Mặc dù không biết mình sai ở đâu nhưng Thẩm Quân Ngọc vẫn là khóc lóc cầu xin Tiểu Nhất tha thứ cho mình. Nhưng chiếc hệ thống nhà này được cái giận dai, cho dù cậu nói như thế nào thì cũng không thả cậu xuống.
[Theo luật 10RQX24 hệ thống, Tiểu Nhất hành hạ kí chủ của mình. Triệu hồi hệ thống Tiểu Nhất về không gian hệ thống xem xét xử phạt]
Nhận thấy điều bất thường, chủ thần kêu gọi chiếc hệ thống này về. Cái roi điện cũng biến mất theo Tiểu Nhất, cậu thì một phát rơi tự do xuống đất.
- Ui za! Đau chết đi được.... Mà cái tên kia, anh còn không biết đỡ tôi hả?
Có chút tức giận, Thẩm Quân Ngọc quát.
Bây giờ Tiểu Nhất đi thì còn có Miêu Tứ sẽ giúp cậu, ai mượn chiếc hệ thống giận dai làm gì cơ chứ? Bây giờ chắc là chừa rồi.
- Chu choa mẹ ơi! Trai đẹp.
Ngước đầu lên nhìn, Thẩm Quân Ngọc nhanh chóng đứng dậy có thể mất liêm sỉ nhưng thể diện thì chắc chắn không được mất trước người đàn ông mặt này. Cái vẻ kiêu ngạo ấy, còn dùng ánh mắt ghét bỏ mà nhìn cậu.
- Anh không có mắt sao? Còn không thèm đỡ tôi đứng dậy.
Thấy cái vẻ mặt đáng ghét như thế. Cậu cũng chẳng cần phải lịch sự gì nữa, cứ thế mà chửi thẳng vào mặt.
- Là tôi cứu cậu đấy! Tiểu Nhất bị viruts xâm nhập roi nên có chút giận dai, bình thường cậu ấy sẽ không như vậy.
Anh ta vội vàng giải thích.
- Anh với Tiểu Nhất nhà tôi có quan hệ gì? Hình như anh cũng có chút quan tâm cậu ấy thì phải nha~
Bị Thẩm Quân Ngọc trêu, khuôn mặt, vành tai anh ta lại đỏ ửng lên. Dù không hiểu cái gì nhưng cậu lại tủm tỉm cười.
- Ra là thế! Còn không mau đi theo người ta đi, không thì bị cái tên chủ thần gì đó bán rẻ cho người khác đó nha.
- Chúng tôi chỉ là người yêu cũ của nhau thôi! Cậu đừng hiểu lầm...
Chàng trai trước mặt nhanh chóng lên tiếng thanh minh. Là người yêu cũ mà biểu cảm như thế là ẩu rồi, ẩu thật rồi.
- Là cậu ấy tự xóa kí ức của mình, là cậu ấy không muốn nhớ đến tôi. Chỉ có lúc Tiểu Nhất không thể nhìn thấy tôi, lúc đó thì tôi có thể nhìn cậu một lâu hơn một chút rồi! Vậy nên....
Khuôn mặt lạnh lùng của chàng thanh niên này bỗng chốc trở nên khác thường.
- Vậy nên cậu cho viruts xâm nhập vào cơ thể hệ thống nhà tôi sao?
Thẩm Quân Ngọc mạnh dạn đoán mò. Nhưng thật không ngờ anh ta lại gật đầu, xét theo một góc độ nào đó thì cậu có thể tha thứ. Tiểu Nhất cũng không bị gì nên bỏ qua vậy.
- Anh tên gì ấy nhỉ? Nếu thích Tiểu Nhất nhà tôi thì cứ tìm tôi, chứ anh đâu phải con nít nữa đâu mà chơi ngu thế!
Nhìn cái tên này, Thẩm Quân Ngọc có chút trách móc.
- Tạ Hàn! Tôi tên Tạ Hàn...
Nói xong thì cái tên này cũng đến thời gian phải rời đi.
Tạ Hàn này chính là trợ lý bên cạnh chủ thần, bởi vì không muốn ảnh hưởng đến công việc dẫn dắt kí chủ nên chủ thần ép Tiểu Nhất khoá chức năng yêu đương. Cũng tức là khi làm hệ thống thì không được phép yêu... chỉ là sợ yêu kí chủ mất thôi.
- Tạ Hàn sao?
Thẩm Quân Ngọc đi đi lại lại rồi lẩm bẩm tên này.
- Meo~Chủ nhân? Cậu lẩm bẩm cái gì vậy? Cho tôi hóng với.
- Con mèo béo này! Lâu rồi không gặp ngươi, để ta lại nựng má rồi sờ bụng ngươi nào.
Cậu chồm xuống bắt lấy chân con mèo. Miêu Tứ không chạy kịp nên bị cậu bắt lấy...đời mèo thế này là end.
....
Hôm nay, Thẩm Quân Ngọc chủ động đến nhà Trần Hoàng Mặc tìm anh. Nhưng vào cái giờ này, anh có chút việc bận ở trên giường nên từ chối tiếp khách.
- Xin lỗi! Trong giờ hành chính của ông chủ, người ngoài không được phép gặp!
Bác quản gia lễ phép nói với cậu, ý ông ta không phải là đuổi cậu đi. Nhưng vào mấy cái giờ Trần Hoàng Mặc đang lăn giường cùng gái thì thật sự không cho ai vào, chỉ có người quan trọng lắm mới được phép. Quản gia cũng không dám manh động, lương cũng không quan trọng cho lắm, chỉ là sợ mất việc mà thôi!
- Tôi có cái cho bác xem! Coi xong, nếu cảm thấy được thì cho tôi vào trong được không?
Cậu lấy điện thoại ra, mở đúng cái video mà anh làm nũng với cậu.Không chỉ một mà là rất nhiều đoạn ghi kiểu như thế.
- Ra là chồng của ông chủ! Là tôi ngu dốt, mời cậu vào trong.
Cứ thế, cậu hiên ngang bước vào. Mặc dù biết chuyện gì đang xảy ra ở trong đó, cậu cũng đã chuẩn bị cái thìa lớn rồi!
"Cạch"
Mở cánh cửa ra, đập ngay trước mặt cậu là hình ảnh cô nam quả nữ quấn quýt lấy nhau. Trên người cũng không có mảnh vải che thân nào, dưới nền nhà thì chẳng nói làm gì nữa.
Nhìn thấy cậu, Trần Hoàng Mặc nhíu mày tỏ vẻ khó chịu.
- Hoá ra cậu là người thích xem full HD như thế này sao?
Anh vừa nói, tay lại vừa sờ sờ vào ngực cô gái trên giường.
- Chồng bị bà chủ đuổi rồi a~ Từ nay chồng sẽ đến ở đây ở cùng với vợ.
Nghe đến đây, cô gái kia tát ngay vào mặt anh.
- Kĩ thuật tốt như thế mà lại là gay. Đồ ghê tởm!
Khuôn mặt anh không khỏi ngơ ngác, đây không phải là lần đầu tiên bị đánh vào mặt rồi. Nhưng lần này lại bị mắng là gay.... có chút không cam lòng.
- Người ta cũng đi rồi! Anh còn ngơ ngác thế làm gì đây?
Ngồi tựa trên ghế, Thẩm Quân Ngọc ung dung thoải mái nói.
- Cậu bị điên à! Cậu có biết như thế là vô duyên không hả? Người ta đang làm mà cậu cứ xông vào là có ý gì đây.
Anh tức giận quát.
- Video còn ở trong tay tôi! Vợ ơi~ anh chạy không thoát đâu.
- Mặt dày, vô sỉ!