**********
Chương 772
Nghe Ngô Tuệ Lan nói lời này, Mục Thiên Lam sắp tức đến khóc.
Mục An Phong càng tức giận quát lên: “Mẹ sao có thể ngu ngốc như vậy chứ, Mục Hải Long là ai mẹ không biết sao? Bọn họ hận nhà chúng ta không thể cửa nát nhà tan người sống kẻ chết mới vui vẻ, vậy mà mẹ lại tin chuyện ma quỷ của bọn họ, mẹ đây là đập tiền đúng chỗ, giúp bọn họ kiếm tiền, sau đó anh ta bắn cổ phiếu đi, cho mẹ làm hiệp sĩ tiếp mâm mẹ biết không?” “Con thật sự là bị mẹ làm tức chết rồi, bình thường xin mẹ mười vạn tám vạn, mẹ không chịu giống như là bảo vệ cái gì vậy, Mục Hải Long chỉ lừa gạt một chút mẹ đa xlaays mười triệu cho anh ta, mẹ thật sự là mẹ tốt của con!” "Hu hu hu..."
Ngô Tuệ Lan bị mắng đến gào khóc, vô cùng hối hận. “Mục An Phong, em đừng mắng mẹ nữa, mẹ đã sắp khóc thành đứa trẻ rồi.” Tiêu Thanh dở khóc dở cười, sau đó khuyên nhủ: “Mẹ, chuyện không có lớn, mẹ cần gì phải tìm cái chết chứ, mau chóng xuống đây, con giúp mẹ thu thập Mục Hải Long” Ngô Tuệ Lan lắc đầu: “Công chúa Annie, Hoàng tử
Tony đều đi rồi, cậu lại trúng cổ độc, dùng một chút võ công cổ đọc sẽ phát tác, mà súc sinh Mục Hải Long kia có chỗ dựa là thương hội Nhật bản, bên người bố vợ cậu ta cao thủ nhiều như mây, cậu không giúp được tôi đâu, cậu đi thu thập cậu ta chính là đi chịu chết, tôi không muốn cậu tự nhiên chịu chết phí công vô ích như vậy, nếu cậu chết rồi thì Mục Thiên Lam cũng sẽ không tha cho tôi”
Mục Thiên Lam nghe đến hốc mắt đỏ bừng. Xem như mẹ còn nói được một câu tiếng người.
Thế cho nên con tức đối với mẹ nháy mắt tan không ít. . Đam Mỹ Sắc
Lúc này, Thẩm Thị Đông cười nói: “Bà thông gia, bà nói cho tôi biết bà mua cổ phiếu nào, ngã mười điểm xem như là thấy đáy, tôi lấy vài tỷ đập vào, kéo giá nó lên lại, cho bà lấy lại vốn” “Thật không?”
Tinh thần của Ngô Tuệ Lan bỗng chấn động.
Thẩm Thị Đông gật đầu nói: “Mấy thứ như cổ phiếu này, có tiền đập vào chính là tăng lên lại, tán hộ và chủ lực nhìn thấy thấy cổ phiếu này bắt đầu tăng cũng đều sẽ tham gia vào, như vậy sẽ tăng nhanh hơn, bà lỗ bao nhiêu đều có thể lấy lại được. "Hu hu hu..."
Ngô Tuệ Lan nhất thời vui tới khóc ra. “Có lời này của dì, tôi yên tâm rồi.”
Bà ta lập tức leo xuống vòng bảo hộ.
Bởi vì bà ta nghe nói, mỗi người của nhà họ Phương đều mua cổ phiếu, tập đoàn Thiên Phương cũng là công ty đưa ra thị trường, Thẩm Thị Đông là tổng giám đốc một công ty đưa ra thị trường, đối vấn đề này nhất định tinh thông, bà ấy nói có thể lấy lại thì nhất định có thể lấy lại được!
Bà ta vừa leo xuống, mọi người đã tiến lên kéo bà ta vào trong nhà. “Mẹ thật sự là ngày càng biết gây chuyện, đều đã nói với mẹ thị trường chứng khoán chính là chơi mạo hiểm, nói mẹ chơi ít lại một chút, mẹ khen ngược, tiền của mình lố nhiều như vậy không nói, còn mượn bố chồng con nhiều như vậy lỗ vào, gan của mẹ thật sự là ngày càng lớn rồi!”
Mục Thiên Lam tức giận mặt đỏ tại hồng, muốn đánh mẹ vài cái. Thật sự là không để người khác bớt lo. “Mục Thiên Lam, bố không cần tiền, đừng trách mẹ con nữa. Tiêu Vĩnh Nhân nói.
Ngô Tuệ Lan cảm động nói: “Ông thông gia thật tốt!” Sau đó bà ta lại nói với dì: “Cổ phiếu khống chế cổ phần của Nhân Đông, bà giúp tôi lấy lại mười triệu nha. “Cái gì!”
Thẩm Thị Đông kinh ngạc: “Bà chính là mua cổ phiếu này?”
Ngô Tuệ Lan gật gật đầu.
Thẩm Thị Đông buông tay nói: “Cổ phiếu này tôi không giúp bà được rồi, nếu giúp bà sẽ có rất nhiều người tán gia bại sản.” "Hu hu hu!"
Ngô Tuệ Lan ngồi dưới đất khóc rống lên.
Tiêu Thanh nói: “Mẹ đừng khóc,đẻ con gọi cho Mục Hải Long trước, để anh ta trẻ tiền lại cho mẹ, bằng không, con sẽ làm anh ta khóc lóc cầm tiền quỳ xuống, cầu xin mẹ tha thứ cho anh ta”
Dứt lời anh đã gọi điện thoại cho Mục Hải Long. “Mẹ vợ cậu nhảy lầu rồi à, nếu nhảy xuống rồi, vậy để tôi mua cho bà ta một cổ quan tài, tặng thêm mấy cái vòng hoa, xin cậu cố nén bị thương, đừng quá xúc động”
Bên trong điện thoại truyền đến âm thanh đắc ý của
Mục Hải Long.
Tiêu Thanh lạnh lùng nói: “Mục Hải Long, bây giờ anh đắc ý lắm đúng không, thật sự cho rằng tôi không dạy dỗ anh được đúng không?”
Mục Hải Long cười ha hả: “Đến đây, đến dạy dỗ tôi đi, tôi đang ở nhà bố vợ tôi, có giỏi thì cậu đến đây giết tôi đi, không dám thì ngậm miệng lại, tôi chính là đặc biệt không sợ hãi loại rắc rưởi trúng cổ độc như cậu đó!”