Chương 1370:
Cổ tay người đàn ông run lên, nhất thời dao găm anh ta nắm chặt trong tay, nhanh như tia chớp!
Nhưng, Giang Ninh sao lại là người như anh ta có thể làm tổn thương?
Âm!
Một tiếng giòn vang lên, nắm đấm Giang Ninh trực tiếp đập vào trên dao găm, cạch một tiếng, dao găm trực tiếp bị gãy thành hai đoạn.
Người đàn ông sợ hãi đến nỗi khuôn mặt của anh ta trắng bệt.
“Làm thế nào anh lại có thể!”
Giang Ninh có năm đấm cứng rắn đến đâu, sao có thể khiến dao găm cứng như vậy bị đập vỡ?
“Không có gì là không thể”
Giang Ninh thăm dò ra một tay, trực tiếp nắm lấy anh ta, ngón tay trong nháy mắt kẹt cổ anh ta, “Tại anh có kiến thức ít mà thôi”
Nói xong, ngón tay anh đột nhiên dùng sức, răng rắc một tiếng, thân thể người kia hoàn toàn mềm nhũn xuống.
Đập vào nền đất!
Thi thể nặng nề ngã xuống đất, một người khác thấy thế thì run rẩy, làm sao còn dám ra tay.
Anh ta cảm thấy, Giang Ninh căn bản là một ác ma, anh không phải là người!
Bọn họ đều có thực lực cấp bậc cao như thế, mặc kệ ở bên nào, thì cũng coi như là cao thủ, cho dù là ở trong Ẩn Môn, Chủ Thượng hứa hẹn vị trí cho bọn họ, cũng rất ưu tiên.
Nhưng ở trước mặt Giang Ninh, anh ta chỉ có thể cảm thấy bất lực cùng bất đắc dĩ!
Đây không phải là người mà họ có thể đối phó!
Ngay cả Bảo Vinh Đông, ý thức đã có chút mơ hồ, ông ta đang che đi vết thương của mình.
Nhìn thấy Giang Ninh đánh ra hai quyền, thân thể cũng không nhịn được run rẩy, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Ông ta chiếm được một trang quyền phổ, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, vẫn không thể thực sự khống chế được nó.
Nhưng Bảo Vinh Đông này, thực lực của anh so với hai mươi năm trước, không biết lớn mạnh bao nhiêu lần, ông ta vốn tưởng rằng mình đủ năng lực trên thế giới này, có mấy cao thủ…
Nhưng nhìn thấy Giang Ninh, có loại thực lực lớn mạnh như vậy, làm cho cả người ông ta dường như bất lực!
Giang Ninh dùng năm đấm, cho dù là ông ta, căn bản không chịu nổi.
Ông ta đã vô cùng cuồng bạo, Giang Ninh còn cuồng bạo hơn ông tal Ông ta nhanh nhẹn, Giang Ninh còn nhanh nhẹn hơn gấp mấy lần!
Ông ta hung tàn, Giang Ninh còn hung tàn hơn ông ta!
“Không cướp sao?”
Giang Ninh từng bước một, đi về phía người còn lại, “Chưa bao giờ có ai dám cướp đồ của tôi, cho tới bây giờ cũng không có ai, có thể từ tay tôi mà lấy nó đi.”
“Anh, hãy đến đây cướp!”
“Ồm Người đàn ông hét lên một tiếng, phát điên, lao về phía Giang Ninh.