Chương 1608:
Giang Ninh cử động rồi!
Nhưng anh lại giống như không hề nhúc nhích.
Dường như trước sau vẫn luôn đứng ở nơi đó, một sợi tóc cũng không bay.
Dù cho rõ ràng là anh đã đánh ra ba chiêu mang theo sức mạnh điên cuồng, khiến cho không khí cũng phải vang lên tiếng nổ bùm bùm.
Quá nhanh!
Ba chiêu này đánh ra còn nhanh hơn ba người trước mặt, lúc mà nắm đấm của bọn họ còn chưa đánh lên người Giang Ninh thì nắm đấm của anh cũng đã đập lên trên người bọn họ.
Hơn nữa còn trực tiếp đánh lên cổ họng của bọn họ!
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Ba bóng người trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất, há miệng lập tức phun ra một ngụm máu.
Mỗi người đều ôm lấy cổ họng của mình, ngay cả tiếng kêu gào thảm thiết cũng không phát ra được.
Nắm đấm của Giang Ninh trực tiếp khiến cho cổ của bọn họ vỡ nát!
Cho dù là A Phi cũng thấy trong người quay cuồng!
Thực lực của Giang Ninh… Mạnh hơn so với trước kia, mạnh hơn nhiều lắm.
Vài trang sách võ thuật lại lợi hại đến như vậy?
A Phi không phải là chưa xem qua, trên thực tế tới bây giờ đồ của Giang Ninh chưa từng giấu giếm bất cứ cái gì với A Phi, A Phi xem mấy ngày cũng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhìn chẳng hiểu gì cả.
Nhưng ở trong mắt Giang Ninh, động tác đơn giản trong quyển sách võ thuật kia cũng ẩn chứa những điểu cực kỳ sâu sắc, mỗi một lần xem đều mang đến sự hiểu biết khác nhau.
“Đại ca, người kia xử lý thế nào?” A Phi chỉ vào Đạo Sâm đang ngã trên mặt đất, đã sợ đến mức mặt cắt không còn hột máu, ngay cả đứng lên cũng không nổi.
Ba đại cao thủ đó!
Đấy là cao thủ mang từ dòng họ Slanka tới!
Nhưng đến cả người của Giang Ninh cũng không sờ tới?
Điều này sao có thể xảy ra được chứ.
Anh ta biết Giang Ninh lợi hại, trước đây Giang Ninh một thân một mình tới dòng họ Slanka như vào chốn không người cũng đã đủ hung hăng và ngạo mạn rồi.
Nhưng hôm nay… Vừa rồi rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Đạo Sâm chẳng thấy được cái gì cả, rõ ràng là Giang Ninh bị bao vây, sau đó lập tức bị nổ vỡ đầu, nhưng trên thực tế người bay ra ngoài lại là ba người khác!
Giang Ninh quay đầu, liếc nhìn Đạo Sâm, trong phút chốc Đạo Sâm lại càng sợ hãi.
Đặng Khẳng chết rồi!