“Anh muốn làm gì?”
Thấy Giang Ninh đi về phía mình, trong lòng Dương La Lâm không khỏi trầm xuống, lập tức quát: “Anh dám ra tay với tôi!”
“Bốp”
Giang Ninh hoàn toàn không khách sáo, giơ tay lên vả.
Lực rất mạnh!
Tay họ Dương này âm thầm ra tay với tập đoàn Lâm thị, ‘thật sự tưởng mình sẽ khách sáo à?
“Đánh cậu à?”
Giang Ninh cười lạnh một tiếng: “Tôi chỉ muốn cậu thực.
hiện vụ đánh cược, cậu chủ nhà họ Dương chẳng lẽ là người nói không giữ lời à?”
Dương La Lâm ôm mặt, mặt đỏ tía tai liếc nhìn cái đĩa để ở bên cạnh, anh ta lập tức tức giận hét lên: “Lâm thị cô không muốn tiếp tục tồn tại trong giới nữa sao?”
“Cô dám động vào tôi, tôi sẽ phá hủy tập đoàn Lâm thị của các người.”
Giang Ninh như không nghe thấy gì Hắn đã nghe uy hiếp này không biết bao nhiêu lần, nếu nhà họ Dương có thể làm được, vậy xem như Giang Ninh thua.
Hắn vẫn đi tới, nắm lấy áo của Dương La Lâm và nhấc.
lên như nhấc một con mèo nhỏ: “Cậu Dương, chúng ta việc nào ra việc ấy”
“Cậu muốn phá hủy Lâm thị thì cứ thoải mái, nhưng bây giờ hãy chấp nhận thua cuộc đi.”
Hắn nói xong liền kéo Dương La Lâm qua, ấn xuống đất, một tay mở miệng của Dương La Lâm ra, một tay khác.
cầm bánh ngọt thồn vào miệng anh ta!
“Ưư!
“Ưư – ưư, khụ khụt”
Lâm Vũ Chân thoáng ngẩn người, bỗng nhớ ra Lâm Văn từng nói với cô, cần phải để ý nhiều hơn tới nhà họ Dương ở Kiến Châu kia, bọn họ không là người tốt lành gì.
Cho nên cô vẫn luôn cảnh giác với Dương La Lâm.
Lúc này thấy Giang Ninh trực tiếp ra tay, cô lập tức hiểu rõ, chắc chắn hắn đã biết được nhiều chuyện hơn.
Cô không đi ngăn cản.
Những người khách xung quanh đều sợ tới ngây người.
Giang Ninh lại dám ngang ngược như vậy!
Tuy mọi người đã nghe rõ Dương La Lâm thua cược với Giang Ninh, phần đặt cược chính là ăn đĩa bánh ngọt này.
Đổi lại thành người khác, bọn họ còn mừng rỡ xem náo.
nhiệt, nhưng đó là cậu chủ nhà họ Dương đấy!
Đó là người thừa kế tương lai của nhà họ Dương!
Giang Ninh làm vậy là đắc tội chết với người ta!
“Ưư…
Dương La Lâm muốn tránh thoát, nhưng anh ta làm sao.
có thể là đối thủ của Giang Ninh, nên hoàn toàn không tránh ra được. Anh ta mở miệng muốn nói chuyện, lại bị thồn bánh đầy miệng.
“Thả cậu chủ nhà chúng tôi ra!”
Tài xế của anh ta thấy vậy, lập tức lao tới, nổi giận gầm lên một tiếng, vung nắm đấm đánh về phía gáy của Giang Ninh!
Cơ hội tốt như v. anh ra tay với cậu chủ của nhà chúng tôi trước, ông đây cho dù có đập chết anh cũng không có vấn đề gì Nhà họ Dương còn biểu dương tôi đấy!
Tài xế siết chặt nắm đấm, không hề khách sáo mà dùng hết sức lực của mình để đánh mạnh.
“Bịch…
Nhưng Giang Ninh cũng không quay đầu lại, thuận thế đá một chân ra, đá trúng ngay ngực của người tài xế kia.
Chỉ một thoáng, người tài xế bay ra ngoài như đạn pháo, đụng ngã mấy cái bàn rồi lăn xuống đất, liên tục kêu lên thảm thiết.
Từ đầu tới cuối, Giang Ninh đều không thèm nhìn, chỉ tập trung làm chuyện của mình là tọng tất cả bánh ngọt trong đĩa vào trong miệng của Dương La Lâm!
Mặt Dương La Lâm đỏ nhừ!
Dương, làm người ấy mà, quan trọng nhất là phải nói lời giữ lời.”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Cha anh cậu không dạy cậu, vậy để tôi dạy cậu cho.”
Dương La Lâm xua tay, gần như sắp nghẹt thở rồi.
Anh ta chỉ có thể nuốt, cố nuốt tất cả chỗ bánh ngọt này vào, cổ họng như bị nhét đầy, ngay cả một câu cũng nói không nên lời.
Một lúc lâu sau, tất cả bánh ngọt đều bị Giang Ninh tọng hết vào.
Hắn thả tay ra, mặt Dương La Lâm đã tím bầm, vội vàng cầm một chai nước lên uống, không ngừng ho khan…
“Khụ khụ khụ! Khụ khụ!”
Một lúc lâu sau, Dương La Lâm mới thở nổi, cảm giác ngạt thở vừa rồi khiến anh ta thật sự cảm giác như mình sắp chết rồi!
Giang Ninh dám đối xử với anh ta như vậy!
“Anh… Anh…”
Dương La Lâm làm gì còn có chút nho nhã và phong độ nào nữa.
Bộ vest trên người đầy nếp nhăn, mái tóc rối bời, gương mặt gần như muốn vặn vẹo, cái bụng căng phồng, suýt nữa thì no chết!
“Không cần cảm ơn tôi, khóa học này… miễn phí”
Giang Ninh ngồi xổm xuống, giơ tay vỗ nhẹ lên mặt Dương La Lâm.