"Dương Kiển Nghiêm, anh đừng trách họ nói nặng lời. Kỳ thực, con người bà ngoại rất tốt."
Sau khi sự việc xảy ra, Hứa Khinh Tử còn an ủi Dương Kiển Nghiêm.
"Yên tâm đi, sao có thể chứ, chẳng qua là nói anh hai câu, anh cũng không mất hai miếng thịt" Dương Kiến Nghiêm lắc đầu cười.
Buổi tối, Cao Xuân Lan dẫn đám Dương Kiến Nghiêm tới một nhà hàng năm sao. Cao Xuân Lan nói là Lão thái quân đã tìm được người giúp đỡ xử lý chuyện này, bảo bọn họ tới gặp.
Sau khi vào phòng, làm một đôi vợ chồng và một người thanh niên.
"Chị dâu, chúng em tới rồi."
Cao Xuân Lan mỉm cười chào hỏi người phụ nữ mặc trang phục nhã nhặn đắt tiền.
Người phụ nữ tên là Triệu Thanh Nhài, bà là mẹ của Cao Hiệp, cũng là con dâu cả của Lão thái quân, là một người có bản lĩnh nhất trong nhà.
Trước kia ở nhà họ Cao bị ức hiếp, Cao Xuân Lan đã chịu không ít ức hiếp từ Triệu Thanh Nhài này.
Nhưng hôm nay có việc nhờ người ta, Cao Xuân Lan đành phải nhún nhường.
"Ngồi đi."
"Anh, chị dâu, người này là?"
Ánh mắt của Cao Xuân Lan rơi xuống người chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ mặc áo sơ mi trang trí ô vuông, tay đeo đồng hồ Rolex, một thân trang phục cũng phải lên đến hàng tỷ đồng, không cần nói cũng biết người này không phú thì quý.
Hơn nữa, rất rõ ràng là người này không phải người nhà họ Cao.
Người nhà họ Cao tuy có ít tiền, nhưng đều làm ăn nhỏ, cơ bản là nhà họ Cao không có ai mặc trang phục bậc này đâu.
"Đây là Mã Dương"
Triệu Thanh Nhài mỉm cười giới thiệu: "Cậu chủ nhà họ Mã, đứa nhỏ này rất giỏi đấy, cậu ấy đã lấy ba mươi tỷ từ chỗ bố cậu ấy để mở công ty, hiện tại giá trên thị trường đã sắp đạt ba nghìn tỷ đồng, tăng gấp mấy chục lần rồi. Nhà họ Mã có ba người con trai, nhưng người có khả năng thừa kế sản nghiệp hàng trăm nghìn tỷ của nhà họ Mã nhất phải tính đến Mã Dương rồi.
Hơn nữa này, gần đây nhà họ Mã sắp gia nhập vào thương hội nước Chiêm, sau này việc kinh doanh của nhà họ Mã sẽ càng ngày càng lớn, tóm lại, sau này tiền đồ của cậu chủ Mã là rất sáng lạn"
Nhắc tới anh ta, đặc biệt là sau khi Triệu Thanh Nhài giới thiệu kỹ càng về anh ta, gương mặt chàng trai không khỏi hiện ra vẻ tự hào.
Ánh mắt bắt đầu quan sát xung quanh, khi ánh mắt anh ta lướt qua Hứa Khinh Tử và Cao Thúy Ngân, sâu trong đôi mắt xoẹt qua một tia tham lam.
"DÌ, Cao Thúy Ngân, Khinh Tử, nếu mọi người có việc gì cần giúp thì cứ nói nhé" Mà anh ta cũng bắt đầu thể hiện.
"Xuân Lan, đừng bảo chị dâu không quan tâm em, ở cả cái Nam Hòa này, người như Mã Dương không tìm được mấy người đầu. Cao Thúy Ngân vẫn chưa kết hôn đúng không, em xem hai đứa nó được không?" Triệu Thanh Nhài nói ra mục đích lần này.
"Chị dâu, sao lại thành làm mối rồi thế này?" Cao Xuân Lan có chút bất ngờ. Đọc truyện tại Tamli nh247.com nhé!"Lần này chúng ta phải giải quyết chuyện về tập đoàn Yamaguchi, chuyện lớn thế này, Mã Dương có thể giúp chúng ta, vừa khéo Mã Dương lại vừa ý Thúy Ngân, nếu hai đứa mà thành đôi, chuyện này cũng là chuyện của Mã Dương"
Triệu Thanh Nhài giải thích một chút.
Sau cùng còn bổ sung thêm: "Cao Hiệp nhà chị là nam, nếu nó mà là nữ, chị đã bảo Mã Dương làm con rể chị từ lâu rồi."
Mã Dương mim cười không nói gì.
"Này.."
Cao Xuân Lan không ngờ bảo giúp là giúp như này, bà hơi khó xử nhìn Cao Thúy Ngân, bà nhận ra sắc mặt của người sau đã cực kỳ khó coi.
Trong lòng Cao Xuân Lan cũng khó chịu, này khác nào lấy con gái mình ra làm hàng hóa hả?
"Cũng có thể giải quyết bằng cách khác chứ?" Cao Xuân Lan dịu dàng nói.
"Cách khác ư?” Vừa nghe tới đây, Triệu Thanh Nhài nhướng mày: "Cách gì? Để cho thằng con rể hèn nhát của em giải quyết hả?"
"Nhưng chúng ta cũng chưa hỏi ý kiến của Thúy Ngân mà?"
"Ý của Thúy Ngân thì có quan trọng gì, em để cho nó tự lựa chọn ư? Em nhìn Khinh Tử đi, con bé tự chọn đấy, chọn một đứa vô dụng gì rồi?
Bỏ nhà ra đi năm năm trời, để Khinh Tử phải chịu cảnh sống quả phụ năm năm, sau đó đi gây chuyện xong, người cũng biến mất không thấy luôn, để người khác chùi đít cho, em muốn kiểu con rể như thế hả?"
"Bác nói linh tinh, anh rể rất lợi hại đấy!" Cao Thúy Ngân giải thích.
"Lợi hại cỡ nào? Gây họa xong biến mất dạng, để người khác chùi đít cho hả?" Triệu Thanh Nhài không nhịn được châm biếm.
"Thúy Ngân, em yên tâm đi, chuyện nhà em anh có thể giải quyết được. Anh nghe nói Dương Kiến Nghiêm chọc phải người của tập đoàn Yamaguchi, ở Nam Hòa, tập đoàn Yamaguchi không dễ động vào đầu, nhưng mà gần đây Nam Hòa đã thành lập một thương hội nước Chiêm!
Cho nên sẽ không còn là một mình tập đoàn Yamaguchi độc đại nữa, ngày mai hội trưởng của thương hội nước Chiêm sẽ tới Nam Hòa. Nhà họ Mã anh là xí nghiệp mới gia nhập thương hội, lời nói sẽ có trọng lượng nhất định, có lẽ anh có thể kéo bố anh và hội trưởng đi nói chuyện, đến lúc đó đừng nói là chọc vào người của tập đoàn Yamaguchi.
Cho dù có chọc phải hội trưởng của Yamaguchi, anh cũng có thể giải quyết giúp em!"
"Cháu xem Mã Dương người ta kìa, gánh vác biết bao, quyết đoán biết bao!"
Triệu Thanh Nhài lại tâng bốc thêm.
"Không chỉ trên thời sự đầu, cháu nói cho cô biết nhé. Mã Dương nhỏ giọng nói: "Vị hội trưởng thương hội này, là người phía trên đích thân chỉ đích danh, chắc mọi người đã biết hậu thuận rồi chứ?
Hơn nữa cháu còn biết, khi đó người tới tuyên bố sự kiện này là chiến thần Côn Luân của nước Chiêm, mà chiến thần Côn Luân và hội trưởng của chúng cháu kề vai sát cánh, nghe đồn họ là anh em."
Lúc nói đến đoạn này, vẻ mặt của Mã Dương không khỏi lộ ra một tia tự hào và say mê.
"Vị hội trưởng này còn có quan hệ với chiến thần Côn Luân nữa à?" Triệu Thanh Nhài rất kinh ngạc.
"Tất nhiên, tin này không sai được. Cho nên bây giờ mọi người đã biết, tuy thương hội nước Chiêm mới thành lập, nhưng hầu thuẫn của nó mạnh chứ?