Một quyền giết chết
Trong lòng Băng Long tức giận gào thét, dao găm trong tay lại càng đâm mạnh hơn.
Lục Thiên nhìn châm chằm vào Giang Ninh, ánh mát đột nhiên thay đổi, hô to: “Cẩn thận!”
Ông ta đương nhiên không thể nói với Giang Ninh Đột nhiên, khí thế trên người Giang Ninh thay đổi.
Giống như một vòng xoáy dột nhiên xuất hiện, từ nhỏ thành lớn, lại đến khi trở thành một hố đen cắn nuốt tất cả. Mà tất cả những điều này cũng chỉ xảy ra trong giây lát!
Giang Ninh hành động rồi!
Hãn đột nhiên bay lên và thò một tay ra, nhìn có vẻ thong thả nhưng lại nhanh như tia chớp!
Hắn chộp lấy cổ tay của Băng Long, lập tức phát ra một sức lực khủng khiếp!
“Rắc”
Băng Long biến sác. Gã biết cổ tay của mình đã bị Giang Ninh bẻ gấy.
Sao có thể như vậy được?
Gã khổ sở vất vả luyện võ hai mươi năm, cơ thể cứng rắn Vượt xa người bình thường. Glang Ninh làm sao có thể…
“Còn có thời gian để nghĩ tới chuyện khác à?”
Bên tai Băng Long chợt vang lên một giọng nói. Gã vừa kịp phản ứng, đã thấy chân của Giang Ninh đá mạnh vào ngực mình.
“Bịch!”
Gã bay ra ngoài!
“Băng Long!”
Huyết Long sợ hãi. Nắm đấm của hán ta càng đập nhanh hơn về phía đầu của Giang Ninh.
“Bịch!”
Giang Ninh lại đứng ở đó, hai chân vẫn không nhúc nhích, cũng đánh ra một quyền nhưng còn nhanh hơn Huyết Long, cuồng bạo hơn cả Huyết Long!
Nắm đấm của hai người nặng nề va chạm vào nhau, Huyết Long không chịu nổi hét to một tiếng, bị chấn động tới mức phải lùi lại mấy chục bước!
c Trên mặt hai người đầy vẻ kinh hãi, giống như nhìn thấy quỷ.
Không thể như vậy được!
Tuyệt đối không thể như vậy được!
cGiang Ninh, một thằng nhóc trẻ tuổi làm sao có thể mạnh như vậy được?
Càng không cần phải nói, từ trước đến nay bọn họ chưa từng nghe nói qua nhân vật như thế, tỉnh Thiên Hải xuất hiện quái vật đáng sợ như vậy từ lúc nào?
Lục Thiên lao tới, ba người đứng chung một chỗ, kiêng ky nhìn Giang Ninh.
Đến lúc này, bọn họ không hề nghi ngờ chuyện Bạo Long chính là do Giang Ninh giết chết!
Dựa vào thực lực của Giang Ninh, sợ rằng Bạo Long không chống đỡ được bao lâu.
Quá đáng sợi “Giết chết hắn!”
Lục Thiên hét lên một tiếng, bất kể Giang Ninh là ai, một khi đã giết chết con trai ông ta thì phải trả giá đắt.
Ba người đồng thời ra tay càng thêm hung ác, còn liều mạng hơn cả khi đối mặt với Tàn Kiếm!
Nhìn dáng vẻ ba người phát điên, Giang Ninh đột nhiên lắc vai một cái, khớp xương trên người liền kêu lên rắc rắc giống như tiếng xào đậu tương vậy.
“Cuối cùng cũng có thể hoạt động một chút rồi!”
“Bịch!”
Vừa dứt lời, mặt đất đột nhiên bị Giang Ninh giãm ra một dấu chân.
Hắn ra tay!
Giống như một quả bom rơi xuống đất!
Giang Ninh không hề để ý tới Lục Thiên và Huyết Long nữa, mắt nhìn chằm chằm vào Băng Long đứng trước một bước và đánh ra một quyền!
Quá nhanh!
Sắc mặt Băng Long lập tức tái mét. Gã muốn lùi lại nhưng đã không kịp nữa rồi. Rõ ràng gã cảm giác nắm đấm của Giang Ninh rất chậm, nhưng tại sao… lại tránh không thoát chứt “Bốp!”
Một quyền này nện mạnh vào ngực của Băng Long, nhìn như thoải mái, nhưng khi vừa tiếp xúc, sức mạnh khủng khiếp này làm cho mặt Băng Long lập tức đỏ lên!
Dường như có sóng mạnh tràn vào lồng ngực mình hết đợt này tới đợt khác, đợt sau còn mạnh hơn đợt trước!
Trái tim!
Hoàn toàn không chịu nổi!
Xương ngực của Băng Long không biết bị gãy bao nhiêu cái, bay ra ngoài, đang ở giữa không trung lại mở miệng phun ra máu.
Gã đập mạnh xuống đất, ngẩng đầu lên, trong ánh mắt nhìn về phía Giang Ninh đầy hoảng sợ.
Gã mở miệng muốn nói chuyện lại phun ra máu đen, còn có vài mảnh vụn nội tạng.
Băng Long không kịp nói một câu, giật giật vài cái rồi không động đậy nữa!
Hai người Lục Thiên và Huyết Long lập tức cảm thấy da đầu tê dại!
Một quyền này quá đáng sợ.
Chỉ một quyền giết chết Băng Long!