Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 110: Tôi Buộc Phải Chắc Chắn



Ngày 42 – Buổi Sáng, Hầm Ngục Gần Ngôi Làng Ở Hạ Lưu

Thật là một buổi sáng dễ chịu... Và đó là bởi vì nó diễn ra sau một đêm dễ chịu! Đúng vậy, đó là một trải nghiệm khá thú vị, tôi chắc chắn đấy, điều này sẽ đánh dấu sự khởi đầu của một ngày cũng tốt đẹp không kém... Hoặc tôi nghĩ vậy, nhưng nó không hề dễ chịu chút nào?! Tôi hoàn toàn quên mất hầm ngục...

Chà, chính xác hơn thì nó khó chịu, hay đúng hơn là chỉ số khó chịu cao. Mọi nơi trong hầm ngục đều ẩm ướt, ướt át và ướt đẫm, tôi không thích kiểu ẩm ướt này chút nào.

「Hầm ngục này thậm chí còn không có hệ thống thông gió hoặc thoát nước thích hợp, chứ đừng nói đến bất kỳ biện pháp đối phó nào với độ ẩm. Tui thực sự muốn nhìn thấy khuôn mặt của Hầm Ngục Chủ ở nơi này, mặc dù bây giờ chúng có lẽ đã chết rồi?」

Có lẽ chúng đã biến thành ma thạch rồi nên không còn mặt mũi nào để nhìn nữa. Và vì bây giờ chúng là ma thạch nên chúng sẽ không thể nhận được lời phàn nàn nào.

Chết tiệt, Đại Mê Cung quá lớn để có thể ở đó, nhưng nó được xây dựng cực kỳ tốt.

Và Hầm Ngục Chủ của nơi đó hóa ra cũng rất dễ thương.

Và với một thân hình tuyệt vời trên...

「*Khụ khụ* Tui không nghĩ gì cả đâu nhé? Okay, tại sao em lại rút kiếm ra thế? Nguy hiểm lắm đó? Ừm, đó có thể là điều đúng đắn vì chúng ta đang ở trong hầm ngục, nhưng hiện tại, tất cả quái vật chẳng là gì ngoài ma thạch, nên em không cần kiếm, phải không?」

(Nhìn chằm chằm——)

Cả sàn và cầu thang đều trơn trượt vì nước bao phủ, khiến việc đi lại rất khó khăn. Và thực sự thì không có tay vịn hay bất cứ thứ gì, không có tiêu chuẩn xây dựng hầm ngục nào được đưa ra sao? Đúng vậy, đây là một hầm ngục nguy hiểm không quan tâm đến sự an toàn của kẻ xâm lược, tạo ra một môi trường có nguy cơ cao xảy ra tai nạn do trượt và ngã.

「Mức độ an toàn và thoải mái ở nơi này là tệ nhất. Đó là lý do tại sao mi lại không được ưa chuộng, hầm ngục-san, vì mi không chú ý đến sự an toàn của các mạo hiểm giả trong kế hoạch của mình nên không ai muốn phiêu lưu ở đây. Và tất nhiên, một nơi không an toàn, khó chịu và ẩm ướt như vậy cũng sẽ bị dân làng không ưa. Ít nhất hãy nỗ lực xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với hàng xóm của mi đi nhé? Đúng là Hầm Ngục Chủ-san phản xã hội.」

Tôi không ngừng càu nhàu, lẩm bẩm khi chúng tôi tiếp tục đi xuống cầu thang. Hừmm, không có trả lời nhỉ?

Chúng tôi tiếp tục nhặt những viên ma thạch, nhưng chúng trông khá rẻ tiền. Nhưng tôi đã hết tiền, túng quẫn đến mức phải nhờ Lớp Trưởng trả tiền đặt cọc cho chỗ ở của tôi. Ngay cả khi chúng rẻ tôi vẫn phải thu thập chúng!

Nhưng ít nhất, liệu chúng ta có thể có ít nhất một số rương kho báu ở đây không? Hay tôi sẽ đỏ mặt sau khi mua hết số khoai tây đó? Không, tôi cũng cần khoai tây, nhưng...

Sau khi đi qua một nơi ẩm ướt như vậy thì quả là một tổn thất to lớn. Vì vậy, không có giá trị nó. Nhưng ít nhất tôi có thể có thứ gì đó để trang trải chi phí cho khoai tây không? Chà, tôi đã kiếm được một khoản lợi nhuận khổng lồ từ việc bán khoai tây khổng lồ... Nhưng vì tôi đã tiêu hết nên không còn một xu?

Đó là lý do tại sao tôi bị ép phải kiểm tra một nơi ẩm ướt như vậy mặc dù tôi không muốn liên quan gì đến nó.

Và nhân tiện, tôi cũng đã được cảnh báo về việc làm những việc dâm dục trong hầm ngục. Vâng, tôi đang bị áp lực!

「Ý tui là, đó là kiểu ẩm ướt và trơn trượt mà tui thích... Không, tui sẽ không làm gì cả?! Tui không làm gì cả đâu?! Tuy nhiên, một ngày nào đó tui muốn thử dùng kem dưỡng da... *Khụ, khụ*! Không. Nó chẳng có gì cả. Giờ thì đi xuống thôi!」

Cầu thang trơn lắm nên hãy tra kiếm vào vỏ nhé?

Tuy nhiên, điều gì sẽ xảy ra nếu với tình trạng ẩm ướt này, tôi bị thấp khớp, viêm khớp hoặc đau dây thần kinh ở tuổi 16? Tôi có thể sẽ phục hồi ngay lập tức nhờ kỹ năng của mình, nhưng tôi vẫn ghét ý tưởng đó. Một thanh niên không nên mắc những bệnh như vậy.

Cuối cùng chúng tôi cũng xuống tới Tầng 5, nhưng chẳng có gì vui cả. Nếu chúng tôi đi lên thì tôi có thể ngắm cảnh từ phía sau, nhưng đi xuống thì chẳng vui chút nào. Chẳng có gì thú vị khi nhìn chằm chằm vào đỉnh mũ hộ vệ của nhỏ cả! Nếu nhìn vào đỉnh mũ hộ vệ mà cảm thấy thích thú thì tôi nghĩ bản thân nó sẽ là một vấn đề, nhưng thật may là nó không vui chút nào.

「Hình như có thứ gì đó bên dưới chúng ta, dưới Tầng 6, chúng ta phải làm gì đây? Tui có nên làm sập trần nhà và nghiền nát nó không?」

「Không-thể... M-a?」

Lớp Trưởng Thiết Giáp-san nói với tôi, lắc đầu. M-a... Ý em ấy là ma phải không? Điều đó có nghĩa là kẻ thù là vô hình nên các đòn tấn công vật lý sẽ không có tác dụng với chúng. Ý tôi là, tôi nghi ngờ có chủ nhà ở đó, vị trí quá tệ cho hoạt động kinh doanh như vậy.

Tôi không thể có tâm trạng vì độ ẩm này. Lúc này, tôi chỉ muốn để nó như vậy và về nhà. Ngoài việc hầm ngục này là tài sản bất động sản rác rưởi, các rương kho báu cũng là rác rưởi. Ví dụ, phòng ẩn trên Tầng 5 có 『Băng Kiếm – Băng Thuộc Tính (Hạ), UP 10% PoW, UP 10% SpE』 Hiệu ứng là (Hạ) và UP chỉ là 10%. Tôi biết rằng Đại Mê Cung quá tốt, nhưng dù vậy, nó vẫn vô cùng kém cỏi khi so sánh chúng.

Tuy nhiên, thậm chí thứ này có thể được bán với số tiền khổng lồ. Hay đúng hơn, có vẻ như nếu mặt hàng quá tốt thì khó có thể bán được qua các kênh thông thường, nên những mặt hàng hơi đáng ngờ là vừa phải. Vâng, tôi muốn có trang bị tốt, nhưng tôi cũng muốn có tiền, thế này được không? Nó có lãi không? Nhưng dù vậy... Đây là một hầm ngục á?

「T-Tui tự hỏi liệu đây có phải là một sự phát triển huyền thoại hay thứ gì đó tương tự không? Chà, tui đã có một thanh kiếm huyền thoại đột nhiên xuất hiện rồi, nên tui không nghĩ mình sẽ ngạc nhiên trước những thanh kiếm, nhưng tui muốn một vũ khí xuất hiện với cảnh xuất hiện cường điệu, chỉ ra rõ ràng một lịch sử phức tạp đằng sau nó... Sẽ không có ai phấn khích chỉ vì 『Ồ, có một thanh thánh kiếm trên mặt đất』! Chẳng phải có thứ gì đó như 『Chỉ người được chọn mới có thể rút được thứ này!』 sao?」

Xem xét trang bị của tôi và Lớp Trưởng Thiết Giáp-san, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ tìm được kiếm hay áo giáp tốt hơn, nhưng tôi muốn thứ gì đó có kèm theo các kỹ năng đặc biệt. Thuộc tính băng thì được, nhưng tôi không cần (Hạ). Nếu có bất cứ điều gì, tôi thích thứ gì đó để đốt cháy kẻ thù hơn, bởi vì những tên Ota đã tăng sức mạnh! Có cái gì đó như thế phải không?

Và Tầng 6 có 「Phantom Lv6」, không biết nó khác với Tinh Linh, Ma Quỷ hay Bóng Ma như thế nào, nhưng hình dạng không phải của con người. Tôi tự hỏi đây là loại thể sống tinh thần gì? Lớp Trưởng Thiết Giáp-san chuyển vũ khí của mình từ thanh liễu kiếm sang kiếm và trong một tư thế duyên dáng bắt đầu chém xuyên kẻ thù với tốc độ chóng mặt... Ta có thể cắt được linh hồn không? Liệu điều này có thể được giải quyết bằng các biện pháp vật lý không?!

Và tôi nên làm gì? Có thể kéo dài 『Trượng Thường Xanh?』 mà tôi đang mang, dài khoảng 2 mét, dũng cảm bay vào không khí, và nó chết rồi?... Và đến lúc đó tôi nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc. Có lẽ tất cả những gì tôi sẽ làm là đi xuống cầu thang? Không có cơ hội để làm bất cứ điều gì khác?

Tóm lại là. Vâng, có vẻ như đó là tất cả những gì tôi sẽ làm ở đây? Căn phòng ẩn ở Tầng 7 có vết tích của một con quái vật dưới dạng ma thạch, và rương kho báu có 『Lôi Thương – Lôi Thuộc Tính (Hạ), UP 10% PoW, UP 10% SpE』, một vũ khí tồi tàn. Không, với tư cách là hàng hóa, ít nhất nó cũng phải bù đắp được chi phí cho những bộ trang phục khiêu dâm. Tôi chắc chắn chúng ta sẽ có thể mua được rất nhiều! Chiếc váy hở lưng ngày hôm qua thật tuyệt, nhưng chiếc váy mà chúng ta thấy hôm nọ, với đường xẻ sâu, sâu đến mức lộ ra cả rốn, cũng gây xôn xao. Chà, với một thân hình đẹp như vậy, ngay cả những bộ quần áo hở hang cũng trông rất phong cách đối với em ấy. Tôi đã có một ấn tượng sâu sắc đến nỗi điều đó trở nên quá khó khăn và cuối cùng em ấy đã mắng tôi trong nước mắt. Không, tôi là một nam sinh cao trung mà, và Lv 『Thượng Sinh Lực Tình Dục』 và 『Ham Muốn Vô Độ』 của tôi đang tiếp tục tăng lên... Vậy là không thể tránh được à?

Ồ, Tầng 9 có một căn phòng ẩn khác và một rương kho báu bình thường ở hành lang. Căn phòng ẩn có 『Giáp Gai, UP Phòng Thủ (Hạ) + ATT』, tôi chỉ đưa nó cho Lớp Trưởng Thiết Giáp-san và em ấy ngay lập tức từ chối với tất cả những gì mình có. Vậy rốt cuộc em ấy đang chọn đồ dựa trên ngoại hình à?

Chà, mặc thứ này chắc chắn ta sẽ nhầm lẫn với một nhân vật phản diện. Toàn bộ bộ áo giáp được trang bị bằng những chiếc gai kim loại trông nham hiểm. Với thiết kế này, em ấy sẽ được an toàn và yên tâm ngay cả trong thế giới hậu tận thế, nhưng có vẻ như em ấy không chấp thuận?

Và chiếc rương nằm giữa hành lang có 『Bông Tai, Trang Trí (Hạng B)』. Đây thậm chí không còn là một trang bị nữa, nhưng hãy cống nạp nó cho Lớp Trưởng Thiết Giáp. Chiếc khuyên tai đính đá màu xanh chắc chắn sẽ phù hợp với chiếc váy màu xanh có xẻ tà đó. Và nó sẽ trông ổn ngay cả khi em ấy cởi chiếc váy đó ra! Được rồi, tối nay là đêm dành cho chiếc váy xẻ tà đó. Okay, tôi sẽ cố gắng hết sức! Ý tôi là, đường xẻ trên chiếc váy đó dài tới tận phần trên của hông!!!

Và đôi bông tai nói chung phải vừa vặn với em ấy. Mặc dù rất dễ thương và xinh đẹp nhưng em ấy đã dành rất nhiều thời gian trong vai một bộ xương, không thể ăn mặc, nên tôi nghĩ việc có một chút xa hoa cho đến khi em ấy bình phục cũng không có vấn đề gì.

Khi đi xuống, chúng tôi tiếp tục tìm thấy những viên ma thạch tốt hơn một chút, nhưng tất cả chúng vẫn có vẻ xếp hạng F. Hay đúng hơn, phạm vi của hạng F quá lớn đến nỗi tôi vẫn không thể nắm bắt chính xác về giá cả?

Hơn nữa giá bắt đầu giảm nên ngay cả F 10+ cũng chỉ còn 5.000.000 ere? Ít hơn một nửa giá trước đó. Trước đây, giá tăng do thiếu ma thạch, ngược lại, giờ họ đang cố gắng ổn định nguồn cung để ngăn chặn tình trạng giá sụt giảm. Vì vậy họ không sẵn sàng mua ma thạch nên tôi phải kiếm tiền từ trang bị. Đáng buồn thay, không có quần áo hay đồ lót dâm dục trong hầm ngục... Hay là có nhỉ? Vâng, nếu tìm thấy tôi sẽ làm một nơi nghỉ ngơi tạm thời!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv