Chương 1492:
Mercedes-Benz E300, đẳng cấp không hề thấp, đúng không?
Ngọc Nhi, đang ngồi ở ghế phụ, mắt đỏ hoe, rõ ràng là vừa mới khóc.
Chương 1324: Em gái tôi không kết hôn!
“Lão Ngũ, anh đừng tức giận có được không?” Cô ấy quay lại nhìn Lão Ngũ, môi run run.
Lão Ngũ vẫn không nói.
“Anh em nhất định không có ý đó, anh ấy không coi thường anh, anh ấy..” Nước mắt Ngọc Nhi tiếp tục rơi: “Bất kể lúc nào, em đều là của anh.” Lão Ngũ nghiến răng: “Anh không tức giận khi anh ta coi thường anh, anh tức giận vì anh ta không coi em là em gái!
Càng không coi em là người nhà, anh ta đã nói những lời chết tiệt gì?” Đã từng nghĩ so với màn cầu hôn trước đây có thể thuận lợi hơn, nhưng Lão Ngũ chưa bao giờ nghĩ rằng trong nhà Ngọc Nhi lại có một người anh như vậy.
“Em có thể sống lại để quay trở về nhưng sao anh ta vẫn không vui? Anh em hỏi anh có thể trả được bao nhiêu tiền, anh †a muốn đem bán em như một món hàng như vậy sao?” Lão Ngũ run lên vì tức giận, đập mạnh vào tay lái: “Nếu em không ngăn cản anh, anh đã đập nát miệng anh ta!” Ngọc Nhi càng khóc lớn hơn.
Cô ấy không thể ngờ khi cô ấy trở về nhà mọi chuyện lại như thế này.
Cô ấy càng không ngờ rằng khi bản thân mình quay trở về, trên mặt anh trai cô ấy không hề có một tia vui vẻ, ngược lại còn có chút kinh ngạc, dường như không muốn cô ấy quay về.
Biết Lão Ngũ đến cầu hôn, câu đầu tiên hỏi Lão Ngũ làm gì, trên mặt đầy vẻ châm chọc khi biết anh ta chỉ là một nhân viên bảo vệ!
Mỉa mai nói Lão Ngũ không cần làm việc quá khả năng, thuê một chiếc xe sang tới đây làm gì.
Câu thứ hai chỉ hỏi Lão Ngũ có thể đưa được bao nhiêu tiền, nếu dưới ba tỷ thì nhất định không cho cưới.
Khi anh trai muốn bán cô ấy cho Lão Ngũ, trái tim như đã chết!
Giống hệt như bán một món đồ nào đó, khác ở điểm lần này là bán chính cô ấy.
Ngay cả bố mẹ ruột cũng không dám nói một lời công bằng, điều này khiến Ngọc Nhi vô cùng đau lòng.
Cô lại càng lo lắng Lão Ngũ sẽ lại nổi giận.
Lão Ngũ không nói nữa, mặt mày ủ rũ đầy vẻ tức giận.
Ngọc Nhi cũng chỉ biết khóc, không thể làm gì khác.
Lúc này ở nhà Ngọc Nhi, anh trai của cô ấy, Vương Đáng, ngồi vắt chéo chân vừa ăn hạt dưa vừa nói chuyện điện thoại.
“Ừm, em gái tôi đã về, làm sao tôi biết được nó sẽ trở lại, chẳng phải nói đi nước ngoài rất tốt và khó quay về sao? Tôi không nghĩ tôi đã kiếm được một đồng nào từ những việc cô giới thiệu” Vương Đẳng nói qua điện thoại, vẫn có chút bất mãn “Nó thuê một chiếc xe sang tới đây làm gì.
Câu thứ hai chỉ hỏi Lão Ngũ có thể đưa được bao nhiêu tiền, nếu dưới ba tỷ thì nhất định không cho cưới.
Khi anh trai muốn bán cô ấy cho Lão Ngũ, trái tim như đã chết!
Giống hệt như bán một món đồ nào đó, khác ở điểm lần này là bán chính cô ấy.
Ngay cả bố mẹ ruột cũng không dám nói một lời công bằng, điều này khiến Ngọc Nhi vô cùng đau lòng.
Cô lại càng lo lắng Lão Ngũ sẽ lại nổi giận.