Chiến Thần Hào Môn

Chương 1829



Chương 1829:

“Còn cả nhà họ Tân chúng tôi nữa.. gần như nhà nào cũng đều bị người ta tập kích! Chúng tôi phát hiện sự việc không đúng nên đã trốn thoát, nhưng những người khác…”

Vẻ mặt của trưởng lão họ Tân hết sức bi phẫn.

Khi bọn họ trở lại núi Chung Nam, trở về dòng họ mình thì lại nhìn thấy một cảnh tượng hoang tàn, biển tên ở cửa của dòng họ cũng bị người ta đập nát, trong sảnh lớn người chết vô số.

Những người may mắn sống sót không biết đã bỏ trốn đi đâu rồi Bọn họ không ngờ thân là dòng họ lánh đời lại có thể bị người ta tập kích, gặp phải chuyện đáng sợ như vậy.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

Phương Thu hỏi.

“Tôi không biết! Tôi không biết!”

Trưởng lão Hoàng Phủ hô to, nắm lấy tóc mình: “Khi tôi quay về thì người của họ Hoàng Phủ đều không còn ai, người chết…nhiều lảm, con tôi…đều chết hết!”

Cho dù có người may mắn còn sống sót thì cũng không thấy đâu, không biết là đã bị bắt đi, hay là đã bỏ chạy đi đâu rồi Không chỉ dòng họ Hoàng Phủ, mà mấy vị trưởng lão ở đây đều tận mắt nhìn thấy dòng họ của mình lụi bại, nơi nơi đều là người chết, máu chảy thành sông!

“Sao lại thế này?”

Nghe được động tĩnh Tư Mã Tuyền đang ở trong phòng lập tức chạy ra Ông ta nhìn vẻ mặt chật vật của đám người trưởng lão Hoàng Phủ thì trái tìm liền nhảy lên kịch liệt, nắm lấy bả vai ông ta la lớn: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Nhà họ Tư Mã thì sao? Dòng họ Tư Mã của tôi thì sao!”

Trưởng lão Hoàng Phủ ngẩng đầu nhìn Tư Mã Tuyền, lắc đầu: “Tôi không biết”

Ngay cả mình dòng họ mình ông ta còn chẳng chiếu cố được thì làm sao còn công sức đến nhà họ Tư Mã nhìn thử.

Nghe lời ông ta nói, Tư Mã Tuyền chỉ cảm thấy cả người như bị rút mất linh hồn, nhà họ Tư Mã nhất định cũng đã xảy ra chuyện!

Tư Mã Tuyền đứng dậy định đi ra ngoài “Ông đi làm cái gì!”

Phương Thu gọi anh ta lại. Tải ứng dụng Truyện Hola đọc nhé cả nhà!

“Tôi muốn quay về núi Chung Nam!”

Tư Mã Tuyền gào thét, đôi mắt đã đỏ ửng lên: “Trong nhà nhất định đã xảy ra chuyện, trong nhà Môi ông ta run run, không biết trong nhà bây giờ đã thành bộ dạng gì nữa, cũng không biết rốt cuộc mình có còn…cơ hội nói câu trong nhà hay không.

“Bây giờ ông trở về chỉ còn con đường chết!”

Trưởng lão Hoàng Phủ lắc đầu: “Núi Chung Nam đã rối loạn, hoàn toàn rối loạn!”

Ông ta quay đầu nhìn Giang Ninh: “Giang Ninh! Giang Ninh! Giúp chúng tôi với! Giúp chúng tôi được không?”

“Anh có thực lực, xin anh hãy giúp chúng tôi, giúp tôi tìm..tìm người nhà họ Hoàng Phủ có được không!”

Giang Ninh không nói gì.

Núi Chung Nam đã xảy ra chuyện gì, anh cũng không biết.

Anh đã sắp xếp người theo dõi sát sao động tĩnh của núi Chung Nam, có người rời núi anh sẽ biết, nhưng bên trong đó đã xảy ra chuyện gì thì Giang Ninh không cách nào biết được.

Lại càng không cần phải nói chỗ ẩn trốn của người thuộc tám dòng họ lớn cũng không giống nhau.

Giờ anh mới chỉ biết chỗ của nhà họ Phương, dòng họ khác ở đâu anh cũng không biết, vậy sao tìm được người “Mọi người chắc hẳn là quen thuộc núi Chung Nam hơn tôi”

Giang Ninh nói: “Vậy mà mọi người không tìm thấy thì tôi biết tìm thế nào?”

Anh không ngốc như vậy, lại càng không muốn làm người tốt lung tung.

Các dòng họ lánh đời bị giết, hơn nữa lại còn là mấy dòng họ cùng bị tiêu diệt, đây tuyệt đối không phải là việc nhỏ, chỉ nói đến cao thủ của các.

dòng họ là đã có không ít người, lại càng không cần phải nói các đại trưởng lão của những dòng họ đó toàn là cao thủ số một!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv