Trong suốt hơn một phần tư thập kỷ, tôi chỉ có một mục tiêu chính là thiết lập nên một triết lý về các nguyên tắc dẫn đến cả thành công và thất bại để giúp đỡ những người không có động lực và cơ hội tham gia vào dạng nghiên cứu này. Công việc của tôi bắt đầu vào năm 1908, nó là kết quả của một cuộc phỏng vấn từ trước đó với Ngài Andrew Carnegie đã quá cố. Tôi đã nói rõ ràng với Ngài Carnegie rằng tôi mơ ước được theo học tại trường Luật và trong đầu tôi đã hình thành ý tưởng sẽ phỏng vấn những người thành công nhất, tìm ra con đường dẫn đến thành công của họ và viết những câu chuyện về những khám phá đó cho các tạp chí.
Vào cuối buổi gặp đầu tiên giữa chúng tôi, Ngài Carnegie đã hỏi liệu tôi có đủ dũng cảm để thực hiện một gợi ý mà ông muốn đưa ra cho tôi hay không. Tôi đã trả lời ông rằng lòng dũng cảm là tất cả những gì tôi có và tôi sẵn sàng nỗ lực hết sức mình để thực hiện bất cứ gợi ý nào ông đưa ra. Sau đó, ông nói với tôi rằng: “Cho đến lúc này, ý tưởng viết các câu chuyện về những người thành công rất đáng khen và tôi không hề có ý định làm cậu nản lòng. Nhưng tôi phải nói với cậu rằng nếu cậu muốn kéo dài công việc này, không chỉ với những người hiện đang còn sống, mà với cả những thế hệ sau nữa, thì cậu phải dành một khoảng thời gian rất dài để sắp xếp tất cả các nguyên nhân dẫn đến cả thành công cũng như thất bại.
Bình luận truyện