Buổi sáng Thẩm Tuyết Ninh đến công ty sớm chuẩn bị cho cuộc họp đầu tuần với phòng làm việc của mình rồi cùng một vài đồng nghiệp ở phòng ban khác đến phim trường quan sát.
" Ninh Ninh tối nay cùng anh đi tham gia tiệc ở một quán thịt nướng không? "_ Đàn anh họ Hạ - Hạ Thuần Lâm cũng là một người bạn thân thiết với Thẩm Tuyết Ninh.
" Hửm? Như vậy thì có hơi... "
Thẩm Tuyết Ninh lấp lửng vì nếu đi cùng như vậy chắc chắn sẽ bị người khác hiểu lầm vì dù sao thì hai người cũng còn đang độc thân.
" Không sao, đều là bạn cũ thôi mà. Lần trước có một mình anh đi bọn họ đều nhắc đến em đó. "
" Vậy cũng được. "_ Làm cô tưởng đi với người khác, nếu là bạn học cũ thì không thành vấn đề.
Dù sao thì cũng khá lâu rồi cô chưa gặp lại bọn họ. Thẩm Tuyết Ninh, Hạ Thuần Lâm và những người khác quen biết nhau từ lúc vừa vào đại học. Khi đó Thẩm Tuyết Ninh vì muốn trao dồi thêm kĩ năng tiếng anh của mình mà đã tham gia vào câu lạc bộ tiếng anh. Sau đó liền quen biết mọi người và cho đến khi ra trường đi làm thì vẫn sẽ thường xuyên gặp nhau ăn uống, nhậu nhẹt.
" Tới rồi. "
Trong xe còn có hai người khác, hai người cùng Thuần Lâm xuống xe trước. Thẩm Tuyết Ninh ngồi trong góc nên xuống sau cùng.
Vừa đi được hai bước Thẩm Tuyết Ninh có cảm giác không đúng lắm liền quay mặt qua hướng bên phải mà nhìn nhưng không có gì đặc biệt vì hướng đó là hướng của khu vực để xe.
" Ninh Ninh sao vậy? "_ Thuần Lâm gọi tên cô khi nhìn thấy cô cứ đứng im ở đó.
" À không có gì. "
Thẩm Tuyết Ninh nhìn anh rồi lại nhìn qua hướng đó một lần nữa mới đi vào trong. Thầm nghĩ bản thân có lẽ lo lắng thái quá rồi.
Hiện trường quay hôm nay là ở trường cưỡi ngựa, nam chính là Lưu Hoàng do Diệt Vĩ Mặc thủ vai sẽ tập cưỡi ngựa cho nữ chính Mục Dân Ngọc do Hiển Nhi thủ vai.
Lúc mọi người đến thì vẫn còn đang chuẩn bị cho cảnh quay, đang chào hỏi đạo diễn và người trong đoàn thì Diệt Vĩ Mặc từ trong phòng trang điểm đi ra, phía sau còn có Hiển Nhi có vẻ như cả hai vừa tập kịch bản với nhau.
" Chị Ninh. "
Diệt Vĩ Mặc vừa bước ra mắt liền nhìn thấy Thẩm Tuyết Ninh mà không giấu được sự vui vẻ trong đôi mắt, ngay lập tức đi nhanh như chạy đến gần cô.
Ngay cả bạn diễn Hiển Nhi cũng có chút ghen tỵ vì ảnh đế này ngoài lúc tập diễn và diễn thật thì chưa bao giờ thoải mái như thế với một cô gái.
" Hôm nay nhìn em soái thật nha ~ "
Vì quay cảnh cưỡi ngựa nên đoàn làm phim đã chuẩn bị một bộ đồ đen từ trên xuống dưới, ở trên còn có áo khoác da màu nâu cho Vĩ Mặc. Tóc cũng được vuốt ngược ra phía sau làm lộ ra vầng trán chữ Vương vô cùng nam tính, nhưng mà Thẩm Tuyết Ninh không thích kiểu tóc này cho lắm. Chỉ là nó ở trên gương mặt của Diệt Vĩ Mặc nên mới trở nên đẹp mà thôi.
" Dạ. "
Diệt Vĩ Mặc được khen liền có chút ngại ngùng, từ bé cho đến lớn thì Thẩm Tuyết Ninh vẫn rất hay khen anh như thế. Vậy mà lần nào nghe là lần ấy ngại ngùng...
" Oh, con ngựa to như thế sao? "
Thẩm Tuyết Ninh ngạc nhiên khi người đàn ông dẫn con ngựa màu trắng đi ra, nhưng mà sao nó lại to như thế chứ? Cô từng nhìn thấy nhiều loại rồi nhưng chắc con này là to nhất luôn ấy chứ, mơ hồ có thể nhìn thấy được cơ bắp của nó luôn kìa. Thật đáng kinh ngạc!
" Em cưỡi được không vậy? "_ Thẩm Tuyết Ninh có chút lo lắng nhìn Vĩ Mặc.
" Sẽ không sao đâu, còn có người huấn luyện ở đó mà. "_ Vĩ Mặc còn chưa kịp trả lời thì Hạ Thuần Lâm đã lên tiếng thay.
" Nhưng mà... "_ Người huấn luyện làm sao ở chung một khung hình được chứ?
" Không sao đâu chị, em tập nhiều lần rồi, sẽ không có vấn đề nào xảy ra đâu ạ. "_ Diệt Vĩ Mặc
" ... "
" Được rồi. Bây giờ sẽ quay cảnh đầu tiên nào, Vĩ Mặc với Hiển Nhi vào vị trí đi. "
Đạo diễn hô lớn, Diệt Vĩ Mặc liền đi tới gần ngựa trắng lớn.
" Tiểu bạch bình thường rất ngoan nên sẽ không có việc gì khó diễn ra đâu. Nếu không ổn thì cậu cứ nắm chặt dây cương, tôi ở bên đó sẽ chạy đến ngay. "
Người huấn luyện vừa giúp anh leo lên ngựa xong liền nói vài câu trấn an. Con ngựa tiểu bạch này ngoài cái đô con ra thì quả thật thật sự rất ngoan, lúc anh leo lên nó cũng không la hay gì cả.
" Xong hết rồi đúng không? "_ Đạo diện nói vào bộ đàm.
" Ok, bắt đầu quay. Cảnh 1, màn 1, bắt đầu."
Mục Dân Ngọc cùng cô bạn thân là Vân Lộ vui vẻ đi vào trong trường cưỡi ngựa.
Thẩm Tuyết Ninh một bên cũng không khỏi cảm thán trước dáng vẻ của Hiển Nhi. Chuyên viên lựa chọn cho cô một bộ đồ bó sát vào cơ thể làm lộ ra đường cong vô cùng quyến rũ, còn có điểm nhấn là chiếc thắt lưng ở trên hông to.
Còn cô bạn thân Vân Lộ trùng với tên thật ở ngoài thì mặc váy tiểu thư... Váy tiểu thư? Thẩm Tuyết Ninh không có đọc kịch bản của người ta nên không hiểu lắm.
" Ể? Đó không phải là Lưu Hoàng sao? "_ Vân Lộ ngạc nhiên khi nhìn thấy anh đang cưỡi ngựa.
Dáng vẻ của anh cưỡi trên con ngựa ấy thật hút mắt người khác mà, vừa đẹp trai vừa tài giỏi quả thật là quyến rũ chết người rồi.
" Không phải chứ? Vậy mà cậu cũng nhìn ra sao? "_ Mục Dân Ngọc nheo mắt lại cũng không thể nhìn ra là ai. Cô bạn của cô mắt thật là sáng a...
" Thật mà, là anh ấy đó. Đẹp quá đi thôi. "_ Vân Lộ dùng ánh mắt sáng long lanh nhìn về hướng đó.
" Uyyy... "_ Lưu Hoàng cưỡi ngựa đến trước mặt hai người liền dừng lại hù dọa họ một phen.
" Này! Anh làm như vậy có biết là nguy hiểm lắm hay không hả? "_ Mục Dân Ngọc cau mày khó chịu lên tiếng, vừa rồi tim cô suýt chút thì bay ra ngoài rồi.
Lưu Hoàng nhảy xuống ngựa, vuốt ve cỗ của nó cười đểu nói.
" Làm sao trách tôi được, ngựa của tôi thấy cô gái xinh liền nổi hứng thú đấy. "
" Anh... "
" Anh Hoàng thật dẽo miệng a ~ "
Mặc kệ Mục Dân Ngọc tức đến không nói nên lời thì Vân Lộ vẫn mồm mép dẽo ngọt như thế.
" Mà hai em làm gì ở đây vậy? "_ Lưu Hoàng đưa dây cương cho nhân viên rồi họ dẫn ngựa đi.
" Dạ tụi em đến tập cưỡi ngựa ạ. "_ Vân Lộ
" Nhưng nhìn em không giống sẽ tập lắm nhỉ? "
Có ai mặc váy công chúa, tiểu thư đi tập cưỡi ngựa không? Ngựa nó không đá cho vài phát là may rồi đó.
" Em... "_ Vân Lộ lộ vẻ bối rối, cô mà biết có Lưu Hoàng thì đã mặc đồ cưỡi ngựa rồi.
" Vậy em vào trong mát xem hai người tập cưỡi cũng được a ~ "
" Cắt! "