Ngày 44 – Ban Đêm, Quán Trọ White Weirdo, Thiếu Nữ Tề Tựu
Lao vào bồn tắm rồi bay ra ngoài ngay. Dù thật là thô lỗ nhưng hôm nay cũng không tránh khỏi, dù sao thì cuối cùng chúng tôi cũng đã mua được những bộ quần áo dễ thương ở thế giới này nên mọi người đều nóng lòng muốn mặc thử. Trong trường hợp như vậy, việc tắm nhanh là không thể tránh khỏi.
Thông thường, quần áo ở đây thường không nhuộm hoặc có màu xanh đậm, đôi khi vì nó đắt tiền, màu xám đậm hoặc xanh đậm. Không có màu đỏ, xanh lam, xanh nhạt hay hồng và cũng không có màu trắng tinh khiết. Và bây giờ, tuy là những gam màu nhạt, khác xa với những gam màu pastel, nhưng cuối cùng chúng tôi cũng đã có những bộ quần áo với nhiều màu sắc đa dạng, kiểu dáng có phần cầu kỳ, những chi tiết dễ thương, những dải ruy băng và diềm xếp nếp.
「Chúng ta đã hiểu ròy ~ , tạ ơn chúa ~ . Nhưng đó không phải là một tòa nhà hiện đại sao ~ ?」 「Họ có rất nhiều quần áo dễ thương phải không? Ừm, nhưng tòa nhà hiện đại ghê á?」 「Hãy tiết kiệm tiền và đến đó lần nữa nhé? Mặc dù chỉ là một cửa hàng nhỏ vào buổi sáng? Một ngôi nhà một tầng bình thường?」 「 Hầu như không có quần áo nhiều màu sắc, bây giờ chúng ta có nhiều loại! Ừm, mặc dù nó đã có 5 tầng.」 「Hầu hết là cotton, nhưng vải tốt, không cứng cũng không thô. Và có vẻ như ở đó cũng có một tầng hầm?」 「Họ sắp có hàng mới đến, nên thỉnh thoảng chúng ta nên kiểm tra nó. Người dân thị trấn đang nhìn chằm chằm vào... Tòa nhà.」 「Thậm chí còn có ren nữa! Có vẻ như nó được coi là hàng cao cấp nên tớ sẽ phải tiết kiệm tiền! Nhưng thế giới này có những tòa nhà như vậy không? Đây là lần đầu tiên tớ nhìn thấy một cái ở đây á?」 「 「Ừm, tớ biết hung thủ là ai!」」」
Không, ngay từ đầu chúng tôi đã biết thủ phạm là ai rồi? Chúng tôi chỉ phớt lờ nó, quá tập trung vào quần áo. Suy cho cùng, chỉ cần nhìn từ xa cũng có thể nhận ra đây là một phần của kiến trúc hiện đại. Thậm chí còn có một đám đông ở bên ngoài, và chúng tôi lao qua họ mà không do dự, nhưng không thể nào mà không ai có thể nhận ra điều đó. Mọi người đổ xô đến quần áo, thử mọi thứ, đau khổ về sự lựa chọn và mua mọi thứ có thể... Tuy nhiên, tất cả chúng tôi chỉ nhận ra tòa nhà trông như thế nào chỉ khi rời khỏi cửa hàng!
「Họ thậm chí còn có kẹp tóc! Là kẹp tóc đó! Chúng được làm bằng gỗ, nhưng chúng vẫn là phụ kiện! Chính là phụ kiện đó! Đây không phải là loại trang bị luôn á!」 「Tớ có thể nhìn thấy đồ trang sức theo thời gian, nhưng hầu hết thời gian nó là một loại trang bị nào đó, và nó lộng lẫy hơn là dễ thương.」 「 「Ừm, sự hào nhoáng đó có hơi quá nhiều lắm đối với nữ sinh cao trung.」」」 「Không ngờ là nhẫn gỗ cũng dễ thương nhỉ?」
Nhưng cửa hàng tạp hoá cuối cùng cũng có những bộ quần áo và phụ kiện dễ thương và có phần lạ mắt. Họ thậm chí còn nhận được mỹ phẩm. Bà chủ cửa hàng tạp hoá vừa khóc vừa xếp hàng, hàng hóa sẽ được mua hết ngay lập tức và một lát sau cô ấy sẽ phải xếp hàng lại. Chắc phải khó khăn lắm... Ở quy mô đó thì không thể gọi nó chỉ là một cửa hàng được nữa, cô ấy phải thuê nhân viên. Cố gắng điều hành một cửa hàng bách hóa một mình... thật là liều lĩnh.
Và thậm chí không cần phải hỏi ai đã đưa cửa hàng đó lên quy mô như vậy. Câu trả lời là rõ ràng. Sự thật luôn chỉ có một! Suy cho cùng, Angelica-san đang mang theo cả núi bằng chứng.
「Sẽ mất thời gian, nhưng họ cũng sẽ đặt hàng từ Vương Đô. Cô ấy nói đây sẽ là bộ quần áo đẹp nhất đất nước!」
「 「 「Kyaaa, tớ muốn nó! Tớ hoàn toàn sẽ mua nó!」」」
Sau đó bắt đầu buổi trình diễn thời trang của mọi người. Thử, khoe, trao đổi và mượn, một buổi trình diễn thời trang với những tiếng cười khúc khích, trò chuyện sôi nổi.
Thông thường, ở đây tất cả chỉ là áo giáp và vũ khí và áo choàng vẫn có thể chịu được phần nào, nhưng áo giáp bằng da, sắt hay bất cứ thứ gì, thậm chí còn không có một chút cường hoá nào. Thứ chúng tôi muốn không phải là trang bị mà là quần áo. Mọi người đều muốn quần áo đẹp.
Chắc chắn trên thế giới này chúng tôi không có nhiều cơ hội được mặc những bộ trang phục như vậy. Người ta phải mặc quần áo thường xuyên và quần áo phải bền và dễ di chuyển.
Những bộ quần áo dễ thương sẽ không được nhìn thấy dưới lớp áo giáp và sẽ ngay lập tức bị bẩn và rách. Dù vậy, chúng tôi vẫn muốn có một thứ gì đó dự trữ, một thứ gì đó để chúng tôi có thể mang ra ngoài. Suy cho cùng thì bất kỳ cô gái nào cũng mong muốn điều đó. Mạo hiểm giả có thể là một nghề chiến đấu, nhưng chúng tôi vẫn muốn là những thiếu nữ.
Đó là lý do tại sao có một buổi trình diễn thời trang kéo dài suốt đêm. Hôm nay, cuối cùng mọi người cũng được trở thành con gái.
Nếu ở thế giới trước đây của chúng tôi, những thứ này có lẽ đã được coi là hàng hóa kém chất lượng mà chúng tôi thậm chí sẽ không nhận ra, nhưng hiện tại, chúng là báu vật. Haruka-kun đã tài trợ cho việc này, xây dựng cửa hàng và đặt mua rất nhiều quần áo phụ nữ đáng yêu. Cậu ấy thậm chí còn đảm bảo rằng sẽ có đủ loại kích cỡ. Chà... Mặc dù có vẻ như cậu ấy cũng đã đặt mua những bộ quần áo dâm dục...
Bà chủ cửa hàng tạp hoá còn cho biết có đợt giảm giá đặc biệt dành cho tóc đen mắt đen và bán mọi thứ với giá rất thấp. Còn những người không có đủ tiền thì cô ấy nói phần còn lại có thể trả sau. Phải có sự hướng dẫn của chủ sở hữu bí mật.
Mọi người có lẽ đã khóc khi không có ai nhìn. Và cậu hẳn đã nhận thấy mọi người trở nên bất ổn về mặt cảm xúc như thế nào và đang cố gắng làm hài lòng chúng tôi và khiến chúng tôi cười. Kết quả là Haruka-kun đã tiêu hết số tiền tiết kiệm được vào vải và vật liệu xây dựng.... Chắc hẳn cậu làm điều này vì lợi ích của mọi người... Nhưng làm ơn, cậu có thể ngừng tiêu hết tiền đến mức phải ở trong quán trọ theo hóa đơn được không? Và thậm chí còn giấu nó đi vì cậu nghĩ chúng tôi sẽ tức giận à? Tổng số tiền chồng chất lên đến một con số đáng sợ rồi đó!
Angelica-san cũng rất vui mừng về tất cả những bộ váy cô ấy có, tích cực khoe quần áo mới với mọi người. Hừmm, lúc đầu cô ấy chỉ thử nhiều loại quần áo... nhưng giữa chừng, nó trở nên dâm dục! Aaa, họ thậm chí còn mua nhiều hơn thế nữa! Hôm nay cô ấy cũng định mặc thứ như vậy à? Hãy nhìn kìa, đôi vai trần, khe ngực sâu và phần dưới, phần dưới kìa! Đồ lộ liễu đến mức gần như lộ rõ cả vùng háng! Và cô ấy có vẻ hoàn toàn ổn khi mặc nó! Cô ấy có vẻ rất hạnh phúc! Người mẫu quá xinh đẹp lại càng gợi cảm hơn.
Khả năng Nguy Hiểm Cảm Tri của mọi người sẽ thăng cấp vào tối nay. Của tôi có thể sẽ đạt mức MaX. Đó đã là nguyên nhân khiến mọi người mất ngủ rồi... Tất cả là do Haruka-kun đã cố gắng quá mức! Nhưng Angelica-san có vẻ hạnh phúc.
Sau đó, cuộc trò chuyện chuyển sang chuyện xảy ra ngày hôm qua tại Hang Động, cuối cùng là về đêm ở đó... Và một lần nữa mọi người lại bị đánh gục. Sụp đổ hàng loạt, giống như bị đốn hạ! Một sự thất bại hoàn toàn! Ý tôi là, một cái võng... Làm một việc như vậy trên một cái võng!!? KYAAAAAAーーーー (Tiếp theo là sự bối rối điên cuồng)
Trông hài lòng sau khi kết thúc câu chuyện của mình, Angelica-san đi đến phòng Haruka với nụ cười mê mẩn, mặc một chiếc váy siêu dâm dục.
Niềm vui của cô ấy có thể được cảm nhận ngay cả qua âm thanh bước chân. Và hôm nay, cô ấy lại kết thúc câu chuyện của mình với câu 「Một ngày nào đó, chúng ta sẽ, tất cả cùng nhau làm điều đó, vào một ngày nào đó.」
Ngay cả khi cô ấy nói điều đó với sự vui vẻ, thích thú như vậy... Cô ấy muốn làm điều đó cùng nhau? Với tất cả các cô gái chúng ta? Rốt cuộc cô ấy muốn làm gì cùng nhau thế? Nằm trên võng cùng mọi người?! Không, bản thân chiếc võng không có gì lạ cả... Nếu nó chỉ là một chiếc võng.
Hôm nay cũng vậy, không ai có thể trả lời cô ấy. Ý tôi là, cùng nhau á?... Có phải Angelica-san đang nhắm đến việc trở thành Nữ Đế Mê Cung Harem không?
Nhưng nếu chúng ta mặc váy khiêu dâm đột nhập vào phòng cậu ấy, Haruka-kun chắc chắn sẽ bỏ chạy á? Cậu ấy có thể là một kẻ biến thái, nhưng việc lập Harem là điều hoàn toàn không thể đối với một kẻ nhát gan như Haruka? Rốt cuộc thì, cậu ấy thậm chí còn trốn thoát khỏi chính ngôi nhà của mình, a.k.a Hang Động. Trốn thoát và sống một mình trong lều.
Đúng vậy, cậu rất nhút nhát và rụt rè...... Tôi nghĩ nếu cậu có một Harem, cậu ấy sẽ tự mình chạy trốn á?
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)