Giới xã hội đen tỉnh Thiên Hải gần đây không ngừng có người thâm nhập.
Rõ ràng phần lớn bọn họ đều đến từ phương bắc. Cũng có giới xã hội đen khác ở phía nam muốn đến thử thời vận, nhưng vừa phát hiện có tung tích của phương bắc, tất cả đều ngoan ngoãn rút đi.
Mấy người bắt đầu âm thầm tranh đoạt quyền khống chế giới xã hội đen, xuất hiện một vài cuộc xung đột kịch li.
Điều này làm cho giới xã hội đen ở tỉnh tiếp tục rung chuyển.
Đông Hải lại không có chút phản ứng nào.
Thật giống như một nơi Thế Ngoại Đào Nguyên, một thế giới độc lập khác.
Danh tiếng cấm địa Đông Hải đã được truyền ra ngoài hơn nữa Đông Hải bây giờ sao có thể sánh được với cái bánh ga-tô lớn như trên tỉnh?
Mỗi ngày, Giang Ninh chỉ dồn hết tâm tư vào Lâm Vũ Chân.
Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi, hắn mới đi tới sân huấn luyện ở khu ngoại thành, chỉ điểm cho bọn họ huấn luyện.
Lúc này, ở sân huấn luyện giai đoạn thứ hai vang lên những tiếng hô chấn động trời cao!
Chỉ vừa liếc nhìn cũng làm cho người ta kinh hồn bạt vía!
Loại huấn luyện này… sẽ chết người đấy!
Tính nguy hiểm cực lớn, nhất thời không cẩn thận mà bị thương là không thể tránh được, mà không may mắn thậm chí có thể trực tiếp mất mạng.
Nhưng bóng người trong sân huấn luyện lại chưa bao.
giờ giảm bớt.
Mỗi người đều đang liều mạng!
Cũng không ai muốn tụt lại phía sau, càng không muốn bị đào thải. Phải biết rằng sau lưng bọn họ có không biết bao nhiêu người muốn được thay thế, ai dám chậm trễ chứ?
“Muốn biết cảm giác bước lên tới đỉnh cao nhất là thế nào không?”
“Muốn cùng đại ca đứng ở đỉnh của thế giới không?”
“Muốn biết mình rốt cuộc có thể mạnh tới mức nào.
không?”
“Cho tôi luyện! Luyện không chết lại vào chỗ chết luyện!”
Một đám người hoàn toàn có thể gọi là kẻ điên, cho dù là Giang Ninh từng huấn luyện những người chiến sĩ phải ngàn dặm mới tìm được một người, khi nhìn thấy đám người anh Cẩu đây, sợ rằng cũng sẽ tự nhiên cảm thấy kính nể.
Má nó, thật sự đủ tâm huyết, đủ nam tính!
Ở Tập đoàn Lâm thị, mấy dự án ở tình thành đã bắt đầu hoạt động, hiệu quả và lợi ích không tệ, đang đi theo phương hướng phát triển tốt hơn.
Có thể dự kiến, phải bao lâu nữa, tập đoàn Lâm thị có thể đứng vững ở tỉnh.
Lâm Vũ Chân rất vui vẻ.
Cô khẽ cử động cái cổ. Sau khi xử lý xong tất cả công việc, bây giờ cô chỉ muốn tắm rửa thoải mái, sau đó ăn một bữa ngon rồi về nhà ngủ.
“Chúng ta đi ngâm suối nước nóng đi.”
Cô ngẩng đầu, liếc nhìn Giang Ninh đang dựa vào sô pha: “Vai em đang mỏi lắm đây này.”
“Được, đi thôi.”
Giang Ninh gật đầu cười.
Hai người đi ra khỏi văn phòng, thấy mấy nhân viên đang thu dọn lại văn phòng và chuẩn bị về nhà.
“Tổng giám đốc Lâm, anh Ninh!”
Mấy nhân viên chào hỏi.
“Mọi người cực khổ, tăng ca muộn như vậy, nếu không cùng đi ngâm suối nước nóng, làm SPA đi”
Giang Ninh cười n ¡ mời khách”
Ánh mắt hán nhìn lướt qua, dừng lại vài giây ở trên người một cô nhân viên mới tới: “Cô cũng đi cùng đi, đây không phải là phúc lợi chỉ dành cho nhân viên lâu năm”
Nhân viên nữ này vô cùng sửng sốt, trong mắt còn có chút ngạc nhiên.
Còn có cả mình à?
“Yeahl”
“Cảm ơn anh Ninh! Cảm ơn tổng giám đốc Lâm!”
“Chị Trần Ngọc, chị đi cùng đi, em nói với chị nhé, anh Ninh của mình là người cực tốt! Em muốn cả đời được làm trong Lâm thị, hì hì!”
“Cả đời không đủ, em sinh con cũng muốn cố gắng cho nó vào Lâm thị! Đến lúc đó, em tới cầu xin anh Ninh được không?”
Mấy nhân viên nữ líu ríu, náo nhiệt không chịu được.
Ở trước mặt Giang Ninh, các cô ấy cũng sẽ không mấy: nghiêm túc, bởi vì các cô đều biết Giang Ninh là người tốt, chăm sóc những em gái đi làm như các cô ấy.
“Các người quá đán đúng không? Tôi mới rồi đấy, muốn bị trừ tiền lương tổng giám đốc mài”
Lâm Vũ Chân cố ý nghiêm mặt, nhưng ai cũng biết ngoài công việc, tình tình của Lâm Vũ Chân còn tốt hơn: “Lại nói, trong nhà chúng tôi, tôi mới là người quyết định nhé!”