“Âm”
Hai người Diệp Tâm Hỏa và Tàn Kiếm lập tức chiến đấu ác liệt!
Mọi người xung quanh căn bản không có cách nào can thiệp.
Gần như không cần thăm dò nữa, hai người trực tiếp.
đánh tới đỏ cả mắt rồi.
Tàn Kiếm một lòng muốn giết La Vĩnh Càn, đôi mắt lạnh lùng tới mức làm người ta vừa liếc nhìn đã khiếp sợ.
Đó là ánh mắt khinh thường tất cả, bao gồm cả mạng sống của mình!
“Ämf “Am “Âm!”
Diệp Tâm Hỏa thể hiện ra hết sát chiêu của mình, hung ác tới cực điểm.
Nếu hôm nay không giết được Tàn Kiếm, quyết định sẽ tự sát.
ậy hắn ta Tàn Kiếm tất nhiên đã bị thương, hơn nữa tình trạng vết thương còn không nhẹ, liên tiếp cứng rắn va chạm với Diệp Tâm Hỏa khiến sắc mặt gã rõ ràng trở nên tái nhợt.
“Bịch bịch!”
Tàn Kiếm lùi lại hai bước, khóe miệng có vết máu tràn ra, nhưng ánh mắt kia từ đầu tới cuối lại chưa từng thay.
đổi.
“Chết đi!”
Diệp Tâm Hỏa căn bản không nương tay, từng chiêu đánh ra vô cùng tàn nhẫn và hiểm độc.
Hắn ta nhất quyết phải giết chết Tàn Kiếm, cho dù bản thân bị thương nặng, cho dù bản thân có chết đi nữa.
Mà Tàn Kiếm cũng muốn giết La Vĩnh Càn, nhưng gã biết hôm nay, có lẽ mình sẽ không thể giết được.
Nhưng vậy thì tính sao?
“Giết!”
Tàn Kiếm chợt quát một tiếng, trong mắt đột nhiên phát ra hai đạo thần quang, gã dường như trở lại lúc còn trẻ, kiếm gãy vung lên phát ra từng tiếng xé gió.
Kiếm khí ngập trời, chém ngang tất cả!
Với khí thế mạnh mẽ như vậy, cho dù là Diệp Tâm Hỏa cũng không ngờ được Tàn Kiếm sắp chết, lại còn có thể phát huy ra thực lực đáng sợ như vậy.
“Lùi! Mau lùi lại!”
“Bảo vệ gia chủ!”
“Nhanh bảo vệ gia chủ!”
Các vệ sĩ còn lại bất chấp tất cả ảo vệ nhà họ La chủ, lại bị Tàn Kiếm liên tiếp chém giết năm, sáu người.
La Vĩnh Càn cũng bị dọa tới tái cả mặt.
Mọi người xung quanh càng vội vàng né tránh, nhìn trên mặt đất máu chảy thành sông, nhìn những cánh tay, cái chân bị chém đứt, thậm chí còn có đầu đang lăn lóc, có người không nhịn được đã liên tục nôn mửa.
Quá đáng sợi “Âm”
Đột nhiên, Diệp Tâm Hỏa vỗ mạnh một chưởng vào trên người Tàn Kiếm, lập tức đánh cho Tàn Kiếm bay ra ngoài.
Tàn Kiếm lăn hai vòng trên mặt đất rồi quỳ một chân trên mặt đất, hai chân đều run rẩy!
Trong tay gã vẫn nắm chặt thanh kiếm!
Đôi mát kia vô cùng lạnh lẽo, cho dù cả người gã đầy vết thương, cho dù trên mặt gã đầm đìa máu, cho dù gã mở miệng lại oa một tiếng và phun ra máu!
“Chết…
Tàn Kiếm gầm lên và lại xông tới.
Nhưng gã trước sau đã kiệt lực, vết thương trên người gã thậm chí còn không kịp khôi phục đã bị Diệp Tâm Hỏa tạo ra thêm mấy vết thương mới.
Máu… nhuộm đỏ quần áo trên người Tàn Kiếm, gã ngã xuống đất, không động đậy được nữa.
Nhưng trong tay gã vẫn nắm thật chặt thanh kiếm gãy của mình.
“Phụt phụt phụt!”
Diệp Tâm Hỏa tiến lên một bước, dao găm trong tay cắm mạnh vào tim của Tàn Kiếm, khóe miệng giật giật.
Đến lúc này, không khí dường như lập tức đông cứng lại.
Mọi người xung quanh câm như hến, không ai dám nói một lời nào, thậm chí không dám phát ra một chút âm thanh nào.
Hình ảnh dường như dừng lại.
Cho dù là Diệp Tâm Hỏa cũng thở hồng hộc, trên người hắn ta có mấy vết thương, trên mặt càng chật vật hơn.
lựa chọn kiên nhãn không ra, chờ lành vết thương mới xuất hiện, sợ rằng nhà họ La thật sự không có cách nào tốt hơn để đối phó với Tàn Kiếm.
Tàn Kiếm chết rồi.
Gã ngã trên mặt đất, con ngươi tối tăm vẫn nhìn chằm chằm vào La Vĩnh Càn, thanh kiếm gãy trong tay vẫn chỉ vào La Vĩnh Càn!
“Kéo đil Kéo đi!”
La Vĩnh Càn kêu to: “Băm gã ra, đút cho chó ăn cho tôi!”
Cơ thể ông ta đang không ngừng run rẩy.
Chỉ suýt nữa, suýt nữa thì ông ta đã chết rồi!
Tàn Kiếm này đúng là quá đáng sợ.
Cho dù giết Tàn Kiếm, ông Phó cũng đã chết, nhưng lần này nhà họ La bị tổn thất quá nhiều, rất nhiều điều lộ ra khiến cho bọn họ phải gánh chịu áp lực cực lớn.
La Vĩnh Càn rất tức giận.
Mấy vệ sĩ nhanh chóng kéo thi thể của Tàn Kiếm đi, chuẩn bị tìm một chỗ để xử lý.
Dựa theo La Vĩnh Càn căn dặn, bọn họ sẽ băm cho chó ăn!
Chiếc xe lái đến vùng ngoại ô thì đột nhiên ngừng lại.
“Anh là ai?”
Người trên xe lập tức nhảy xuống, không ngờ có người dám chặn đầu xe.