Chương 843:
Tên khốn nạn này đã khiến cho sự oán hận và tức giận căm ghét nhà họ Long trong lòng mọi người chuyển hết lên trên đầu của Lâm thị, dám bắt nạt chị dâu nhà tôi sao hả?
Nếu tôi không gây chút phiền phức cho cậu ta, vậy thì phải xin lỗi với danh hiệu Đại Ma Vương của bản thân rồi!
“Anh Giang Ninh, chuyện này mọi người đều biết, cho nên không phải do tôi nói lung tung đâu, chuyện người chống đỡ phía sau các người là nhà họ Long đã chẳng phải là bí mật gì nữa rồi” Giang Ninh gật đầu, vẻ mặt thoáng qua một ý cười sâu xa.
Anh vẫy vẩy tay, Anh Cẩu lập tức lấy một cuốn sổ nhỏ trong túi áo ra, tên của những tên đã đến gây chuyện ở trước cửa lớn xưởng đều được ghi lại trong cuốn sổ đó.
Giang Ninh lật cuốn sổ ra, nhìn từng cái tên trên danh sách, đột nhiên trong con ngươi bỗng toát lên ý muốn giết chết người đang chìm nổi trong đấy!
“Không sai, phía sau Lâm thị tôi chính là nhà họ Long!”
Anh cầm cây bút lên, vẽ một đường lên cái tên đầu tiên của nhà họ Phương rồi lạnh lùng nói.
“Tối nay, chúng ta đều là người nhà họ Long!”
Chỉ một câu nói thế thôi cũng đủ khiến cho nhiệt độ trong phòng làm việc bỗng dưng lại hạ thấp xuống, trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Anh làm một, tôi làm đến mười lăm!
Tân Mẫn không khỏi rùng mình lên một cái!
Yết hầu anh ta trượt lên trượt xuống, luôn cảm thấy bản thân mà cứ ở bên cạnh Giang Ninh và A Phi thì tuổi thọ sẽ bị cắt ngắn mất rất nhiều năm tuổi mất.
Khí thể trên người hai người bọn họ quá là đáng sợi “Anh Giang Ninh…” Anh ta mơ hồ nhận ra hình như bản thân mình đoán sai rồi, hình như Giang Ninh và Lâm thị chẳng có bất kỳ mối quan hệ gì với nhà họ Long cả.
Người đứng sau của Lâm thị, không giống nhà họ Long!
Thậm chí anh ta còn cảm thấy cái tên Giang Ninh trước mặt mình này đây, một mình anh ta thôi cũng đã càng đáng sợ hơn nhà họ Long rất nhiều rồi!
“Cậu ở trong nhà máy, bảo đảm các công đoạn sản xuất ổn định, đừng để xảy ra chút lỗi nào, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu đâu” A Phi liếc nhìn anh ta một cái, khẽ nói: “Đi ra ngoài thôi.” Tân Mẫn nào dám nói nửa chữ không đâu chứ, anh ta gật đầu lia lịa, cung kính lui đi ra ngoài, trên người đã đổ đây một hôi ướt nhẹp.
Trong phòng làm việc, chỉ còn lại ba người Giang Ninh, A Phi và Anh Cẩu.
“Tôi thật sự muốn cùng với hai người ra tay rồi đấy!”
Trong đôi mắt A Phi thoáng qua một chút căm hận: “Con mẹ nó tôi không nhịn được.”
“Đừng nóng nảy, nhiều cơ hội có nghĩa là” Giang Ninh nói: “Trong xã hội thực tại này, cậu có thể bắt đầu ra tay rồi, nhớ kỹ, làm cho bọn họ mở mang kiến thức một chút về sự oai phong của nhà họ Long!”
Ở nhà họ Phương.
Thảo luận với nhau hơn ba giờ đồng hồ, nhưng đám người vẫn chẳng đưa ra được kết quả thảo luận nào.
“Tên A Phi đó, rốt cuộc nói muốn làm như thế nào?”