Hoàng Gia Khiêm đang đứng trầm ngâm bên ban công phòng anh. Ánh trăng sáng rọi vào nửa gương mặt điển trai tuấn lãng đẹp như tranh vẽ, bất ngờ khiến tim cô đập loạn một nhịp.
Nghe tiếng Yên Di bước ra, Hoàng Gia Khiêm quay đầu lại nhìn. Tình cờ gặp gỡ khiến anh có phần bất ngờ cũng có phần bồi hồi xao xuyến. Yên Di mặc một bộ váy ngủ dài đến gót, không hở hang nhưng đủ để anh nhìn thấy những cái cần nhìn.
Ánh trăng sáng đêm đó chiếu sáng những đường nét thanh tú động lòng người trên gương mặt cô. Mắt nai to tròn lúc nhìn anh cứ ngẩng ra như muốn nói: “Tôi không biết cái gì cả.” khiến anh mỗi lần như vậy lại thích trêu ghẹo cô cho cô xị mặt leo lên phòng nằm khóc. Cơ mà... đến hôm nay thì anh không muốn trêu ghẹo cô nữa. Anh muốn nói với cô rằng nếu cuộc hôn nhân của cô và Cao Thừa Hiên chỉ là trên danh nghĩa thì anh sẽ giúp cô bồi thường mọi tổn thất để cô sớm ly hôn. Anh thật không chờ được thêm nữa. Bảy ngày Tinh Vân mất tích là bảy ngày Yên Di “làm khách” ở đây, cũng là bảy ngày Hoàng Gia Khiêm sống trong cảm giác bồng bềnh chưa từng có trong đời.
Yên Di tựa người vào lan can, ngẩng đầu nhìn sao, chốc chốc lại quay sang nhìn Hoàng Gia Khiêm cười cười. Cô đưa tay chỉ lên bầu trời hỏi: “Tôi thấy anh ngắm sao rất chăm chú, vậy anh có biết chòm sao đó tên là gì không?”
Hoàng Gia Khiêm nhìn theo hướng tay cô, chăm chú hướng lên bầu trời đầy sao nghiền ngẫm rồi lại khẽ khàng nói: “Đó là chùm Cepheus.”
Yên Di vui vẻ vỗ tay khen ngợi: “Đúng, đúng, chính là chòm sao Cepheus gồm chín ngôi sao.”
Hoàng Gia Khiêm nhìn thấy gương mặt trẻ con ngây thơ của cô đang cười tươi thì bất giác cũng thấy lòng vui vẻ. Anh hơi nghiêng đầu nháy mắt hỏi cô: “Vậy cô có biết chòm sao kế bên chòm sao Cepheus là chòm gì không?”
Yên Di nghĩ nghĩ một chút rồi phụng phịu nói: “Thực ra thì tôi chỉ biết mỗi chòm sao Cepheus với chín ngôi sao thôi. Những chòm khác rối tinh rối mù, tôi nhìn không ra.”
Hoàng Gia Khiêm cười cười rồi lại đưa mắt lên bầu trời chỉ tay về chòm sao bên cạnh chòm Cepheus dịu dàng giải thích: “Cô nhìn kỹ nha, chòm sao gồm năm ngôi sao nhỏ hơn chòm Cepheus chính là chòm Cassiopeia. Trong thần thoại Hy Lạp thì Cassiopeia chính là hoàng hậu của nhà vua Cepheus xứ Ethiopia. Cho nên trong thiên văn học khi mà nhìn thấy chòm Cepheus thì lúc nào cũng sẽ thấy chòm Cassiopeia ngay bên cạnh. Đó là một đôi phu thê ân ái liền kề, sống với nhau trọn đời trọn kiếp.”
Nói đến đây gương mặt Hoàng Gia Khiêm liền trở nên nhu hòa. Đường nét khuôn mặt cũng nhuốm màu mộng ảo. Yên Di nhìn anh, cứ ngắm nhìn như vậy mà quên mất thời gian cho đến khi Hoàng Gia Khiêm quay sang thì vô tình chạm phải ánh mắt của cô. Lần đầu hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, chính là lúc này. Đáy mắt sâu thăm thẳm của người đàn ông chững chạc bắt gặp phải ánh mắt thơ dại có phần bối rối của người con gái xuân thì, phút chốc biến thành vĩnh cửu.
Không ai hẹn ai, cả hai cùng quay mặt về phía bầu trời. Những chòm sao sáng lấp loáng, ẩn hiện giữa màn đêm đẹp đẽ cũng không thể đẹp hơn giai điệu trái tim của hai người lúc này. Từ ban công phòng của Hoàng Gia Khiêm đến ban công phòng của Yên Di chỉ cách nhau chừng hơn một gang tay cho nên bất tri bất giác từ lúc nào ngón út tay anh đã chạm vào ngón út tay cô. Cảm giác của lần đầu va chạm khiến Yên Di giật nảy người. Một luồng điện chạy khắp cô, phút chốc khiến cô rung rẩy.
“Tại sao càng nhìn lại càng thấy người đàn ông này đẹp trai như vậy?” - Suy nghĩ này khiến Yên Di thấy có phần xấu hổ, hai má ửng lên tự lúc nào không biết.
Hoàng Gia Khiêm là người đàn ông tinh tế, vừa liếc qua đã nhìn thấy và ít nhiều hiểu được tâm tình của cô. Anh thấy lòng rộn rã nhưng để xua tan giây phút bối rối này. Anh chỉ có thể nói tiếp về những vì sao: “Cô có biết tinh vân gần với Trái Đất nhất tên là gì không?”
Bất ngờ bị hỏi, Yên Di có phần bối rối, đôi mày nhíu lại, khẽ nghiêng đầu suy nghĩ. Dáng vẻ ngây thơ yểu điệu của cô gái mũm mĩm ấy rơi vào trong mắt Hoàng Gia Khiêm lại biến thành Tây Thi. Anh mỉm cười, đôi vai khẽ rung, nét mặt tươi tắn ôn tồn nói: “Tinh vân gần với Trái đất nhất chính là tinh vân Andromeda.”
Yên Di liền tròn mắt hỏi lại: “Andromeda sao? Có phải là công chúa xinh đẹp nhất thần thoại Hy Lạp Andromeda không?”
Hoàng Gia Khiêm khẽ nheo mắt cười cười nhìn nàng: “Phải, Andromeda là con gái của Cepheus và Cassiopeia”
Ánh mắt anh dịu dàng nhìn nàng khẽ hỏi: “Cô có vẻ rất thích đọc thần thoại Hy Lạp.”
Yên Di khẽ gật đầu, đôi môi chúm chím, lẩm bẩm đáp: “Bởi vì tôi cả ngày không có việc làm, cho nên chỉ có thể đọc sách thôi.”
Hoàng Gia Khiêm tì tay lên ban công, khẽ gật đầu: “Đọc sách rất tốt, thần thoại Hy Lạp là cuốn sách nên đọc vì đó là kho tàng tri thức của nhân loại. Trong các ngành khoa học như thiên văn, hóa học, vật lý, sinh học... đều có liên quan đến thần thoại Hy Lạp. Sau này có điều kiện học cao hơn cô sẽ thấy được điều này.”
Yên Di nghe đến đây, ánh mắt khẽ chớp nhẹ, miên man nhìn ra khoảng trời bao la, buồn bã nói: “Tôi cũng không biết tương lai sẽ như thế nào nữa. Bản thân cũng rất muốn học cao, cũng ôm ấp nhiều mộng tưởng nhưng hoàn cảnh lại không chiều lòng người.”
Hoàng Gia Khiêm dùng ánh mắt thấu cảm nhìn cô. Bản thân anh cũng đã là một bi kịch. Nếu không có mẹ của Tinh Vân thì giờ này anh đã chết ở cái xó xỉn nào cũng không biết. Cho nên sự đồng cảm này đã vô hình kết nối anh và người thiếu nữ trước mặt.
“Chỉ cần cô muốn, tôi sẽ dốc hết sức cho cô quay lại trường.” - Hoàng Gia Khiêm nghiêm túc nói lời chắc chắn nhưng Yên Di vẫn là lắc đầu từ chối: “Tôi biết anh là người giàu có và tốt bụng nhưng tôi và anh không thân không thích, tôi không có lý do để nhận ân huệ của anh.”
“Vậy thì làm cho chúng ta thành người thân thích đi.” - Lời vừa đến tai, nụ hôn cũng theo đó liền kề. Đôi má phúng phính đáng yêu của Yên Di đón lấy đôi môi nhanh như chớp của người đàn ông bên cạnh đặt xuống. Hai mắt cô tròn lên kinh ngạc. Nụ hôn bất ngờ trên má khiến toàn thân cô bất động như tượng. Cô không sao tin được người đàn ông điển trai nghiêm túc này lại chủ động hôn mình.
Hoàng Gia Khiêm nghiêng người, cúi đầu kiên trì giữ môi trên đôi má của nàng gần hai phút không muốn rời ra. Anh cảm nhận được nhiệt độ trên má nàng ngày càng ấm hơn và nóng bỏng hơn. Toàn thân nàng ửng hồng, cảm giác của lần đầu tiên đụng chạm nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể. Ngón tay Yên Di đặt trên lan can khẽ rung lên liền được anh cương quyết nắm lấy. Mười ngón tay đan vào nhau mạnh mẽ vững chắc mà dịu dàng ấm áp.
Yên Di khẽ đưa mắt nhìn sang Hoàng Gia Khiêm. Anh nhắm mắt, gương mặt kiên định không giống như cảm xúc nhất thời bộc phát, hơi thở nồng đậm đến nỗi Yên Di nghe rõ từng nhịp tim dồn dập của anh. Ánh trăng sáng của mùa hạ chiếu xuống ban công, soi sáng đôi bạn trẻ đang lần đầu cảm nhận mùi vị của yêu thương.
Hoàng Gia Khiêm không ngờ bản thân mình lại bị một cô nhóc mới mười chín tuổi thu hút. Còn cô gái mười chín tuổi thích mộng mơ cũng chưa từng nghĩ mình có thể yêu “ông chú” này. Nếu so ra, cô thích vẻ điển trai lạnh lùng của anh Đoàn Nam Phong hơn. Hay vẻ mặt lãng tử phớt đời của anh Lâm Thiên Vũ. Ít ra anh ấy cũng có gương mặt vui nhộn thu hút thiếu nữ. Còn “ông chú” này đúng là lịch lãm điển trai nhưng mà anh ta toàn bắt nạt cô. Cô nhìn anh ta, cô thấy bản thân mình xao động nhưng đến mức này thì cô chưa từng dám nghĩ tới. Yên Di tự nhủ lòng: “Không phải thật, không phải thật. Chỉ là mơ, là giấc mơ thôi.”
Khi cô vừa bừng tỉnh quay mặt lại thì đã thấy Hoàng Gia Khiêm dùng ánh mắt ấm áp nhìn mình. Cô muốn, rất muốn tránh thoát ánh mắt này. Nhưng... lại như bị hút vào vực sâu thăm thẳm khiến cô bất động để bị anh mê hoặc.
Hoàng Gia Khiêm rướn người về phía Yên Di, dứt khoát giữ ót cô kéo cô vào gần mình, áp môi lên đôi môi anh đào của cô. Làn môi mịn hơn tơ lụa, mềm hơn đậu hũ, mộng hơn anh đào, ngọt hơn mứt ngày xuân cứ thế khiến tâm trí anh điên đảo. Đôi má thiếu nữ ngày càng hồng đượm, ngày càng say lòng theo mỗi cử động âu yếm của người đàn ông.
Trong khoảnh khắc thời gian ngừng lại này, Yên Di biết mình đã động lòng nhưng cô không tỏ thái độ gì quá khích, chỉ nhẹ cuối đầu bẽn lẽn quay về phòng. Hoàng Gia Khiêm đứng nhìn theo bóng lưng cô quay đi, trong lòng trào dâng nhiều cảm xúc lâng lâng. Anh khẽ mím môi, nhắm mắt lại hồi tưởng lại giây phút tuyệt vời vừa qua. Đáy lòng vui khôn tả xiết.