*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
“Tổng giám đốc Thẩm đã tha thứ cho chúng ta rồi, nhưng mà Thẩm Thị Thu Mai vẫn không đồng ý gả cho con.” Đỗ Văn Bách buồn bã trả lời.
Đỗ Thiên Sinh đánh cái “bốp” vào đầu anh ta, lên tiếng trách mắng: “Chưa có chuyện xấu nào mà mày chưa từng làm. Bây giờ tiếng xấu của mày đã lan xa khắp nơi rồi, làm gì có cô gái quyền thế nào bằng lòng làm vợ của mày nữa chứ?”
Nhưng mà Đỗ Thiên Sinh lại không cam tâm khi bỏ lỡ cơ hội kết giao thông gia với nhà họ Thẩm. Vì vậy nhanh chóng gọi điện cho Thẩm Văn Hạ, nói: “Chào ông Thẩm, con trai tôi đem lòng yêu con gái của nhà họ Thẩm các vị và muốn cưới con bé làm vợ, thế nhưng Thu Mai lại không đồng ý kết hôn với con trai tôi. Ông có thể khuyên nhủ con bé giúp chúng tôi được không?”
“Có thể. Hoàn toàn có thể!” Thẩm Văn Hạ không chút do dự lên tiếng trả lời, hơn nữa còn nói: “Tôi sẽ tranh thủ thời gian đến Bắc Thanh một chuyến, tôi sẽ tự tay lo cho hôn sự của Thu Mai và con trai ngài!” Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
“Vậy thì nhờ cả vào ông Thẩm đấy!”
Ngày hôm sau, thứ bảy.
Bởi vì công ty có chế độ được nghỉ hai ngày cuối tuần, vì thế hôm nay, Mục Thiên Lam không cần phải đến công ty. Hiếm khi có được một ngày nghỉ, Mục Thiên Lam nhanh chóng hẹn Tiêu Thanh đến Bulgari uống trà trưa, thưởng thức cảnh sắc ở Giang Châu.
Hai người uống trà chiều, thưởng thức phong cảnh xung quanh, và trò chuyện với nhau, bầu không khí vô cùng hòa hợp.
Bên tại đột nhiên truyền tới một âm thanh.
“Anh trai, chị dâu, mọi người đều ở đây à?"
Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam cùng quay đầu lại nhìn thì thấy một người đang mặc một chiếc áo lông vũ màu trắng và chiếc quần jean bó sát, chân mang đôi giày thể thao, dáng người thanh mảnh xinh đẹp. Thẩm Thị Thu Mai trong trẻo và dễ thương đang nhìn hai người họ với gương mặt ngạc nhiên mừng rỡ, bên cạnh cô ấy còn có vài thanh niên đang đứng.
“Thu Mai, em cũng đến uống trà chiều sao?” Mục Thiên Lam đứng dậy mỉm cười chào hỏi.
“Vâng a!” Thẩm Thị Thu Mai gật đầu, cô ấy chạy đến kéo lấy cánh tay của Mục Thiên Lam và mỉm cười với Tiêu Thanh: “Anh trai, em... Không phải là bóng đèn của hai người đấy chứ?”
Tiêu Thanh không nói gì.
Mặc dù Tiêu Thanh vẫn không có cách nào để chấp nhận cô em gái này, thế nhưng kể từ khi cô ấy đỡ thay Mục Thiên Lam một cái tát thì anh cũng không còn cảm thấy ghét người em gái này nữa. Đọc tiếp trên web truyện truyen88.vip
Ha ha!
Mục Thiên Lam che miệng cười: “Thu Mai, em đang nói gì thế, chị với anh của em đều đã là vợ chồng rồi, không còn là một đôi tình nhân đang yêu nữa. Thế thì làm gì có chuyện bóng đèn với không phải bóng đèn ở đây chứ.”
Thẩm Thị Thu Mai cười ha ha, cô ấy cảm thấy anh trai thật là kiêu ngạo lạnh lùng, khiến người ta nhìn vào có cảm giác khó gần.
Thế nhưng chị dâu thì ngược lại, chị dâu luôn là một người thân thiện dễ gần. Cô ấy rất thích người chị dâu này.
“Chị họ, đây là anh trai và chị dâu của chị sao?”
Một thanh niên nhíu mày hỏi.
"Ừ đúng thế!”
Thẩm Thị Thu Mai vui vẻ lên tiếng: “Đây là Tiêu Thanh, anh trai của chị còn đây là Mục Thiên Lam, chị dâu của chị. Anh trai này là do mẹ của chị sinh ra.
Sau đó, cô ấy cũng quay sang giới thiệu với Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam: “Đây là con trai lớn của dì nhỏ, Phương Gia Lộc. Còn đây là con trai thứ hai của dì nhỏ, Phương Gia Vũ. Đây là con gái lớn nhà anh trai của dượng nhỏ Phương Gia Ngọc, con trai thứ hai Phương Gia Vĩnh, con trai út Phương Gia Dục, cuối cùng là Trần Khải Vương, bạn trai của chị họ Gia Ngọc."
“Chào mọi người!”
Mục Thiên Lam lịch sự lên tiếng chào hỏi.
"Sao?”
Phương Gia Lộc nhìn Mục Thiên Lam từ trên xuống dưới, ngạc nhiên lên tiếng: "Đây không phải người đã xuất hiện trong tin đồn vô cùng nổi trước đây sao? Từ chối chiến thần, sau đó kết hôn với một người giao hàng bình thường. Hơn nữa còn từng được tờ New York Times bình chọn là mỹ nhân đẹp nhất, Mục Thiên Lam đây sao? Cô ấy thật sự là chị dâu của chị họ sao?"
Nghe anh ta nói vậy, mọi người đều thận trọng nhìn Mục Thiên Lam.
“Đó thực sự là Mục Thiên Lam ư!” Thẩm Thị Thu Mai tự hào nói: “Có phải anh trai chị rất tài giỏi khi tìm được một người vợ là mỹ nhân số một phương Đông không?”
“Hừ!” Phương Gia Vĩnh khinh thường nói: “Anh đã nghe nói rồi, anh trai em chẳng qua là do may mắn thôi. Làm chuyển gạch ở công trường, được thầy Phong Thủy dẫn dắt kết