Buổi tập duyệt trước khi diễn chính thức là vào sáng thứ bảy. Khối mười hai bọn tôi reo hò khắp hành lang như được nghỉ tết, chủ yếu là bọn không tham gia vì được về sớm. Giờ tôi vác cặp xuống sân xem những tiết mục được duyệt trước. Đang quen sức nặng trên vai bỗng nhiên cả người tôi nhẹ bẫng, quay ra thì thấy Hoàng đang nhấc cặp khỏi vai tôi.
- Làm giật hết cả mình! Lần sau đi có tiếng được không?
- Tại chị chăm chú xem quá mà. Đưa cặp cho em đi.
Hoàng một tay cầm lấy cặp tôi, một tay áp chai nước chanh vào má tôi.
- Uống để có sức trước khi lên sân khấu. -Hoàng động viên tôi trước khi lên chỗ đông người. Tôi nhận lấy tấm lòng của cậu với một nụ cười vô cùng mãn nguyện, cầm lấy uống một ngụm. Vì nghĩ Hoàng mua riêng cho tôi nên tôi uống chạm miệng vào chai luôn. Lúc sau vừa tập duyệt xong thì cậu lại cầm uống tiếp. Nói cách khác là bọn tôi đã chạm môi gián tiếp rồi. Trời ơi vậy là...
- Chị Hạ Vũ phải không ạ? -em gái đứng cạnh tôi bất ngờ lên tiếng. Tôi với Hoàng liền quay ra nhìn, em gái bắt gặp ánh mắt của hai chúng tôi thì ngại ngùng, hai tay đan vào nhau.
- Ừm. Sao vậy em?-tôi nhẹ nhàng đáp. Nhìn vẻ mặt của Hoàng thì có vẻ là bạn cùng lớp.
- Chị với Hoàng là người yêu của nhau ạ?
- Tường Vy, tao đã nói rồi mà. -Hoàng bước lên phía trước tôi nói. Với vóc dáng cao to, chỉ với một tay đã gạt tôi đứng phía sau rồi.
- Nhưng chưa set hẹn hò hay gì mà. Cậu chỉ nói chắc chắn sẽ là người yêu.
- Chắc chắn ngay trong nghĩa, đừng hỏi và bàn tán thêm nữa.
Nhìn Hoàng nói chuyện với người khác lạnh lùng như này khiến tôi có chút lạ lẫm. Bình thường tôi đã quen với việc cậu đỏ mặt, hay làm nũng rồi. Nay ánh mắt sắc bén ấy khiến tôi bất ngờ, cảm giác như thấy một phiên bản Nguyễn Vũ Phúc Hoàng khác vậy.
- Chỉ cần chưa phải là người yêu thì tớ vẫn còn cơ hội mà đúng không? Chị Hạ Vũ, chị trả lời đi, hai người đã là người yêu của nhau chưa?-Tường Vy liên tục hỏi dồn dập tôi với một thái độ vô cùng luống cuống. Hoàng định lên tiếng tiếp nhưng tôi đã ngăn lại.
- Không phải. -tôi đáp, nhìn lên Hoàng tôi thấy rõ vẻ mặt thất vọng của cậu. Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi mà -Nhưng Hoàng cho người khác cơ hội thì chị sẽ cắt cơ hội của Hoàng.
- Vậy Hoàng, cậu cho tớ cơ hội theo đuổi cậu đi.
- Thôi, đừng đạp đổ cơ hội của tao. Xin mày luôn đấy Tường Vy! -Hoàng chắp tay nói với bộ dạng thành khẩn. Tôi nhìn hai đứa xin nhau một cơ hội mà không nhịn nổi cười. Hoàng chờ mãi mới sắp đến cuộc thi, sao có thể bị người khác cướp đi cơ hội được.
- Cậu... Tớ không ngờ cậu mê gái đến vậy. -Tường Vy cạn lời nhìn Hoàng rồi quay sang sỉ vả tôi. -Chị sống ích kỉ và mưu mô vậy à? Chị đã không thích thì tha cho Hoàng đi. Suốt ngày...
- Im đi Tường Vy. Còn nói thêm một câu về Hạ Vũ tao không để yên đâu. Tao không cần mày tự đứng ở góc độ của mày đòi công bằng cho tao, tao từ chối là từ chối. Đừng để ngay cả nói chuyện bình thường cũng không thể. Hơn hết, tao không mê gái, tao mê Nguyễn Hạ Vũ. -Hoàng nghiêm mặt nói, dọa nhỏ Tường Vy sợ chạy mất dép. Xong xuôi lại thả lỏng cơ mặt quay sang hỏi tôi -Ngẩng mặt lên cười cái em coi nào. Em không nghĩ Tường Vy lại độc miệng đến vậy.
- Ổn mà. -bởi vì Hoàng đã chặn hết những lời nó khó nghe đó rồi mà.
Cuối cùng 20/11 đã đến, sau khi phát biểu và trao giải thưởng cho các thầy cô, cuộc thi được bắt đầu. Tôi hồi hộp muốn rớt tim ra ngoài, chỉ sợ giữa chừng quên động tác. Còn Hoàng cứ chỉnh áo rồi tóc tai cho tôi. Hai đứa bạn đứng kế bên cứ cười tủm tỉm, tiện tay nháy chục tấm hình của bọn tôi rồi.
- Năm nay Vũ nhà ta gặp may. -An Nguyệt nói, tay vẫn không quên nháy thêm vài kiểu.
- Gặp được chị mới là may mắn của em. -Hoàng chủ đáp lại vỏn vẹn như vậy -Bình tĩnh nha!
Qua câu nói đó đến lượt bọn tôi lên sân khấu. Trộm vía cả hai tiết mục đều trơn tru, giờ chỉ việc ngồi chờ trao giải thôi. Phải kể đến lúc vừa bước ra tôi đã thấy mấy banner cổ vũ cho Hoàng. Từ "Hoàng ơi tớ thích cậu" đến "Làm người yêu tớ đi Hoàng". Cậu được săn đón không khác gì idol giới trẻ.
- Có người nổi tiếng quá trời. Xuất hiện có năm phút mà bao nhiêu người tỏ tình. -tôi nói vu vơ, đong đưa chân vì không chạm được tới đất. Hoàng ngồi bên cạnh đang xem điện thoại nghe được liền tắt đi. Chỉ thấy cậu ta nở một nụ cười không mấy thân thiện lại gần tôi.
- Chị ghen à?
- Không.
- Quay ra đây, giờ cho em câu trả lời đi. Em muốn để chị tự giác mà giờ bạn nhỏ đang cố ý né tránh. -Hoàng ép hai má tôi lại đợi câu trả lời. Đã là người phải có chữ tín.
- H-hừm.
Hoàng nhìn tôi suy nghĩ mà sốt ruột, cứ vân vê ngón tay tôi.
- Mỗi ngày được trải nghiệm cảm giác yêu đương không tệ đâu mà, đặc biệt là với em. Em nhất định sẽ làm một bạn trai thật tốt, khiến mọi người phải ghen tị với chị. -Hoàng ra sức thuyết phục tôi.
- Từ từ.
- Thay vì đắn đo suy nghĩ đến cảnh tượng sau này thì trải nghiệm mỗi ngày không phải đỡ đau đầu và vui hơn sao?
- Ừ. -tôi nhẹ nhàng gật đầu.
- Em nói đúng mà đúng không, vậy câu trả lời của chị là gì?
- Trả lời rồi!
Tôi vừa dứt lời Hoàng phải ngơ ngác vài giây mới theo kịp. Cậu ta vui sướng ôm lấy tôi. Tôi phải đẩy mãi mới ra để nói nốt câu cuối. -Nguyễn Vũ Phúc Hoàng hoàn toàn đạt tiêu chuẩn làm người yêu chị. Nhưng với điều kiện, một, khi yêu không được lừa dối nhau, hai, khi chị nói chia tay sẽ không có chuyện quay lại, không níu kéo, gặp mặt hay nói chuyện nữa. Chấm dứt hoàn toàn!
- Được em đồng ý hết! -nói xong Hoàng phấn khích ôm chặt lấy tôi, thiếu điều nhấc bổng tôi xoay vòng quanh thôi.
Sau đó thì...Hoàng công khai tôi khắp mặt trận, tuyên bố chủ quyền ngay lập tức.