Chí Tôn Vô Lại

Chương 282: Bí mật Thánh Huyết




Xuống khỏi Thiên Đài, lên tới Tử Khuyết Phong, Tiểu Lôi không để tâm đến vẻ mặt kinh ngạc của đám đệ tử Gia Cát Môn và Thiên Cơ môn, tiến thẳng vào Tiêu Dao cung, đến phòng của hắn, đợi Diệu Yên và Tiên Âm đi vào, hắn lập tức thi triển pháp thuật ngăn chặn bên ngoài, lúc này mới đặt Cổ Chung hòa thượng xuống đất.
"Đại hòa thượng, ngươi lừa ta thật khổ!" Tiểu Lôi thở dài: "Nói thật ta không ngờ, với thân phận của ngươi, lại là …… hắc hắc."
"Phu quân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Diệu Yên nhíu mày.
Tiểu Lôi thở dài, xòe tay ra, nói: "Vừa rồi ta cùng hòa thượng này tỷ thí, nàng có nhìn thấy chiêu kiếm cuối cùng không?"
Tiên Âm đang trầm mặc, đột nhiên thở dài: "Chiêu kiếm đó của ngươi quả thật lợi hại ……"
"Sai rồi sai rồi! Đều sai hết!" Tiểu Lôi đột nhiên cười to: "Các nàng nhìn thấy ta dùng vô hình kiếm khí, hủy đi toàn bộ y phục của hòa thượng, không lưu lại trên người hắn vết thương nào, như vậy cho là ta rất lợi hại sao? Ha ha ha ha ……" Tiếng cười Tiểu Lôi bỗng im bặt, trầm giọng nói: "Sai. Ta mặc dù tự nhận kiếm thuật bây giờ cũng không tệ lắm, nhưng cũng không thể gọi là lợi hại."
Hắn thở dài: "Vô hình kiếm khí là thật, hủy y phục toàn thân cũng là thật …… nhưng mà muốn ta dùng vô hình kiếm khí trước tiên phá giải phật quang hộ thể quanh thân hắn, sau đó hủy y phục, mà không thể để da thịt hắn một vết thương tích nào…… Mẹ, lão tử cũng không phải thêu dệt, lấy đâu ra loại bản lãnh này? Hơn nữa …… làm ơn đi! Hắn là ai cơ chứ? Hắn là Cổ Chung hòa thượng! Một trong thiên hạ ngũ đại cao nhân! Chỉ bằng vô thanh vô tức phá hộ thể phật quang hắn, đã rất khó rồi …… Diệu Yên, nàng biết ta. Ta mặc dù tu luyện Nghịch Thiên kiếm không ít, mấy năm nay cũng có tinh tiến, nhưng lại chưa đạt đến cảnh giới ấy. Thật ra, lúc ấy trong lòng ta nghĩ chính là: sau khi dùng vô hình kiếm khí hủy y phục của hắn. Sau đó vạch trên người hòa thượng mười bảy mười tám vạch cơ!"
"A?" Tiên Âm cùng Diệu Yên đều sửng sốt.
Tiểu Lôi cười khổ nói: "Được lắm, Diệu Yên, đừng nhìn ta, ta biết nàng kỳ thật đã sớm nghi ngờ, vừa rồi ánh mắt nàng có chút kỳ quái, nàng hiểu rõ tu vi của ta nhất, kiếm thuật của ta ra sao. Người khác có thể không biết, nhưng nàng nhất định biết! Nàng bây giờ làm ra vẻ mặt đó, là cố ý làm vui lòng lão công của nàng phải không?"
Diệu Yên cười khúc khích, dịu dàng nói: "Phu quân, tu vi kiếm thuật có thể chậm rãi tu luyện, chàng bây giờ còn tuổi còn trẻ, tu hành chỉ có mấy năm mà thôi, tương lai sẽ có một ngày, chàng có thể tu hành đến cảnh giới thông thiên."
Tiên Âm ở bên cạnh kỳ quái nhìn Diệu Yên, nhíu nhíu mày, nhịn không được nói: "Vậy ngươi vừa rồi định một kiếm cấp cho hòa thượng mười mấy vết thương, là định giáo huấn hắn sao?"
"Không sai." Tiểu Lôi gật đầu.
"Vậy ngươi có làm được không?"
"Làm được." Tiểu Lôi thản nhiên nói: "Điểm ấy thì ta nắm chắc, nếu không kiếm thuật của ta là học xong rồi bỏ hay sao."
"Vậy vết thương trên người hòa thượng ở đâu?"
"Nàng đoán thử xem?" Tiểu Lôi cười càng thêm âm trầm.
Tiên Âm nhìn Diệu Yên, Diệu Yên giống như đã đoán được cái gì, vẻ mặt cũng có chút ngưng trọng.
Đột nhiên trong lúc đó, trong lòng Tiên Âm mơ hồ xuất hiện tư vị khác thường.
Tiểu Lôi cùng nàng ta …… bọn họ chẳng lẻ tâm ý thật sự tương thông? Tại sao lại có chuyện giống như vậy, bọn họ chỉ cần trao đổi một chút, là có thể nghĩ được tâm tư trong lòng đối phương?
Ánh mắt Tiên Âm ảm đạm một chút, Diệu Yên bên cạnh thấy thế lầm tưởng Tiên Âm nghĩ không ra đáp án, chậm rãi nói: "Không thấy vết thương, tự nhiên là hòa thượng này có một loại pháp thuật kỳ quái nào đó, có khả năng rất nhanh tự động khép miệng vết thương lại!"
"Ừ, là pháp thuật chữa lành vết thương……" Tiên Âm lắc đầu: "Còn vết máu? Như thế nào trên người hắn không có vết máu?"
Nói đến đây, thấy vẻ mặt Tiểu Lôi cùng Diệu Yên cười mà không phải cười nhìn mình. Tiên Âm trong tâm vừa động, kêu lên: "A, hòa thượng này là người của Thánh Huyết Tông!"
Chỉ có pháp thuật Thánh Huyết Tông, mới có thể làm vết thương trong nháy mắt khép lại, đồng thời, còn có thể làm máu tươi chảy ra quay ngược trở về! Bởi vì pháp thuật Thánh Huyết tông, hết thảy pháp lực đều là máu bên trong, máu mà chảy ra, sẽ tổn thất pháp lực!
"Vừa rồi một kiếm cuối cùng của ta dùng chính là ám kình, lúc ấy chưa phát tác, chờ ta nói hết, quần áo cùng vết thương của hắn mới có thể biểu hiện ra ngoài……" Tiểu Lôi cười khổ: "Không nghĩ ra hắn lại có pháp thuật của Thánh Huyết tông! Cho nên hắn mặc dù bị ta dùng kiếm khí vạch lên mười mấy vết thương, nhưng quần áo vẫn còn chưa rách, vết thương còn chưa lộ ra, cũng rất nhanh khép lại, cả vết máu cũng không lưu lại!"
"Vậy sao lúc ấy ngươi không ……"
"Ta lúc ấy không nói ra?" Tiểu Lôi cười cười, nói: "Ta lúc ấy cho dù có nói, người khác vị tất đã tin …… hòa thượng này là ai chứ? Là một người trong Thiên Hạ Ngũ Phương Cao Nhân! Hắn tu luyện pháp thuật Thánh Huyết tông …… ai tin được? Được rồi! Cho dù bọn họ tin đi chăng nữa, thì sao chứ? Còn không bằng trở về chậm rãi tra vấn! Truy Tinh tử còn đang trong hồ lô của ta, Truy Tinh tử này cùng Cổ Chung hòa thượng khẳng định có quan hệ! hắc hắc ……" Tiểu Lôi sờ cằm, lắc đầu nói: "Khó trách …… khó trách a …… khó trách lúc ta đem Truy Tinh tử thu vào trong hồ lô, hòa thượng lại khẩn trương như vậy, liều mạng khích ta, muốn ta thả Truy Tinh tử ra …… hừ ……"
Tiên Âm là người thông minh, lập tức nói: "Không sai! Tại thịnh hội này , hòa thượng có thể cùng một phe với Truy Tinh tử, vậy nói không chừng còn có người khác nữa, nếu lúc ấy ngươi công khai vạch mặt, sợ rằng đồng bọn của hắn sẽ không để lộ thân phận."
Tiểu Lôi suy nghĩ, nói: "Ta lúc đó cũng nghĩ như thế, nhưng mà hiện nay nhìn lại, có lẽ hắn chẳng cần thêm đồng bọn nào…… ta vốn rất hoài nghi tên Bạch Mi, nhưng sau đó ta giúp hắn hóa giải Tiệt Mạch Thập Tam đã thử dò xét, tuy mồm miệng tên này toàn xú khí, nhưng cũng không có quan hệ gì với Thánh Huyết tông."
Diệu Yên cười nói: "À, chúng ta cứ nói đi nói lại, không bằng nhanh nhanh hỏi hòa thượng này."
Nói xong, nàng vỗ một chưởng lên thiên linh cái Cổ Chung hòa thượng, hòa thượng khẽ thở hắt ra một hơi, rồi mới thở dài nói: "A di đà phật……"
Tiểu Lôi cười lạnh nói: "Phật …… Hừ, Cổ Chung, ngươi bây giờ còn xứng niệm phật tự sao? Thánh Huyết tông hút máu người tu hành pháp lực. Pháp lực ngươi như thế, đã hại mạng bao nhiêu người rồi?"
Mặt Cổ Chung hòa thượng như tro tàn, cười sầu thảm, nói: "Bần tăng sai lầm, đã sa vào ma chướng…… tội nghiệp này, ta cam lòng gánh chịu."
"Được, ngươi nhận tội, đó là tốt nhất. Cũng không cần ta bức hỏi. Vậy chuyện gì đã xảy ra, ngươi nói ra đi."
Cổ Chung lắc đầu, nói: "Ta gây ra tội nghiệt, ngươi giết ta đi. Dù sao, ngươi hỏi cái gì, ta cũng không trả lời."
"Sao?" Tiểu Lôi không giận mà cười. Quát: "Chẳng lẻ ngươi cứ cố chấp, thà chết không hối cải?"
Cổ Chung nói thản nhiên: "Chấp niệm trong lòng ta quá nặng, mới đọa nhập ma đạo, dùng pháp thuật Thánh Huyết tông tìm tu vi cho bản thân, nhưng hôm nay thảm bại vào tay ngươi, vậy là mọi sự hóa không, bần tăng bây giờ vạn niệm tan biến, nhớ lại chuyện những năm gần đây. Thấy được tội nghiệt thâm trọng, thầm nghĩ phải kết thúc thôi, trong tâm tình làm có thể dùng một chữ "Hối" đơn giản để hình dung?"
Diệu Yên lập tức nói: "Ngươi nếu đã biết "Hối", vậy đem chuyện thịnh hội lần này ra nói đi."
Tiểu Lôi cũng lập tức tiếp lời: "Truy Tinh tử này, rốt cuộc có thân phận gì?"
Nhưng Cổ Chung hòa thượng vẫn lắc đầu: "Bần tăng không biết."
Tiểu Lôi cả giận: "Giỏi cho đại hòa thượng, ngươi nếu đã biết tội nghiệt của mình, tại sao còn giúp đỡ Truy Tinh tử?"
Dừng một chút, hắn quát: "Pháp thuật Truy Tinh tử tu hành rõ ràng là của Thánh Huyết tông, có phải không?!"
Cổ Chung thản nhiên đáp: "Ngươi đã rõ hết rồi, cần gì phải hỏi lại nữa?"
Tiểu Lôi quát: "Vậy ngươi luyện pháp thuật Thánh Huyết tông, cũng không sai phải không? Chẳng lẻ ngươi cùng Truy Tinh tử không phải cùng một phe?"
Cổ Chung hòa thượng đột nhiên nhìn Tiểu Lôi, nói: "Tiểu Lôi thí chủ, ngươi đối với Thánh Huyết tông, hiểu được bao nhiêu?"
Lần này không đợi Tiểu Lôi nói, Diệu Yên đã khẽ trả lời: "Thánh Huyết tông, ngàn năm trước đã xuất hiện, khi đó bị mọi người coi là Bái Huyết tông, người trong tông phái này tôn sùng máu huyết, sau này dần dần cải xưng là Thánh Huyết tông. Pháp thuật môn phái này rất kỳ lạ, chuyên môn hút máu tươi gia tăng pháp lực, đặc biệt là hút máu người tu hành. Mà vô luận chính tà, không kể là người tu tiên, hay yêu ma đạo đều đối lập với Thánh Huyết tông."
Cổ Chung hòa thượng cười nói: "Đúng, nữ thí chủ quả nhiên hiểu nhiều biết rộng, nói đến tình huống Thánh Huyết tông xuất hiện quả là không sai, chỉ là lai lịch Thánh Huyết tông , các ngươi có biết không?"
Lần này Diệu Yên nhíu mày, nói: "Chuyện này, chưa có chứng thực qua. Sợ rằng người trong Thánh Huyết tông, vị tất cũng đã biết được. Nhưng mà môn phái này xuất hiện cũng nhiều hơn ngàn năm. Từng bị người tu hành thiên hạ liên thủ tiêu diệt mấy lần, mấy trăm năm trở lại đây, lại bị yêu ma cao thủ hợp lực tiêu diệt. Thánh Huyết tông khiến cho mọi người đều căm giận, ngay cả yêu ma đạo cũng hận thấu xương, nghĩ ra cũng biết!"
Tiểu Lôi cười nói: "Không thể nào, người chính đạo truy sát bọn chúng, ngay cả yêu ma đạo cũng truy sát sao?"
Diệu Yên cười: "Đó là bởi vì bọn họ đã hút máu thì bất kể đối phương là chính đạo hay ma đạo, đều không tha!"
Diệu Yên thở dài nói: "Nhưng mà sức sống của Thánh Huyết tông cũng thật làm cho người ta kính sợ, trăm ngàn năm qua không biết bị tiêu diệt bao nhiêu, mà thủy chung không cách nào diệt tuyệt cho hết, cách một đoạn thời gian, lại có người Thánh Huyết tông xuất hiện. Nhưng mà môn phái này bí ẩn vẫn hoàn bí ẩn, tà ma vẫn cứ tà ma, hành sự vẫn cứ mù mịt, cho tới bây giờ chưa chủ động chưa gây cuộc đại loạn nào, thế nên người thiên hạ tu hành mặc dù thống hận, nhưng cũng không quá để ý bọn họ tọa lạc nơi nào. Thêm nửa là người Thánh Huyết tông làm việc thần bí, tung tích phiêu hốt, bình thường ẩn núp kĩ càng, làm người ta không cách nào tìm ra."
Tiểu Lôi cười nói: "Cái này còn đáng tin một chút, ngay cả thiên hạ đại danh đỉnh đỉnh, Cổ Chung đại sư, cũng là người thuộc Thánh Huyết tông, trình độ ẩn tàng thật là cao thâm."
Cổ Chung hòa thượng thở dài, chậm rãi nói: "Các ngươi nói cũng không sai, nhưng nói cho cùng, các ngươi biết không nhiều lắm, thực sự là …… hắc hắc …… trên thế giới này, thật ra không có cái gì là Thánh Huyết tông hết!"
"Cái gì?"
Cổ Chung hòa thượng thở dài, hỏi lại: "Bần tăng dám hỏi chư vị, thế nào mới có thể xem như một tông một phái?"
Diệu Yên chỉ trầm ngâm chốc lát, nói: "Quan trọng nhất là khai sơn lập phái, sau đó truyền cho môn nhân đệ tử, các thứ cương lĩnh môn hộ, tuyệt học chấn phái v.v...."
Cổ Chung hòa thượng nói: "Nếu đã là như thế, Thánh Huyết tông này, nói ra thì danh khí rất lớn, kỳ thật là không thể xem như một 'Tông' một 'Phái'. Từ xưa tới nay, Thánh Huyết tông cơ bản không có tổ chức hay tông chủ chưởng môn nhân gì cả, càng không có cương lĩnh môn phái hoặc căn cơ gốc rễ! Chỉ là pháp thuật Thánh Huyết tông lưu truyền ra ngoài, bị người tu hành thiên hạ biết, có người không nén được lòng tham, lặng lẽ tu luyện. Cuối cùng, đột nhiên một ngày bị phát hiện, kết quả bị coi là Thánh Huyết tông. Nhưng thực ra, trước đây căn bản là không có tông phái này!" Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Bần tăng cũng là ba trăm năm trước thua trong thịnh hội, tâm hôi ý lạnh, đi khắp thiên hạ, không ngờ gặp một người tu hành pháp thuật Thánh Huyết tông, kết quả khi ra tay tiêu diệt hắn, lấy được một ít pháp thuật Thánh Huyết tông. Ta vốn trong lòng đối với pháp thuật này rất khinh miệt, nhưng mà vì lòng hiếu kỳ, bèn xem qua…… kết quả, vừa nhìn …… hắc hắc!"
Tiểu Lôi nhíu mày: "Pháp thuật Thánh Huyết tông, mê người như vậy hả? Đại hòa thượng, ngươi năm đó cũng là cao nhân đắc đạo, sao có thể dễ dàng bị hấp dẫn như thế?"
Cổ Chung hòa thượng lắc đầu, thở dài: "Phải biết rằng, đã phàm là người tu hành, tâm chí phải có nghị lực thật lớn, mới có thể tu hành đến cảnh giới cao thâm, đã có nghị lực để tu hành, trong lòng tất nhiên có mong muốn riêng, thành ra……"
"Cái này thì ta biết." Tiểu Lôi cười nói: "Vì thế người tu hành lần nào cũng nói tự mình vô dục vô cầu gì đó, bọn chúng dối trá đáng cười không chịu được. Nếu không ước cầu cái gì, vậy liều mạng tu luyện để làm chi vậy, muốn là thần tiên chắc?"
"Lời của Tiểu Lôi thí chủ nói, mặc dù có hơi thẳng thắn, nhưng lại vô cùng đúng, rất có đạo lý." Cổ Chung hòa thượng nói: "Trong thế giới này, có dục niệm, sẽ có tâm ma. Giống như bần tăng, một đời tu hành, nhưng tại Tiên Lâm thịnh hội thấy được có người cao cường hơn mình, tự nhiên trong lòng khó chịu, nghĩ trở về sẽ cố gắng khổ luyện, ngày sau có thể uy áp quần hùng …… mà ngay lúc đó ta lại thấy được pháp thuật Thánh Huyết tông …… ài……"
Nói đến đây, trong mắt Cổ Chung hòa thượng đột nhiên xuất hiện quang mang!
"Theo bần tăng thấy, người luyện công pháp Thánh Huyết bị ta đánh hạ năm đó, thật sự là một nhân vật cực kỳ tiếng tăm! Pháp thuật của hắn tà ác thì tà ác đến cực điểm, nói một cách đơn giản là ác ma đương thời! Thánh Huyết công pháp này, thật sự vượt xa so với kiến thức trăm năm của bần tăng, nó tuy âm độc tà ác, nhưng thật ra là cưỡng đoạt tạo hóa thiên địa! Có thể nói là một bộ tuyệt học vô thượng thần công!"
Thanh âm Cổ Chung hòa thượng mang theo vẻ khác thường: "Nếu ngươi tu hành qua công phu này, cảnh giới mười năm thậm chí là mấy trăm năm ngươi phải khổ tâm tu luyện để đạt được, đột nhiên chỉ trong một đêm, mà đắc thủ!"
Hắn nhìn Tiểu Lôi: "Ngươi nghĩ chuyện này hấp dẫn đến thế nào?"
Tiểu Lôi không nói, trong lòng vẫn còn đang suy nghĩ những điều Cổ Chung hòa thượng.
Hấp dẫn!
Đúng vậy, mục tiêu đang khổ tâm theo đuổi cả đời đột nhiên lại ở trước mặt, chỉ cần với tay là có thể nắm lấy được …… loại hấp dẫn này lớn đến thế nào?
Về phần hút máu hại người …… đã là người tu hành mười năm, trăm năm, sẽ quan tâm đến những chuyện đó sao?
Trên thực tế Tiểu Lôi không thể không thừa nhận sự thật rằng: Đại đa số người tu hành khi tu vi tăng lên, cũng sẽ dần dần mất đi nhân tính, trở nên cổ hủ thậm chí quái dị.
Nếu theo đuổi Thiên Đạo, vậy tự nhiên sẽ trở nên coi rẻ tính mạng con người.
Vài người chết, có là gì đâu?!
Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Ngươi chưa thấy qua Thánh Huyết công pháp, cho nên ngươi không thể hiểu rõ lời nói của ta …… Sự kỳ diệu tuyệt luân của Thánh Huyết tông pháp nếu chưa nhìn thấy tận mắt thì người ta không cách nào tưởng tượng ra được! Lúc đầu bần tăng cũng cố gắng không tin thứ tà ma này, kết quả vừa nhìn qua, đã bị hấp dẫn ……"
Bỗng nhiên nghe thấy Tiên Âm lạnh lùng: "Nói thật dễ nghe, hấp dẫn cái gì …… cũng bởi vì tham niệm của ngươi! Nếu trong lòng ngươi không có tham niệm, sao có thể bị hấp dẫn?"
Cổ Chung hòa thượng rùng mình, phức tạp nhìn Tiên Âm, thở dài: "A di đà phật, Tiên Sơn chưởng môn nói đúng ……"
Rồi lập tức hắn lại tiếp tục nói: "Thánh Huyết công pháp này cả bộ không quá một ngàn từ, kỳ diệu vô cùng, nói cho cùng, cũng chính là "Hút Máu Kẻ Khác Dùng cho Mình' mà thôi. Người tu hành bình thường, pháp lực đều là tự mình khổ tâm tiềm tu mà ra, tu luyện một ngày, có một ngày pháp lực. Tu luyện một năm, sẽ có một năm pháp lực. Tu luyện trăm năm, là có trăm năm pháp lực. Nhưng công pháp này phá vỡ quy tắc đó, chỉ cần ngươi có khả năng bắt lấy một người, hút máu của hắn, vậy ngươi có thể tiết giảm thời gian mười năm hay thậm chí trên trăm năm …… mà thuật Hóa Huyết lại cực kì ảo diệu, làm cho người ta thấy thì không muốn dừng lại……" Nói đến đây, trên mặt Cổ Chung hòa thượng đậm nét xấu hổ.
"Cho nên ngươi đã bị hấp dẫn, cũng bắt đầu tu luyện?" Tiểu Lôi cười lạnh.
"Bần tăng …… phật tổ tại thượng, ban đầu bần tăng đối với công pháp này chỉ là tò mò. Muốn xem một chút, Thánh Huyết công pháp vang danh thiên hạ, rốt cuộc là thần quang diệu pháp ra làm sao …… nhưng khi ta tu luyện được vài ngày, thì cảm giác thân thể mình đã phát sinh biến hóa ……" Cổ Chung hòa thượng ánh mắt đột nhiên lộ ra vài phần sợ hãi: "Công pháp nhập môn thì không khó, khi bắt đầu tu luyện tiến độ rất nhanh, nhưng càng tu luyện sâu hơn. Ta cảm giác tâm cảnh chính mình càng càng kỳ quái hơn. Mỗi lần đả tọa ban đêm, trong lòng lại có vẻ bồn chồn dị thường, mặc cho dưỡng khí tĩnh tâm như thế nào đều không thể bỏ đi tạp niệm trong lòng …… rồi sau đó, ý niệm muốn hút máu trong đầu cứ như từ khi sinh ra đã có…… thậm chí ban ngày nhìn thấy một người, một con chó, hay một con chim. Đã nhịn không được muốn bắt lại hút máu mới được!"
Tiểu Lôi nheo mắt: "Ngươi nói Thánh Huyết công pháp này làm loạn tâm trí con người?"
"Đúng vậy ……" ánh mắt Cổ Chung hòa thượng càng ánh lên vẻ sợ hãi: "Cả tu vi phật pháp của bần tăng, cùng nghị lực trong lòng, cũng chỉ cố kìm nén được không quá 100 ngày mà thôi, nhưng 100 ngày vừa hết, dục niệm trong lòng bỗng mạnh hơn mấy lần, mặc cho bần tăng cố nhịn như thế nào cũng không được …… mấy ngày đó bần tăng trốn ở một chỗ thâm sơn cùng cốc. không dám gặp người …… chỉ vì vừa nhìn thấy người, thật sự nhịn không được sinh ra ý niệm đáng sợ …… ta mỗi ngày bị loại dục niệm này hành hạ, toàn thân khí huyết sôi trào không thôi, như muốn nổi điên …… tư vị này, giống như vô số cánh tay giằng xé hồn phách ngươi, mặc cho ngươi ôm đầu giật tóc, xé áo rạch quần, cào cấu da thịt, đều không thể kháng cự ……" Ánh mắt Cổ Chung hòa thượng hiện ra lỗi bi ai sâu thẳm: "Ngay ngày thứ 126. bần tăng rốt cục nhẫn nại không được, đọa nhập vào trong dục niệm ……"
Diệu Yên ở bên cạnh đang chú ý nghe, nhịn không được nói: "Ngươi …… ngươi hút máu rồi?"
Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Lúc bần tăng ẩn thân trong rừng gặp một tiểu yêu tinh đã tu hành được 100 năm, ngày đó nó vừa đi vào trong rừng, bị bần tăng thấy được …… bỗng nhiên động tâm. Một chưởng đánh chết yêu tinh đó, rồi hút hết máu toàn thân của nó ……" Nói tới đây, ánh mắt hắn hiện lên bi thương và sợ hãi, ngừng một chút, rồi tiếp tục nói: "Hút máu xong, thống khổ hành hạ ta hơn trăm ngày qua, liền tiêu thất, một thân khí huyết sôi trào lập tức bình tĩnh trở lại, máu tươi vừa vào bụng, cả người bỗng thư thái, cảm giác bay bổng! Ngay cả hít thở cũng cảm giác khoái hoạt lâng lâng! Khi bần tăng bình tĩnh lại, nhìn thi thể trước mặt, nhịn không được nằm lăn trên mặt đất mà khóc lớn ……"
Nói đến đây, trong mắt Tiểu Lôi cùng Diệu Yên, thậm chí cả Tiên Âm, cũng lộ ra vài phần tiếc nuối.
Xem ra hòa thượng này cũng không phải loại tà ác gì. Chỉ là công pháp Thánh Huyết tông này, thật sự là tà môn!
Tiểu Lôi ngay lập tức liên tưởng đến cái khác.
Trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung "Hấp Tinh đại pháp"! Thánh Huyết công pháp này, chẳng phải là Hấp Tinh đại pháp tu tiên sao? Đem pháp lực người khác khổ cực tu luyện hút để sử dụng! Nhưng mà Thánh Huyết tông công pháp này, so với Hấp Tinh đại pháp càng tà ác, khi hút máu người khác! Chẳng những hút pháp lực, còn muốn đoạt tính mạng!
Thứ hai, còn là thuốc gây nghiện! Cứ nhìn bộ dáng những ai tu luyện Thánh Huyết công pháp, cho dù mình không muốn hút máu, nhưng công pháp này lại có khả năng mang đến cho người ta thống khổ vô cùng và khao khát vô tận, giống như làm người ta nghiện nặng, biết rõ làm như vậy là sai, nhưng không cách nào chống cự nổi sự thống khổ, mà không đi hít thuốc!
Nghĩ tới đây, Tiểu Lôi đột nhiên trong lòng phát lạnh. Nói như thế, Thánh Huyết công pháp, cũng thật là đáng sợ!
Công pháp tà ác thế này, ngàn vạn lần không thể để nó truyền bá ra ngoài! Nếu không, sẽ tạo ra không biết bao nhiêu tai ương!
Cổ Chung hòa thượng thở dài, nói: "Tiểu Lôi, bần tăng …… bần tăng tội nghiệt thâm trọng, những năm gần đây, nội tâm không phút giây nào không cảm thấy đau đớn…. Càng ngày càng lún sâu vào, chuyện đó là không thể trách khỏi."
"Công pháp Thánh Huyết tông , ngươi đã từng nói với ai khác chưa?" Tiểu Lôi trầm giọng.
"Chưa ……" Cổ Chung hòa thượng chậm rãi lắc đầu: "Bần tăng mặc dù tội nghiệt, nhưng cũng biết thứ hại người này một khi truyền ra ngoài, gây hại thật sự đáng sợ! Ngay cả khi bần tăng không là người tốt, nhưng trong lòng cũng áy náy sâu sắc, mình sai, thì đã sai rồi, vạn vạn lần không dám đem nó truyền bá nữa!"
Tiểu Lôi gật đầu, nói tiếp: "Vậy theo như ngươi nói, trong thiên hạ căn bản không tồn tại môn phái Thánh Huyết tông, cái gọi là Thánh Huyết tông, chỉ là người ta vô ý tu luyện loại công pháp này và cũng chẳng có tổ chức nghiêm chỉnh có phải thế không?" Hắn càng nói về sau, trong mắt lại lộ ra vẻ hoài nghi.
Không có tổ chức?
Vậy hòa thượng vừa rồi cố ý đối nghịch với ta giúp đỡ Truy Tinh tử? Nhìn thấy ta bắt Truy Tinh tử, lại nóng nẩy muốn ta thả hắn ra thì sao?
Cổ Chung hòa thượng chậm rãi nói: "Truy Tinh tử ra sao…… bần tăng quả thật không biết, nhưng …… trên đời không có Thánh Huyết 'Tông', đó là chuyện trước kia, bần tăng không nói dối ……"
"Trước kia?" Tiểu Lôi đảo mắt: "Ngươi nói, chuyện trước kia …… vậy nghĩa là, bây giờ Thánh Huyết tông đã có tổ chức?"
Cổ Chung hòa thượng nhìn nhóm Tiểu Lôi, chậm rãi nhắm mắt, than thở: "Sự tình đại khái là như thế ……"
"Trước thịnh hội một năm, bần tăng bởi vì tu hành công pháp này, không dám ở lại trong chùa, đành vân du ra ngoài …… đột nhiên một ngày nọ, vừa xuống núi đã gặp người đang đấu pháp, bần tăng tò mò, nhìn qua một hồi, không ngờ đã gây ra chuyện……"
Hắn mở mắt, thanh âm trầm trọng: "Hai người đấu pháp, trong đó có một người tu hành Thánh Huyết công pháp! Nhưng pháp lực của hắn còn thấp, tu vi không cao. Người kia là một Mao Sơn đạo sĩ. Đạo sĩ pháp lực cũng bình thường, hai người đánh ngang tay, bần tăng nấp một bên xem xét mới biết, thì ra người luyện Thánh Huyết công pháp muốn hút máu đạo sĩ, nhưng không ngờ bản lãnh đạo sĩ cao hơn mình một chút, cho nên mới khó giải quyết."
Tiểu Lôi đột nhiên cười lạnh nói: "Vậy sao? Còn ngươi? Chẳng nhẽ đứng ở một bên nhìn? Vẫn chưa ra tay? Vậy ngươi muốn giúp ai?"
Cổ Chung hòa thượng lắc đầu: "Nếu là trước kia, bần tăng tự nhiên ra tay giúp đạo sĩ hàng yêu trừ ma, nhưng hiện nay, bần tăng đã nhập ma, lúc ấy trong lòng có muôn vàn ý niệm, không biết như thế nào mới tốt …… ngay khi bần tăng chuẩn bị hiện thân, đạo sĩ không địch lại được Thánh Huyết công pháp bị một chưởng đánh chết. Người nọ kêu lên rồi chạy tới hút máu, lại nhìn thấy bần tăng xuất hiện, nhất thời kinh hãi thất sắc ……"
"Ngươi giết hắn?" Tiểu Lôi hỏi.
"…… Ta …… không có ……" hòa thượng trong đau khổ: "Lúc ấy ta đánh ra một chưởng về phía hắn, đột nhiên nhìn thấy hắn quỳ sụp xuống, khốn khổ cầu khẩn, bộ dạng hắn lúc đó …… thật làm người ta thương cảm …… ài, bần tăng nhìn hắn bộ dáng như vậy, nhịn không được nhớ lại bộ dáng thống khổ của mình ngày đó. Sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên …… có hơi mềm lòng ……"
Hắn lắc đầu, nói tiếp: "Bần tăng không đành lòng đả thương hắn, muốn rời đi, người nọ thấy thế, lập tức nằm rạp trên mặt đất hút máu đạo sĩ, nhưng lại không biết, bần tăng không đi xa, chỉ là ẩn ở một góc khuất gần đó theo dõi hắn thôi. Bần tăng nhìn trong chốc lát, trong lòng cực kỳ bi thương, rồi mới rời đi. Lại không biết, chuyện ngày đó, đã gây ra hậu họa……"
"Hậu họa?"
"Không sai!" Cổ Chung hòa thượng cười khổ nói: "Bần tăng ra ngoài vân du chừng trăm ngày……"
"Hừ ……" Tiên Âm đột nhiên cười lạnh ngắt lời hắn: "Vân du? Ta xem ngươi là tìm người hút máu chứ!"
"……" Cổ Chung hòa thượng không đáp, vẻ mặt đầy thống khổ, mồ hôi đầy đầu, một lúc lâu sau mới nói: "A di đà phật …… bần tăng tội nghiệt …… tội nghiệt ……"
Tiểu Lôi khoát khoát tay: "Ngươi trước tiên nói tiếp đi đã."
Cổ Chung thở dài: "Bần tăng ra ngoài, trăm ngày sau, mới chuẩn bị trở lại chùa, nhưng đêm đó, bần tăng chọn một gốc đại thụ trong núi mà đả tọa, đột nhiên có người tìm tới!"
Cổ Chung hòa thượng nhớ lại, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
"Bần tăng đang ngồi ở đấy, thì nghe thấy xa xa có người nói 'Đêm khuya đường vắng, đại sư lại ở nơi hoang dã này?', Bần tăng vừa nghe thanh âm người kia là từ xa truyền đến, liền biết ngay, người này pháp lực rất mạnh! Giữa nơi hoang vắng, tự nhiên lại gặp ngay được cao thủ như thế, lúc ấy bần tăng trong lòng cũng cảm thấy bất ngờ."
"Sau đó nhìn thấy một người từ xa đi tới, trong bóng đêm, toàn thân người nọ bao phủ một vầng hắc khí, hiển nhiên không muốn lộ diện. Pháp lực hắn cực mạnh, bần tăng mặc dù có Thiên Nhãn thông của Phật môn, nhưng không có cách nào nhìn ra, thứ nhất người nọ đối với ta đã có đề phòng, cố ý không chịu lộ ra diện mục, thứ hai người nọ tiềm lực cực lớn, chợt xuất hiện tại nơi hoang dã, bần tăng không có ý dò xét trước, cho nên bần tăng nhìn qua vài lần, thấy không có gì khác lạ, nên không dùng pháp thuật quan sát hắn. Đêm đó, hắc khí bao phủ toàn thân, căn bản không thấy được một mảnh da thịt nào của hắn, cả tóc cũng bị che đi …… Lúc ấy bần tăng trong lòng đã đề phòng, muốn mở miệng hỏi. Người nọ lại đột nhiên cười to vài tiếng, sau đó nói một câu, bần tăng vừa nghe xong, kinh hãi vô cùng!"
"Hắn nói cái gì?" Ánh mắt Tiểu Lôi chớp động.
Cổ Chung hòa thượng thấp giọng nói: "Hắn nói 'Đại Sư, kẻ hôm trước có vừa miệng ngài không?' Ta nghe được câu ấy. Nhất thời ngây dại ……" Cổ Chung hòa thượng chậm rãi nói: "Hôm trước ta quả là đã giết một người, hút máu người đó, giờ phút này bị người nói ra, trong lòng cực kỳ kinh hãi, giờ mới biết, thì ra có người âm thầm theo dõi bần tăng, nhất cử nhất động của bần tăng vài ngày qua, đều bị người này thấy hết!"
"Sau đó thì sao? Ngươi đã xử trí ra sao?" Tiểu Lôi thản nhiên hỏi: "Phải chăng ngươi muốn giết người diệt khẩu?"
Cổ Chung hòa thượng do dự một chút: "A di đà phật, tội quá …… tội quá …… bần tăng lúc ấy đích xác nổi lên sát niệm. Bần tăng hút máu người, tu luyện công pháp Thánh Huyết tông, nếu bị người nọ nhìn thấy, tự nhiên trong lòng hoảng sợ, ý niệm nổi lên, đúng là sát niệm!" Hắn tiếp tục hồi tưởng: "Lúc ấy trong lòng bần tăng sát niệm tăng mạnh, người kia đã sớm phát hiện, bỗng dưng cười to, nói 'Đại Sư không cần hốt hoảng, tại hạ không có ác ý ……' Ngay lúc đó …… hắn đột nhiên lớn tiếng đọc to một đoạn khẩu quyết!"
"Người này cũng tu luyện công pháp Thánh Huyết." Diệu Yên đột nhiên mở miệng, nàng nghiêng đầu. nhìn Cổ Chung hòa thượng, lạnh lùng hỏi: "Ngươi bị hắn theo dõi ?"
"Không sai." Cổ Chung hòa thượng nói: " Người kia đọc khẩu quyết, lúc ấy trong lòng ta kinh hãi, không biết phải nói gì, người nọ lại nói 'Đại Sư không cần kinh ngạc, thật ra tại hạ cũng tu luyện công pháp như người. 'Hắn nói như vậy , bần tăng trong lòng càng hồ nghi. Lúc ấy bần tăng đã hỏi hắn, "Ngươi âm thầm theo dõi ta, có dụng ý gì." Người nọ cười trả lời 'nếu đại sư cũng là người tu công pháp Thánh Huyết , vậy cũng là người của Thánh Huyết tông, là Thánh Huyết Môn Nhân, phải chịu sai khiến của môn Chủ! '……"
Hắn thốt ra lời này, sắc mặt Tiểu Lôi, Diệu Yên thậm chí cả Tiên Âm, đều biến hóa.
Ý nghĩ đầu tiên của Tiểu Lôi là: Có người muốn thống nhất Thánh Huyết tông!
Nếu đã không có cái gì gọi là tông phái Thánh Huyết, người tu hành loại công pháp này trong thiên hạ đều là nắm cát rời rạc, nhưng bây giờ đột nhiên nhảy ra "môn chủ" gì đó, ý tứ chẳng phải rõ ràng rồi sao!
Là có người muốn tập hợp cao thủ tu luyện Thánh Huyết công pháp, bắt bọn họ phải chịu sai khiến của mình!
Thánh Huyết công pháp đã tồn tại ngàn năm, mặc dù nguy hại cho nhân gian, nhưng vẫn không có tổ chức, cho nên độ nguy hại còn có hạn …… có thể tưởng tượng, một khi bọn họ có tổ chức nhất định, hình thành cả về số lượng và chất lượng …… hậu quả sẽ ra sao?
Tiểu Lôi nhìn Cổ Chung hòa thượng, thấp giọng hỏi: "Sau đó?"
Cổ Chung hòa thượng nói: "Bần tăng từ khi tu luyện công pháp này, cũng từng dốc lòng nghiên cứu căn nguyên của Thánh Huyết tông, cũng biết không có cái gì gọi là môn phái Thánh Huyết tông …… bần tăng đang muốn phản bác người kia, hắn lại nói 'Trên đời không có Tông chủ, chúng ta tự mình thành lập Tông chủ cũng chẳng sao' lời này nói ra, bần tăng lập tức hiểu được tâm ý hắn. Bần tăng cự tuyệt, người nọ lại mở miệng uy hiếp ta, ý như là, nếu bần tăng bất tuân theo, vậy sẽ công bố chuyện bần tăng tu hành tà pháp Thánh Huyết ……"
Tiểu Lôi gật gù: "Sau đó thì sao."
Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Bần tăng tất nhiên không không cam lòng bị người uy hiếp, liền ra tay, giết kẻ đó." Hắn nói đến nơi đây, lại thở dài: "A di đà phật, tội quá …… tội quá ……"
"Được rồi!!" Tiểu Lôi phẫn nộ quát: "Tội quá tội quá cái gì! Ngươi tu luyện loại tà pháp này, đã mấy trăm năm, cũng không biết hại bao nhiêu tính mạng rồi! Cho dù ngươi niệm trăm vạn câu A di đà phật, Phật tổ sẽ tha thứ cho ngươi sao?!"
Sắc mặt Cổ Chung hòa thượng tái nhợt, gục xuống, một lúc lâu, mới tiếp tục nói: "Không sai, bần tăng tội nghiệt thâm sâu, không thể tha thứ được."
"Nói cho xong trước đã."
"Ài ……" Cổ Chung hòa thượng hai tay chắp lại: "Người kia thấy ta động sát khí, đã sớm chuẩn bị từ trước. Bần tăng lúc ấy ra tay dồn dập, liên tiếp tung mười ba chưởng liều mạng với hắn, thế nhưng cũng không làm gì được hắn, pháp lực tu vi của người này, sợ rằng không dưới bần tăng."
"Hừ, nói nhảm." Tiểu Lôi lạnh lùng nói: "Hắn nếu dám một mình tới gặp ngươi, tự nhiên là có chuẩn bị, đã sớm biết ngươi sẽ ra tay, tự nhiên nắm chắc ngươi không có bản lãnh đánh chết hắn! Nếu không như thế, chẳng lẻ hắn điên khùng đi tìm chết?"
"Không sai, bần tăng cùng hắn đấu mười ba chưởng. Chỉ biết người nọ pháp lực rất mạnh, vị tất dưới bần tăng, ngay cả bần tăng tự cho mình tài giỏi, có thể thắng được hắn, nhưng muốn giữ hắn lại thì không làm được." Cổ Chung hòa thượng nói: "Lúc ấy bần tăng nghĩ đến đó, không khỏi tức giận. Người kia thấy bần tăng dừng tay, đứng ở phía xa, cười nói 'Đại Sư đã hiểu chưa. Ngay cả đêm nay đại sư có thể giết ta, ngày mai chuyện Cổ Chung hòa thượng tu luyện công pháp Thánh Huyết tông sẽ truyền khắp Tiên Lâm!' Bần tăng nghe thấy lời này, vạn niệm thành tro, không khỏi ngây dại."
Tiểu Lôi chậm rãi nói: "Chuyện xem ra cũng không khó đoán. Những kẻ này đã thu thập được không ít cao thủ tu luyện Thánh Huyết công pháp, tạo ra Thánh Huyết tông chính thức. Thì ra là vậy, bọn họ có thể căn bản không biết đại hòa thượng ngươi cũng tu luyện loại tà pháp này. Nhưng vận khí của ngươi lại rất tốt! Hừ hừ, ngươi lại gặp được tên hút máu mấy ngày trước, chính là đệ tử Thánh Huyết tông. Hắn bị người chứng kiến bản thân đang hút máu, tất nhiên phải bẩm cáo với các môn nhân khác, những người đó điều tra, ngươi lại không đi xa, sợ rằng đã bị theo dõi từ sớm! Kẻ đến uy hiếp pháp lực không thấp hơn ngươi, vậy chắc là đã âm thầm theo dõi ngươi vài ngày, chỉ là Đại hòa thượng ngươi không có phòng bị, mới không phát giác ra." Tiểu Lôi suy nghĩ một chút, nói: "Vậy, nói như thế, bọn họ từ đầu căn bản không biết ngươi cũng tu luyện tà pháp này. Vốn đi theo ngươi, quá nửa là muốn âm thầm giết chết ngươi thôi. Nhưng lại đột nhiên phát hiện ngươi cũng hút máu người …… chuyện này đã có thể coi là thu hoạch ngoài ý muốn. Hắc hắc …… một trong Thiên Hạ Ngũ Phương Cao Nhân, không ngờ cũng tu luyện loại tà pháp này. Nếu ta là môn chủ Thánh Huyết tông , tự nhiên cũng đến ép buộc dụ dỗ người chịu sai khiến!"
Cổ Chung hòa thượng gật đầu: "Thí chủ nói không sai."
"Sau đó thì sao?" Tiểu Lôi nheo mắt.
"Sau đó ……" Cổ Chung hòa thượng cười khổ: "Sau đó bần tăng không biết làm sao, người nọ lại nói "Đệ tử chúng ta rất đông đảo. Đều tu luyện công pháp Thánh Huyết, đại sư cùng chúng ta chính là đồng đạo, ta tất nhiên sẽ không hại ngươi. Chỉ là ……'"
Nói đến đây, Tiểu Lôi lộ vẻ trào lộng, lạnh lùng ngắt lời: "À. chỉ là mọi người bây giờ cần tụ tập một chỗ, cùng coi sóc lẫn nhau, có đúng hay không? Hắn còn nói, trăm ngàn năm qua, người tu luyện công pháp Thánh Huyết, cuối cùng khó tránh khỏi vận mệnh bị chánh tà lưỡng đạo truy giết, bây giờ mọi người liên hợp, mới có thể có năng lực tự bảo vệ, có đúng hay không?"
Cổ Chung hòa thượng há mồm: "Ngươi …… ngươi làm sao biết?"
Tiểu Lôi thở dài: "Ngu xuẩn …… đây là điều đơn giản nhất trong tâm lý học! Theo tâm lý học tội phạm mà nói, rất nhiều người phạm tội sau khi phạm tội, trong lòng không lúc nào yên, chính là lúc dễ dàng nhất đọa lạc vào tổ chức xã hội đen, từ người phạm tội biến thành tổ chức phạm tội! Bởi vì trong trong suy nghĩ của tội phạm, cho rằng mình lẻ loi tại thế giới này, nội tâm sợ hãi, không có chỗ dựa. Bỗng lúc này, có người đến thu nhận, nói 'Được, ngươi tới đây, chúng ta đều là tội phạm giống ngươi!' Lúc này trong lòng người khó tránh khỏi động tâm. Giống như tìm được nơi nương tựa!"
Nói đến đây, Tiểu Lôi bỉu môi.
Cổ Chung hòa thượng cười khổ một lúc lâu, "Thí chủ …… thí chủ nói không sai. Trong lòng bần tăng lúc ấy mặc dù đối với người nọ có tâm giới bị, nhưng có khả năng tìm được nhiều người cùng giống bần tăng tu luyện công pháp này, trong lòng cũng đích xác cũng thầm vui mừng."
"Sau đó?"
Cổ Chung nói: "Sau đó, người nọ cùng ta kích chưởng thề thốt, rồi rời đi. Hắn chỉ nói rằng, ngày thường Thánh Huyết tông không ước thúc môn nhân, chỉ là một khi tông chủ có gì sai phái, không được chối từ …… nếu không …… ài ……"
Tiểu Lôi thương hại nhìn hòa thượng: "chuyện này tựa như cấp một bộ khóa sắt cho ngươi! Nghĩ đến Thánh Huyết tông chủ có dã tâm tập hợp nhiều người tu luyện Thánh Huyết tà pháp, trong lòng hẳn có mưu đồ! Lúc ấy không sai ngươi làm việc gì, đó là thả dây dài câu cá lớn! Huống hồ, ngươi là loại cao nhân như vậy, tự nhiên phải lưu giữ làm vũ khí bí mật mà chậm rãi sử dụng, làm sao có thể tùy tiện lấy ra? Tạm thời không tìm ngươi chắc gì đã là chuyện tốt, bởi vì một khi tìm ngươi nói chuyện, dám chắc phải là đại sự!"
Cổ Chung hòa thượng thở dài nói: "Tiểu thí chủ nói cực kỳ chuẩn xác, từng chuyện đều bị ngươi đoán đúng hết!"
Ánh mắt hắn phức tạp, chậm rãi nói: "Khi bắt đầu Tiên Lâm thịnh hội, bần tăng cầm hai mươi khối Huyền Cơ ngọc, chuẩn bị mời thiên hạ cao nhân cũng chính là lúc Thánh Huyết tông đột nhiên phái người tới tìm đến……"
"Sao? Bọn họ tìm ngươi có chuyện gì?"
Cổ Chung hòa thượng nói: "Việc thứ nhất, chính là bần tăng mỗi lần phát ra một khối ngọc bài, thì báo cáo cho bọn họ, địa điểm nào,đưa cho vị cao nhân của phái nào. Việc thứ hai, nếu trong thịnh hội, phát hiện có người tu luyện chi pháp Thánh Huyết, phải toàn lực giúp đỡ, không được có nửa điểm ý kiến!"
"A!" Tiểu Lôi gật đầu: "Thì ra là như thế, Truy Tinh tử tu luyện chính là Thánh Huyết công pháp, ngươi cũng đã nhìn ra, vì thế cùng ta sống chết chống cự, phân bua cho hắn. Thấy pháp bảo của ta hút hắn vào, liền nghĩ biện pháp ép ta thả hắn ra, có đúng hay không?"
Nói đến đây, Tiểu Lôi cau mày: "Nhưng vẫn còn một việc, tại sao muốn ngươi nói địa điểm giờ giấc phát ngọc bài cho ai, sao phải nói rõ ràng như vậy?"
Diệu Yên đột nhiên chậm rãi nói: "Chuyện này, dễ hiểu thôi."
"Sao?"
Diệu Yên thở dài: "Mỗi lần thịnh hội, thiên hạ cao nhân tụ tập, hai mươi khối ngọc bài phát xuống, tổng cộng có hai mươi người đến. Nhưng mà lần này …… số người vắng mặt đã có quá nửa …… xem ra chuyện này có chút nghi vấn."
Tiểu Lôi cau mày, đột nhiên nhướn mày: "Ý của nàng là ……"
Diệu Yên chậm rãi : "Phu quân, thiếp hỏi chàng. Người được tặng ngọc bài, quá nửa đều là chưởng môn một phái. Môn hạ đệ tử đông đảo, đều có động phủ sơn môn của mình, quá nửa còn có các loại trận pháp thủ hộ môn phái …… Nếu ngày thường mà đối phó với các cao thủ như vậy, đó là còn khó hơn lên trời! Nhưng nếu nhằm lúc bọn họ đến tiên lâm thịnh hội mà động thủ ……"
Tiểu Lôi lập tức nói: "Không sai! Đầu tiên, bên người bọn họ không có môn nhân đệ tử đông đảo. Thứ hai, không có sơn môn động phủ thủ hộ! Người ít lực mỏng, nhiều nhất bên người chỉ có hai đệ tử đi theo mà thôi. Tại nơi hoang dã, bị một nhóm Thánh Huyết tông phục kích, hắc hắc ……"
Về phần tại sao người Thánh Huyết tông lại đối phó với các cao thủ trong thiên hạ?
Còn phải hỏi sao?
Tất nhiên là hút máu, đoạt pháp thuật!
Ngày thường làm gì có cơ hội thế này? Làm gì có nhiều cao thủ không hề đề phòng như vậy mà xuất môn?
Căn cứ vào về thời gian đưa ngọc bài mà Cổ Chung hòa thượng tiết lộ, là có thể tính ra những cao thủ kia khi nào xuất môn, khi nào lên đường ……
Hơn nữa, làm sao có ai nghĩ đến sẽ có một kế hoạch điên cuồng lớn mật như vậy?!
Một lần mai phục, giết chết cơ hồ một nửa cao thủ thiên hạ chính đạo!
Kế hoạch mặc dù điên cuồng, nhưng là có cao thủ cỡ Truy Tinh tử áp trận, vậy có gì không được!
Quan trọng nhất chính là, Thánh Huyết tông càng đánh càng mạnh! Mỗi khi giết một cao thủ, cũng giống như đem cao thủ đó thu dụng!
Phái khác càng đánh càng yếu, bọn họ càng đánh càng mạnh!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv