Ông ta hét lên, sợ răng Thường Tại Nguyên sẽ ra tay giết chết mình.
“Nhà họ Tống?”
Thường Tại Nguyên cau mày tìm kiếm cái gọi là nhà họ Tống trong đầu, xem thử là nhà nào, suy nghĩ một hồi lâu mới nghĩ đến, sắc mặt đột nhiên càng thêm khó coi.
“Bốp!”
Ông ta lại hung hăng tát vào mặt Chu Thân, tàn nhẫn nói: “Ông cho rằng tô đến hồ đồ rồi sao?”
Nhà họ Tống?
Chu Thân cho rằng ông ta dễ bị lừa sao?
Sức mạnh của một dòng họ quyền thế hạng hai có thể lớn đến đâu có thể giết chết Thường Tại Sơn chứ?
“Tôi không nói dối!”
Chu Thân hét lên: “Chủ nhân nhà họ Tông, Tống Tiểu Vũ, đã tìm được một cao thủ siêu cấp, ông Ba nhất định đã đi tìm cậu ta, nhất định là như vậy!”
Ngay cả khi tìm người của nhà họ Tống, thì có việc gì chứ?
“AI”
Chu Thân gào lên như heo bị mổ.
Ông ta không nói dối!
“Ông thực sự cho rắng tôi ngốc sao?”
Thường Tại Nguyên lạnh lùng nói: “Nếu trong nhà họ Tống có tồn tại một cao thủ siêu cấp, họ sẽ mất đi một nửa quyền kiểm soát của.
Thịnh Hải sao? Họ sẽ gần như bị hủy diệt và bị đánh đuối khỏi phía bắc sao? Một vài người con của nhà họ Tống, thậm chí cả hai người ưu tú nhất, đều đã chết, nếu không Tống Tiểu Vũ sẽ có cơ hội trở thành người đứng đầu mới của nhà họ Tống sao?”
Không phải Thường Tại Nguyên không để ý tới chuyện phía bắc, mà là những chuyện lớn nhỏ đều không thể thoát khỏi mắt ông ta, Chu Thân nghĩ ông ta già nên hồ đồ, hay cảm thấy ông ta ngu ngốc dễ bị lừa?
“Xem ra là ông vẫn không chịu nói ra sự thật!”
Giọng của Thường Tại Nguyên đã hoàn toàn lạnh xuống.
“Tôi nói! Tôi nói chính là sự thật nha!”
Chu Thân gần như bị dọa cho phát điên.
Ông ta rõ ràng nói sự thật, vậy mà Thường Tại Nguyên lại không tin ông ta: “Cho dù là ông Ba đến nhà họ Tống, thì thế nào? Chỉ vì chuyện này mà ông đã giết rất nhiều người trong nhà họ Chu của tôi rồi, ông…”
“Thường Tại Sơn đã chết!”
Thường Tại Nguyên gầm lên.
Chu Thân còn chưa nói hết lời, lập tức chấn động cả người, tựa hồ không có phản ứng.
Đầu ông ta chợt ong ong, câu nói “Thường Tại Sơn đã chết” cứ vang lên.
“Chết…chết rồi?”
Khóe môi Chu Thân mấp máy, cho rằng đây là ảo giác, Thường Tại Sơn làm sao có thể chết?
“Rốt cuộc là ông bảo đi giết ai hả?”
Thường Tại Nguyên không kiên nhãn nữa, túm lấy tóc Chu Thân, rống lên: “Nói đi!”