“Mày nói gì?”
Bạch Tiểu Phi ngây người, đầu ong ong.
“Mày muốn mua công ty của tao? Một tỷ!”
Nếu không phải công ty này khai thác được cái cây rung tiền như Diệp Khinh Vũ thì hoàn toàn không đáng mấy đồng, dù Diệp Khinh Vũ vẫn ở đây thì nhiều nhất cũng trị giá hơn hai trăm triệu, Giang Ninh nói muốn bỏ ra một tỷ để mual A Mẹ nó chứ, tên nàỹ là người ngoài ngành à? Hay tên này không thiếu tiền?
Một tỷ đó!
“Đồng ý thì lập tức kêu bên luật viết hợp đồng, tôi không có nhiều thời gian lãng phí trên người ông đâu”
Giang Ninh đứng dậy, nhìn cũng không thèm nhìn Bạch Tiểu Phi thêm một cái, quay đầu trực tiếp nhìn Vương Vĩ.
“Cậu đi làm thủ tục đi, bắt đầu từ hôm nay cậu là ông chủ nơi này, giúp Diệp Khinh Vũ ra thêm vài bài hát, vợ tôi thích nghe”
Nói xong, Giang Ninh trực tiếp quay người rời đi Trong phòng làm việc, Bạch Tiểu Phi và Vương Vĩ hai người đều ngây ngốc.
‘Vương Vĩ đứng ở đó, mặt vẫn còn tê dại, tai ong ong, giống như nghe không rõ lời Giang Ninh vừa nói, nhưng trong đầu anh lại không ngừng phát đi phát lại một cách rõ ràng?
Giang Ninh mua công ty này rồi?
Mà còn để anh ta làm ông chủ, nguyên nhân chỉ vì Lâm Vũ Chân muốn nghe Diệp Khinh Vũ ca hát, muốn để Diệp.
Khinh Vũ ca hát vui vẻ hơn?
Một tỷ đó!
Hắn thật sự không coi tiền chỉ là giấy thôi à.
Còn Bạch Tiểu Phi đưa tay lên vỗ mặt mình, một lúc sau mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Vương Vĩ: “Hắn là ai?”
“Người ông không chọc nổi”
Vương Vĩ chỉ một câu.
Bạch Tiểu Phi hít sâu một hơi, vừa nấy còn có chút tức giận muốn nói dựa vào đâu mà mày muốn mua thì tao chắc chắn sẽ bán.
Dù cái giá một tỷ rất mê người, đối với hản mà nói đã là rất lời rồi, với lại cái giới này ngày càng khó kiếm sống, không có tài nguyên và hậu thuẫn, hắn làm cả đời sợ là cũng khó mà làm lớn được.
Đặc biệt là thái độ bình thản này của Giang Ninh khiến hẳn rất không thoải mái, rất không phục.
Nhưng bây giờ nghe được câu này của Vương Vĩ, cổ họng Bạch Tiểu Phi chuyển động, lập tức bình tĩnh lại.
Giang Ninh nói muốn có thì sợ là chắc chắn phải lấy bằng được, ông ta không đồng ý bán thì đến lúc đó sợ là một phân tiền cũng không có đượ!
c Có thể lấy ra một tỷ một cách tùy ý như vậy, mua hẳn một công ty, nuôi một ngôi sao chỉ vì vợ mình có thể nghe bài hát cô ấy thích?
Trước giờ hán chưa từng thấy người nào xa xỉ như vậy!
“Diệp Khinh Vũ… sao có thể quen người lợi hại như vậy?”
Bạch Tiểu Phi không phải tên ngốc, lập tức hiểu ra rồi, sợ là phiền phức bấy lâu nay của Diệp Khinh Vũ đều là do người đàn ông này giúp giải quyết.
Đáng sợ quát “Đừng hỏi nhiều nữa”
Vương Vĩ hít sâu một hơi, sắc mặt còn có chút đỏ ửng, “Ông chủ Bạch, ký hợp đồng làm thủ tục rồi cầm tiền nghỉ hưu đi”
Khi nhìn thấy Vương Vĩ mang hợp đồng về, Diệp Khinh Vũ liền ngây ngẩn cả người.
Một tỷ, Giang Ninh mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, nói mua là mua.
“Anh Giang nói rồi, bây giờ tác dụng chính của công ty này chính là khiến cô có thể an tâm ca hát, vui vẻ ca hát, không cần làm bất kỳ chuyện gì không nguyện ý nữa”
Nếu Vương Vĩ không biết trong lòng Giang Ninh chỉ có một người con gái là Lâm Vũ Chân, anh thật sự sẽ cảm thấy dù là Diệp Khinh Vũ cũng thắng không nổi sự tấn công này đâu.
“Anh ấy nói, cô không vui thì Vũ Chân sẽ không vui, anh ấy không cho phép chuyện khiến Vũ Chân không vui”
Diệp Khinh Vũ nhịn không được bật cười.
“Ừ, tôi biết mà, tên này thương vợ, tôi đã quen rồi”
Diệp Khinh Vũ hít sâu một hơi, trong lòng chỉ có cảm kích và cảm động, đương nhiên cô biết đây không chỉ là vì lời của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh cũng thật lòng muốn giúp cô ấy.
Cô ấy không có suy nghĩ quá phận nào, dù Giang Ninh có ưu tú hơn nữa thì cũng là chồng của Lâm Vũ Chân, cô ấy tuyệt đối sẽ không có bất kỳ suy nghĩ nào.
Thế giới này ai cũng có thể sẽ làm tổn thương Lâm Vũ Chân nhưng cô tuyệt đối không.
Giang Ninh rời khách sạn tìm một quán trà, yên tĩnh ngồi đó.
Hoàng Ngọc Minh ngồi đối diện anh từ tốn pha trà.
“Đùng đùng đùng”
Một lát sau, có người gõ cửa.
Anh Cẩu mở cửa ra, người đi vào sắc mặt lạnh nhạt thậm chí có tia lạnh lẽo.