Chương 1293:
Ban đầu ông ta tính toán định cho họ về nước để trải nghiệm, nhưng làm sao nghĩ đến…
Ánh lửa cực lớn phản chiếu khuôn mặt của Bảo Vinh Đông đỏ bừng. Qua cửa sổ kính sát đất, khuôn mặt của ông ta trở nên vô cùng dữ tợn, ông ta không nghe được thấy tiếng la hét thảm thiết, cũng không nghe được tiếng kêu hét gọi cứu viện.
Bởi cửa sổ kính sát đất ngăn cách, hình ảnh tĩnh lặng dữ tợn càng làm cho vẻ sát khí trên gương mặt Bảo Vinh Đông thêm phần đậm nét!
“Không cho tôi trở về nước…” Bảo Vinh Đông siết chặt nắm đấm, các đốt ngón tay phát ra âm thanh giòn giã.
Ông ta không ngờ rằng sẽ xảy ra chuyện như vậy. Rốt cuộc là kẻ nào, lại thật sự đủ tàn nhẫn!
Cùng thời điểm đó.
Miền Bắc.
Trong một khách sạn cao cấp, toàn bộ phòng tổng thống trên tầng cao nhất đều do một người bao hết.
Là công chúa nhỏ của gia tộc Slanka, Amy có yêu cầu cực kỳ cao về chất lượng cuộc sống, dù là đi công tác nhưng cô ta tuyệt đối không cho phép có bất kỳ người nào làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Giờ phút này, Amy đang ngồi trên ghế sofa, đôi chân dài miên man dưới chiếc váy ngắn, vắt chéo vào nhau lộ ra những đường cong tuyệt vời.
Cô ta vô cùng xinh đẹp, tóc vàng, mắt xanh, đôi môi đỏ mọng rực lửa, là người đẹp hiếm có của phương Tây, có thân hình đáng tự hào sánh ngang với siêu mẫu, chỉ cần ngồi ở đó thôi cũng có thể coi là một cảnh đẹp mỹ lệ mà an tĩnh.
Cô ta ngồi trên sofa, lắc lắc ly rượu vang trong tay, lông mi dài khẽ động, khóe miệng hiện ra một nụ cười như đúng trong dự kiến.
“Máy bay bị rơi à?” Cô ta nhẹ giọng nói: “Gia chủ nhà họ Bảo, ông ta là kẻ ngu ngốc, phô trương như vậy, thật sự coi những đối thủ kia của ông ta đều là những kẻ có điểm giới hạn sao?” Amy nhìn cấp dưới trước mặt, tò mò nói: “Anh nói xem, người ra tay làm chuyện đó là kẻ thù của nhà họ Bảo ở nước ngoài hay là kẻ thù ở trong Vạn Hoa?”
Không ai dám trả lời.
Amy trước mắt xinh đẹp vô cùng, không gì sánh nổi.
Không đơn giản chỉ là về sắc đẹp, mà còn bởi vì thân phận của cô ta.
Là một thành viên quan trọng của gia tộc Slanka, địa vị của cô ta cực kỳ cao. Sự tôn trọng và kính nể của cấp dưới đối với cô ta, người bình thường lại càng không thể tưởng tượng được.
Amy giống như tự hỏi tự trả lời, đặt ly rượu xuống: “Tôi đoán, hẳn là trong nước.” Cô quay đầu nhìn thư ký riêng: “Lâm Thị bên kia, đã liên lạc rồi chứ. Tôi đến cầu hòa, phản ứng bọn họ thế nào?”
“Cô Amy, đối phương nói có thể nói chuyện”
“Chỉ một câu này thôi?” Amy cảm thấy có hơi bất ngờ.
Chỉ có bốn chữ, có thể nói chuyện.
Lâm Thị cũng đủ mạnh đó!
Có vẻ như chiếc máy bay của nhà họ Bảo gặp tai nạn tổn thất nặng nề và Lâm Thị này không thể thoát khỏi có liên quan đến nhau. Nhưng cô ta vẫn tò mò về người của Lâm Thị, làm sao có thể vươn tay ra đến nước ngoài nhanh chóng như vậy.
Theo thông tin tình báo của cô ta, Lâm Thị hiện tại thậm chí còn chưa bước chân ra khỏi biên giới.
“Có vẻ như tôi vẫn đánh giá thấp bọn họ” Amy đứng dậy, dáng người cao ráo khiến ánh mắt của mọi người dường như bị cố định lại.
Cô ta nhìn cửa sổ sát đất nói: “Vậy thì nói chuyện thôi.”