Lâm Cát Vũ lúc này đã chủ động cởi áo ra chờ Amy thay băng cho anh. Amy không hiểu vì sao mấy hôm trước cô vẫn bình thản thay băng cho hắn mà hôm nay tự nhiên lại bắt đầu thấy khang khác. Có lẽ khi mối quan hệ thay đổi thì cảm giác cũng thay đổi chăng? Cũng cùng là một công việc nhưng khi mối quan hệ khác đi rồi thì cái bình thường bỗng chốc hóa thành là lạ.
Bờ vai của Lâm Cát Vũ cũng không tệ, săn chắc và mẫm bóng hoàn toàn là kiểu đàn ông khỏe mạnh, không giống với kiểu công tử áo hồng hôm trước cô gặp. Amy vừa chùi rửa vết thương cho anh, vừa sợ ở trong bầu không khí ngượng nghịu này cho nên liền lên tiếng hỏi chuyện để hạ nhiệt. Nếu không cô sẽ lại nghĩ đến những chuyện xa vời quá đà với hắn.
Amy hắng giọng rồi lên tiếng hỏi sang chuyện nghiêm túc: “Hôm em đến sân bay Avarua gặp nhóm sát thủ của The Ring. Bọn chúng không thể mang theo vũ khí lên máy bay, như vậy số vũ khí đó từ đâu bọn chúng chuyển đến?”
Lâm Cát Vũ nhướng mày đáp: “Anh nghĩ là bọn chúng chuyển bằng đường thủy.”
Amy nhíu mày hỏi lại: “Em thấy cũng không hợp lý, bởi vì khi nhập hàng hóa vào cảng phải qua kiểm tra an ninh. Vũ khí mà bọn chúng sử dụng để vây cảnh sát không phải ít. Vậy bằng cách nào có thể lên đảo được dễ dàng và đưa vào khu nghỉ dưỡng an toàn mà không ai hay biết. Trừ khi... ”
Lâm Cát Vũ thấy Amy ngập ngừng thì liền tiếp lời: “Ý em là trừ khi khu nghỉ dưỡng là của bọn chúng phải không?”
Amy liền gật đầu đáp gọn: “Phải.”
Lâm Cát Vũ tần ngần phân tích: “Từ lúc theo dõi bọn The Ring, tuy bọn chúng làm ăn sạch sẽ khiến cảnh sát biết mà không đủ bằng chứng kết tội nhưng anh chưa từng biết đến chuyện bọn chúng có vòi vươn ra tới vùng biển Nam Thái Bình Dương.”
Amy nghe xong liền hỏi lại: “Vậy ai là người chọn địa điểm giao dịch? Anh hay là hắn?”
“Anh hai anh.” - Lâm Cát Vũ đáp lại rồi lại nói thêm: “Anh ấy nói nơi này xa phạm vi hoạt động của bọn The Ring, chính quyền ở đây cũng giữ thế trung lập nên không dễ bị các phe phái khác mua chuộc hay lôi kéo. Như vậy sẽ không lo bọn The Ring giở trò. Anh thấy như vậy cũng hợp lý cho nên đồng ý mà bên Jackson cũng không phản đối về vị trí giao dịch.”
Amy lại hỏi: “Ý của anh là Lâm Thiên Vũ cũng có liên quan đến vụ này?”
Lâm Cát Vũ thở dài chậm rãi tâm sự: “Từ nhỏ anh đã nuôi chí làm cảnh sát trong khi anh ấy thì không có tội gì không dám làm. Mặc dù anh và anh ấy đi hai đường nhưng anh ấy luôn dùng sức mạnh của mình bảo vệ anh. Quy mô phạm tội của anh ấy không phải một cảnh sát nhỏ như anh có thể đụng đến. Mà vỏ bọc hoàn hảo bên ngoài của anh ấy cũng không hề ảnh hưởng đến hồ sơ đi cảnh sát của anh. Cho nên nhìn chung mọi việc vẫn sóng yên biển lặng. Trong sự việc lần này, nếu không nhờ anh ấy cho người đi đàm phán với bọn The Ring thì anh cũng không thể đi đến việc thương thảo với bọn chúng. Jackson vì nể anh hai của anh cho nên đồng ý giao dịch mua lại số tội chứng đó với giá một tỉ đô la Mĩ. Điều anh không hiểu là vì sao danh sách nhập cảnh ở sân bay Avarua có tên của hắn mà lúc ở khu nghỉ dưỡng Taki lại không thấy hắn đâu. Thực chất hắn có đến Rarotonga hay không? Hay có ai cầm hộ chiếu mạo nhận đi thay hắn?”
Amy nghe đến đây liền nhớ lại đoạn đối thoại mà cô tình cờ nghe được trong phòng tắm. Thì ra đó là đoạn đối thoại của Lâm Cát Vũ và người trung gian của Lâm Thiên Vũ phái tới hỗ trợ anh. Theo như luật trong giới hắc đạo, hai bọn họ giao dịch thì người trung gian sẽ nhận được tiền hoa hồng và cả hai bên sẽ không được làm tổn hại người trung gian. Vậy mà không ngờ Jackson cũng ra tay diệt sạch. Hóa ra người trung gian là người của bang Đoàn Lâm cho nên hắn cũng không cần e dè nhân dịp này tát cho bang Đoàn Lâm một cái. Nếu xét vị trị và thế lực của hắn trong hắc đạo thì Amy không nghĩ hắn dám chọc giận bang Đoàn Lâm, càng không dám ngang ngược xả súng trong khu nghỉ dưỡng dù cho hắn có liều mạng thì cũng không phải là thằng ngu đâm đầu vào chỗ chết. Lâm Thiên Vũ nói không sai, sức lực của bang The Ring hoàn toàn không thể vươn xa đến Nam Thái Bình Dương và càng không có khả năng mua chuộc được chính quyền ở đây. Chuyện này chắc chắn có thế lực mạnh hơn đứng phía sau hắn. Thế lực này là của ai?