Buổi sáng , bầu trời trong xanh , chả có một chút nắng nào , chỉ thi thoảng có vài làn gió nhẹ lướt qua tạo cảm giác rất sảng khoái .Hôm nay , nó thấy tâm trạng của mình rất tốt , không khác gì cái thời tiết này . Vì vậy nên nó đã quết định dậy thật sớm , thay bộ đồng phục đi học vừa được gửi tối qua vào . Nó xoay một vòng trước gương rồi lấy tay vẩy tóc một cái :
- Thấy mặc bộ này có hợp không ? -Nó liếc mắt đưa tình nhìn Emma hỏi . Emma nhìn điệu bộ của nó nín cười , gật đầu tỏ ý nói đẹp . Nó tự tin làm dáng cho Emma nhìn , quả thật đồng phục trường này rất đẹp và đặc biệt,nó khác hẳn với những bộ đồng phục ở thế giới loài người.Phần trên là chiếc áo thủy thủ cổ ve rộng nhưng được biến tấu thành hình cánh bướm,thắt nơ cà vạt màu hồng nhạt trước ngực.Tay áo phồng nhẹ chạy dài xuống cổ tay.Phần chân váy có hai lớp,lớp trong sọc ca rô đen đỏ được xếp ly tạo độ phồng.Còn phần thân váy ngoài màu trắng được thiết kế theo dạng lưng cao có dây rút trước eo thắt thành hình cái nơ để lộ ra vòng eo thon thả của nó . Ngoài ra còn có một chiếc nón màu đỏ đô được nó đội lệch sang một bên nhìn rất dễ thương .
Sau khi giỡn một hồi lâu , Emma đeo cặp lên , như nhớ ra cái gì cô hỏi :
- Cậu học lớp nào vậy ? Tớ học f2.
Nó đang chuẩn bị đồ đạc gì đó , cái nghe vậy bỗng mắt sáng lên . Nhảy tới ôm Emma miệng cười toe toét :
- Ôi bạn thân yêu ơi ! tui cũng f2 này , à....vậy pháp thuật của bà là gì ?
- Đất - Emma nhăn mặt cố gỡ nó ra vì ôm quá chặt , nhưng rất tiếc nó lại càng ngày càng xiết chặt hơn . Mặc kệ ai kia đang khốn đốn vì mình , Nó thắc mắc hỏi tiếp :
-Vậy món ăn chính của bà là gì ?
- Thì đất đã qua quy trình chế biến . - Emma thật thà trả lời . Nó nghe vậy thì hóa đá ngay lập tức , hai miệng há hốc Gì ...ăn đất á . Thấy nó lặng như tượng thì Emma thở dài , kéo nó đi học . Đang đến nửa đường thì nó bỗng quay lại mặt nghiêm trọng hỏi :
- Emma , tớ cần một ít thông tin về lớp f2 này .
--------------------------------------
= lớp f2 =
Ở ngày đầu tiên này , nó được cô giới thiệu trước mọi sự thờ ơ và khinh bỉ của mọi người . Đến cả cô giáo chủ nhiệm cũng giới thiệu nó một cách cực kì nhàm chán và sơ xài . Tất cả chỉ cần nhìn vào cái mái tóc ngắn ngủn của nó mà khinh bỉ phẩm chất cùng xuất thân . Nó nhìn hoàn cảnh này , khuôn mặt không hề lộ một chút lo toan , sợ hãi hay một chút buồn rầu nào cả . Mà ngược lại , nó tự ti bước lên chỗ trung tâm cả lớp mạnh miệng nói lớn :
- Tôi ....Quách Khánh Phương , bắt đầu từ bây giờ , tôi sẽ coi mọi người như những người bạn . Nhưng , nếu có ai có thái độ khinh bỉ Khánh Phương này , hay Emma bạn tôi thì ....( úc này , ánh mắt của nó chuyển thành một ánh mắt quỷ dị , khiến cả lớp bỗng chốc nín thở ) đừng trách tôi không nương tay . Đừng lo , tôi sẽ không dùng một chút gì pháp thuật đâu , vì đó là luật . ( luật thứ 4 trong trường đó là không dùng pháp thuật khi chưa được cho phép ) .
Cả lớp hướng ánh nhìn ngạc nhiên về nó , nó nhếch môi lên đi dần về phía ngồi được phân công . Đi qua đến chỗ Emma thì nó thấy , emma đưa ngón tay cái lên khen ngợi nó . Nó nháy mắt , đưa tay ra đằng sau lưng sau lưng ra hiệu OK .
Sau khi ổn định chỗ ngồi của mình , nó mới bắt đầu chú ý người ngồi cạnh dường như đang đưa ánh mắt không mấy thiện cảm cho mình , liền quay qua . Ai đó chỉ đợi có thế , ehem một cái , chảnh chọe liếc nhìn nó . Nó nhìn từ trên xuống dưới , con nhỏ này mặt đen ra phấn , nhìn thế này , theo lời tả của Emma thì đây là con của một bá tước dòng tộc lửa là tiểu quận chúa pháp sư Sopia . Tình tính bà chằn , điệu chảy mỡ , và là người đã cắt tóc
- Trời ! Sao tóc bạn ngắn dữ vậy trời . Chắc là bạn hạ cấp lắm . Bày đặt gây sự chú ý đồ , haha chị không sợ đâu . - Sopia nhìn nó khinh bỉ cùng đắc ý mà mắng chửi nó . Còn nó , nó rất bình tĩnh :
- Tiểu quận chúa , nhìn lại tóc mình đi .- Ngữ điệu không to không nhỏ nhưng lại khiến đối phương cảm thấy sợ sệt . Sopia ngừng cười , nuốt ực một cái , đôi mắt từ từ liếc ra đằng sau và .....
- AAAAAAAAA TÓC CỦA TUII , AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA MÀY , CON NHỎ CHẾT TIỆT .- Sự việc là không biết từ khi nào , mái tóc của ả đã bị cắt ngắn ngủn . Và tất nhiên , thủ phạm chỉ có một đó là nó . Sopia đưa ánh mắt căm tức tột cùng nhìn nó . Cầm ra một cây gậy pháp thuật màu nâu hét to :
- LỬA THIÊU .
* PHÙNG *
Ngọn lửa bùng lên trên người nó , rồi ngay lập tức một chàng nước đổ ào xuống , dập tắt hết những ngọn lửa vừa hiện ra . Cả lớp f2 đang dần dần coi kịch hay nhìn cảnh tượng đó , liền quay qua nơi bắt nguồn của tràn nước . Sopia tức giận vì không thiêu đốt được con ả kia liền liếc mắt tới người phá hoại . Còn nó , nó rất bình tĩnh vuốt mặt một cái liếc qua người đã giúp mình , nhếch miệng cười .
- Quận chúa pháp sư Sopia , pháp sư hệ nước Khánh Phương . Xuống phòng nội bộ mau .- Đó không ai khác chính là pháp sư trật tự .