Chiến Soái: Bắt Nạt Vợ Tôi? Nằm Mơ Đi!

Chương 636



Tần An vội vàng giải thích. "Cái gì!"

Tiêu Thanh xoay người, buồn bực phẫn nộ hỏi: "Không phải tôi đã dặn cậu sắp xếp người bảo vệ Thiên Lam sao? Làm sao cô ấy bị người bắt được?"

Tần An ân hận hổ thẹn nói: "Thực lực của người áo đen vô cùng mạnh, bốn người lợi hại nhất trong đội vệ binh được sắp xếp để bảo vệ phu nhân, nhưng bọn họ căn bản không thể lại gần người áo đen. Tất cả đều bị đánh ngã xuống đất chỉ trong giây lát, người bị thương nặng"

Răng rắc!

Hai nắm tay của Tiêu Thanh chợt nắm chặt, móng tay cũng đâm vào trong thịt. đen đang ở đâu?" "Hiện tại người áo Tần An vội vàng nói: "Người áo đen đó để lại một dãy số, nói rằng nếu như ngài trở về, hãy gọi điện thoại cho anh ta. Anh ta sẽ nói địa chỉ cho ngài, ngài mang Sâm Huyết Rồng đến đó, có thể đổi lấy phu nhân về. Nếu như trước lúc mặt trời mọc anh vẫn không đến đổi, vậy thì chờ nhặt xác phu nhân."

Tiêu Thanh nghe vậy, lập tức lấy điện thoại di động ra, nói: "Số bao nhiêu?"

Tần An đã thuộc dãy số đó, đọc ra.

Tiêu Thanh lập tức gọi đi.

Rất nhanh, trong điện thoại lập tức truyền đến âm thanh của một người đàn ông. "Tôi chỉ nói chuyện với Tiêu Thanh. Nếu không phải

Tiêu Thanh, đừng gọi điện thoại cho tôi. Chọc giận tôi, đừng trách tôi giết người." "Tôi chính là Tiêu Thanh." "ồi!" Giọng đối phương cao hứng: "Cậu đã trở lại Hồ

Hải?" "Đúng" Tiêu Thanh nói: "Lập tức nói cho tôi địa chỉ, tôi cầm Sâm Huyết Rồng đến đổi vợ tôi."

Đối phương báo một cái địa chỉ, sau đó nói: "Chỉ cho phép cậu tới một mình, dám dẫn theo nhiều hơn một người, vợ cậu lập tức không sống được. Cũng đừng vọng tưởng báo cảnh sát, tôi có tại mắt ở bên cạnh theo dõi. Nếu có cảnh sát hành động, vợ cậu cũng không sống được, hiểu chưa?" "Anh yên tâm, tôi lập tức tới ngay!"

Cúp điện thoại, Tiêu Thanh lập tức leo lên chỗ điều khiển của một chiếc xe bán tải quân dụng. Nổ máy xe, đột nhiên nghĩ đến cái gì, anh lập tức gọi điện thoại cho Lý Tế Thế. "Tiêu Thanh, cậu trở về rồi. Vợ của cậu bị người bắt đi!" Lý Tế Thế vội vàng la lên. "Tôi biết." Tiêu Thanh nói: "Tôi chỉ muốn hỏi ông, cứu vợ tôi, cần bao nhiêu Sâm Huyết Rồng, cả cây hay chỉ một ít thôi là đủ?"

Lý Tế Thế nói: "Không cần cả cây, chỉ vài gram sâm là đủ dùng làm thuốc rồi." "Tôi cho người mang rễ Sâm trở về, ông lập tức chuẩn bị thuốc. Chờ tôi mang vợ tôi về, hãy lập tức cho cô ấy uống thuốc, đừng bỏ lỡ thời gian" "Được!" "Tiêu Thanh cúp điện thoại, rút rễ của Sâm Huyết Rồng ra, dùng vải vàng bọc lại, đưa cho Tần An: "Lập tức đưa đến bệnh viện, để ông Lý chế thuốc " "Rõ!"

Sau đó Tiêu Thanh nhấn cần ga một cái, đi đến ngoại ô phía Nam Hồ Hải.

Chặng đường có hơi xa.

Tiêu Thanh tăng tốc độ suốt quãng đường, vậy mà tốn khoảng một tiếng mới đến nơi.

Dừng xe lại, từ trên xe Tiêu Thanh lập tức vọt xuống.

Đây là một công viên ẩm thấp, bởi vì mới hơn hai giờ sáng, cho nên rất trống vắng, không thấy một bóng người. "Tôi đã đến, anh ở đâu!"

Tiêu Thanh kêu to.

Rất nhanh, có một âm thanh đáp lại anh. "Ở đây!"

Tiêu Thanh lần theo âm thanh nhìn qua. Nhờ ánh trắng, chỉ thấy bên cạnh bờ sông, có một bóng đen đứng thẳng. Hai tay chắp sau lưng, đứng cao ngất, rất có bộ dạng cao nhận.

Tiêu Thanh nhìn một cái, cũng biết thực lực người này không kém, là một cao thủ.

Nhưng mà, anh cũng là một người tài cao gan lớn, huống chi vợ mình còn đang ở trong tay người ta, vì vậy lập tức vọt tới. "Vợ tôi đâu?"

Tiêu Thanh vốn định ra tay, nhưng không nhìn thấy Mục Thiên Lam, anh cũng không dám tuỳ tiện hành động.

Người áo đen chậm rãi xoay người, nhàn nhạt nói: "Có mang Sâm Huyết Rồng đến không?"

Tiêu Thanh dùng tay sờ túi, móc Sâm Huyết Rồng ra, cầm ở trên tay.

Vừa nhìn một cái!

Người áo đen nhất thời sáng mắt lên, đưa tay ra cầm.

Tiêu Thanh lui về phía sau hai bước, lạnh lùng nói: "Muốn Sâm Huyết Rồng, trước hết phải để tôi nhìn thấy vợ tôi, nếu không đừng mơ có được!" "Ha ha." Người áo đen cười lạnh: "Cậu không sợ, tôi giết cậu à?"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv