, tại đây và ngay bây giờ rằng ngươi là kẻ khốn nạn nhất từ trước tới giờ buông lỏng cho những con người vô tội. Ta đã luôn hiểu sai về ngươi. Ta nghĩ ngươi đủ tử tế để mặc kệ mọi người khi họ còn đang sống, rằng ngươi chỉ hành hạ tâm hồn họ khi họ đã chết. Nhưng từ những lời thú tội trâng tráo của ngươi, ta đã học được một điều rằng ngươi hủy hoại quyền được tự do suy nghĩ của họ và khiến họ phải sống một cuộc sống địa ngục ngay trên Trái đất. Ngươi có gì để nói về điều này không?
Đ: Ta lấy những gì ta muốn bằng việc rèn luyện khả năng tự kiểm soát. Dù điều này cũng chẳng tốt cho ta lắm nhưng ta khuyên ngươi nên tranh đua với ta chứ không phải chỉ trích ta. Ngươi tự gọi bản thân mình là một nhà tư tưởng và đúng là như vậy. Bằng không thì ngươi đã không thể bắt ta trả lời cuộc phỏng vấn này. Nhưng ngươi sẽ không bao giờ có thể trở thành kiểu nhà tư tưởng có thể làm ta sợ hãi, trừ phi ngươi đạt được và rèn luyện khả năng kiểm soát cảm xúc của mình tốt hơn.
H: Chúng ta hãy tránh xa khỏi vấn đề về nhân phẩm. Ta ở đây để tìm hiểu nhiều hơn về ngươi chứ không phải là để thảo luận về chính bản thân ta. Hãy tiếp tục và nói cho ta biết ngươi đã nghĩ ra bao nhiêu mưu ma chước quỷ để kiểm soát tâm trí con người? Đến giờ thì vũ khí lợi hại nhất của ngươi là gì?
Đ: Đây là một câu hỏi khó trả lời. Ta có quá nhiều vũ khí để thâm nhập vào tâm trí con người và kiểm soát chúng đến mức rất khó để nói rằng đâu là vũ khí lợi hại nhất của ta. Vào ngay lúc này đây, ta đang gắng sức để mang đến thêm một cuộc chiến tranh thế giới nữa. Những người bạn của ta ở Washington đang giúp ta kéo Mỹ vào tham chiến. Nếu ta có thể bắt đầu một thế giới giết chết hàng loạt những giá trị cơ bản, ta sẽ có khả năng dùng vũ khí yêu thích nhất của mình để kiểm soát tâm trí con người. Ngươi có thể gọi nó là nỗi sợ hãi đại chúng. Ta từng dùng thứ vũ khí này để gây ra Thế chiến Thứ nhất vào năm 1914. Ta cũng dùng nó để tạo nên cuộc Đại suy thoái kinh tế vào năm 1929. Và nếu kẻ thù của ta không chơi trò hai mang thì có lẽ giờ ta đã chiếm được tất cả đàn ông, phụ nữ và trẻ em trên thế giới này. Bản thân ngươi có thể thấy ta đã đến gần với việc thống trị cả thế giới thế nào - điều ta đã tranh đấu để giành được hàng ngàn năm nay.
Ở đây, Con Quỷ đã khẳng định nó đã làm việc với cả hai bên để xúi giục chiến tranh bằng cách gieo rắc nỗi sợ hãi ở khắp nơi trên thế giới. Đây chính là bản chất của thứ mà thời đại của chúng ta được biết đến dưới tên gọi khủng bố và phản ứng đáp trả lại nó. Qua tác phẩm của Napoleon Hill, chúng ta biết được rằng Con Quỷ không chỉ gây ra hai cuộc Chiến tranh Thế giới mà chính nó cũng tạo nên cuộc Đại suy thoái... chúng ta có thể dễ dàng nhận ra sự sụp đổ kinh tế hiện nay cũng do Con Quỷ gây ra. Cả chiến tranh lẫn sự sụp đổ về kinh tế đều khiến tâm trí con người rơi vào sợ hãi và đó chính xác là tác phẩm của Con Quỷ.
H: Được rồi, ta đã hiểu ý ngươi. Ai mà không hiểu cơ chứ? Ngươi biết cách kiểm soát tâm trí con người rất tài tình. Có phải ngươi chỉ làm điều đó với những người có địa vị cao và có ảnh hưởng lớn hay không?
Đ: À, không! Ta lợi dụng tâm trí của con người ở mọi tầng lớp xã hội. Trên thực tế, ta thích kiểu người không ra vẻ suy nghĩ hơn, ta có thể dễ dàng điều khiển tuýp người đó. Ta không thể kiểm soát được 98% số người trên thế giới nếu mọi người đều biết suy nghĩ cho bản thân mình.
H: Ta rất hứng thú với những người mà ngươi khẳng định rằng ngươi kiểm soát được họ. Do đó, ta mong ngươi sẽ nói cho ta biết tất cả những mưu kế giúp ngươi thâm nhập và kiểm soát tâm trí họ. Ta muốn nghe lời thú tội hoàn chỉnh từ ngươi, vậy nên hãy bắt đầu với mưu kế thông minh nhất của ngươi đi.
Đ: Ngươi đang ép ta tự sát, nhưng ta chẳng còn cách nào hết. Hãy cứ ngồi xuống và ta sẽ trao cho ngươi thứ vũ khí có thể giúp hàng triệu người sống trên trái đất như ngươi có thể bảo vệ bản thân mình chống lại ta.