Sau khi hoàn thành việc thu mua nhà họ Hoắc, Ninh Thần từng hỏi Hoắc Khải, có cần gọi đoàn đội kỹ thuật VR và công nghệ tái sinh về nước không.
Theo Ninh Thần, dù thế giới bên ngoài rất lớn nhưng cô biết không nhiều. Mà ở nơi không biết rõ, con người thường có tâm lý đề phòng, đây là lý do chủ yếu khiến nhiều người thà ở lại một nơi nhỏ bé cả đời chứ không chịu ra ngoài.
Nhưng Hoắc Khải thì khác, anh lại biết rất rõ rằng dù trông có vẻ như Hi Vọng Mới đã đứng đầu thị trường trong nước, thực tế, thế lực ngầm vẫn như con rắn độc đang ẩn núp.
Nếu không hoàn toàn đánh bại nó, đoàn đội về nước chỉ tạo cơ hội cho đối phương tìm được sơ hở.
Hệ thống hoàn mỹ cỡ nào cũng không phải là vô địch thật sự, huống chi có câu nói: Thành lũy vững chắc nhất thường bị công phá từ bên trong.
Tuy hệ thống Hi Vọng Mới rất mạnh nhưng công ty dính dáng tới nó quá nhiều, sau này kỹ thuật VR và công nghệ tái sinh sẽ kết nối với đủ các ngành nghề để phát triển.
Có kết nối thì sẽ có sơ hở, từ đó dễ dàng thâm nhập.
Trái lại, tuy tình huống ở nước ngoài khá phức tạp nhưng có một điều đơn giản là cho phép sở hữu lực lượng vũ trang cá nhân.
Trong lòng Hoắc Khải, không gì có sức uy hiếp hơn súng ống đạn dược.
Đội ngũ Tinh Anh và lực lượng bảo vệ của Cổ Ngôn Tài đủ để duy trì an ninh cho đội ngũ, vả lại, Hoắc Khải sẽ nhanh chóng mở rộng quy mô của đội ngũ Tinh Anh, đồng thời thiết lập thêm đội ngũ cá nhân lớn mạnh hơn nữa.
Những chuyện như bị ép chuyển dịch hay bị đánh lén giữa chừng không có nhiều khả năng xảy ra nữa.
Vì vậy, hai tốp người này ở nước ngoài sẽ an toàn hơn là ở trong nước
Ninh Thần không quá hiểu biết về tình hình quốc tế nhưng cô tin sự phán đoán của chồng.
Nếu Hoắc Khải nói ở nước ngoài tốt thì cô không nói gì nữa.
Giải quyết chuyện nhà họ Hoắc xong, mục tiêu kế tiếp của Hoắc Khải là thế lực trong bóng tối.
Nhưng thế lực này liên quan tới rất nhiều công ty, cho dù Hi Vọng Mới đang có quy mô khổng lồ nhưng nếu muốn tiêu diệt đối phương trong một lần hành động thì cũng không phải chuyện dễ dàng.
Nếu làm không tốt có thể sẽ ảnh hưởng đến nền kinh tế tổng thể của quốc gia, dù sao thì thế lực ngầm cũng đã nắm giữ gần một nửa trong số hai trăm công ty hàng đầu, tính ra thì quy mô cũng không thua kém Hi Vọng Mới.
Trong lần tranh đấu trước đó, chúng từ bỏ nhà họ Hoắc là vì không muốn cứng đối cứng với một kẻ thù mạnh.
Chiến lược phát triển tốt nhất của thế lực ngầm là “thẩm thấu”, chờ một cơ hội thích hợp để giải quyết hết toàn bộ đối thủ cạnh tranh.
Chống lại Hi Vọng Mới đang chiếm ưu thế một cách trực diện chắc chắn không phải ý tưởng hay.
Mà Hoắc Khải cũng biết mình không thể hành động thiếu suy nghĩ, nhưng anh vẫn muốn thử một chút, tạm thời “xẻo” mất vài khối thịt của đối thủ, xem động tĩnh của chúng, thử xem giới hạn ở đâu.
Nếu thế lực ngầm vẫn nhẫn nhịn, Hoắc Khải sẽ từ từ cắn nuốt sức mạnh của chúng, nếu đối phương không nhịn nổi thì anh đổi cách khác.
Nói tóm lại, Hoắc Khải đang muốn dùng chiến thuật địch không động, ta động, địch động, ta không động.
Khi được anh gợi ý, đoàn đội thu mua của Hi Vọng Mới chính thức đề nghị thu mua vài công ty đã niêm yết cổ phiếu.
Đối với thế giới bên ngoài, đây cũng không phải chuyện gì khiến người ta bất ngờ, dù sao Hi Vọng Mới thu mua công ty khác đã không phải chuyện mới xảy ra. Trong mấy năm nay, chưa có một công ty nào vung tiền điên cuồng như họ.
Trong một năm ngắn ngủi, chiến tích thu mua mấy chục công ty đúng là khiến người ta chấn động.
Hơn nữa, trong mấy công ty được Hi Vọng Mới thu mua, có không ít công ty sở hữu tài sản cả tỷ bạc hay chục tỷ. Ngay cả nhà họ Hoắc tài sản mấy trăm tỷ bây giờ cũng đã thành một trong những công ty chi nhánh dưới quyền Hi Vọng Mới nên họ thu mua thêm ai cũng không có gì kỳ lạ.
Thậm chí thế lực ngầm cũng không có phản ứng gì trong chiến dịch thu mua này, dường như chúng còn khá vui vẻ đồng ý.
Thông qua vài cuộc đàm phán không đến nơi đến chốn, dùng giá tiền cực thấp để thua mua đã giúp Hoắc Khải có kết luận này.
Thế lực ngầm có niềm tin mù quáng đối với kế hoạch thẩm thấu, chúng gần như không chuẩn bị phương án thứ hai.
Vì thế, khi Hi Vọng Mới thu mua, chúng cũng biết thời biết thế đồng ý, nhất định là chúng đang nghĩ là trà trộn vào bên trong trước, như thế sẽ dễ dàng ăn cắp tài liệu mật hơn.
Nhưng Hoắc Khải đâu mắc bẫy đơn giản thế, anh đã dùng chiến thuật này thì nhất định đã suy xét chu đáo, sẽ không cho đối phương thừa cơ.
Đợi sau khi thế lực ngầm phát hiện ra điều không ổn thì đã quá trễ.
Trong những ngày tháng như thế, thời gian lặng lẽ trôi qua.
Sau khi nhà họ Hoắc bị thu mua, công ty đổi tên thành công ty chi nhánh Mậu Dần, khi khai trương, Hoắc Khải còn đích thân đi cắt băng.
Hoắc Trạch Minh thành công trở thành chủ tịch kế nhiệm cũng không mặt ủ mày ê như người ngoài suy đoán mà ông ta lại khá vui vẻ. Người không biết còn tưởng nhà họ Hoắc đã đánh thắng trận này.
Chỉ Hoắc Khải mới biết, Hoắc Trạch Minh là một người rất tham vọng.
Vì dã tâm trong lòng, thậm chí ông ta có thể cấu kết với thế lực ngầm để hãm hại người xuất sắc nhất trong gia tộc.
Chấp niệm như vậy chính là thứ Hoắc Khải coi trọng nhất ở người này.
Chỉ cần cho Hoắc Trạch Minh đủ quyền lực, anh tin ông ta có thể dẫn dắt nhà họ Hoắc phát triển thịnh vượng, Hoắc Khải tin chắc điều này.
Ngoài ra, Quốc tế Đường thị cũng chấp thuận yêu cầu của Hoắc Khải, tiêu 40 tỷ mua cổ phiếu của tổng bộ ở nước ngoài, giành được một phần quyền cung ứng sau này.
Giao dịch này là khoản tiền lớn nhất của Hi Vọng Mới tính đến thời điểm hiện tại, cũng được coi là biểu tượng cho việc Hi Vọng Mới bước lên con đường bá chủ.
Với tư cách là công thần thúc đẩy hai công ty đạt đến quan hệ hợp tác chiến lược quan trọng, Đường Trọng Vi và vài quản lý cấp cao khác của Quốc tế Đường thị được mời ra nước ngoài, tham quan phòng thí nghiệm của kỹ thuật VR.
Số người nhận được lời mời này trên toàn thế giới cực kỳ ít ỏi, người của Quốc tế Đường thị vui mừng khôn xiết, đồng thời cũng cảm thấy vẻ vang.
Đến cả Đường Trọng Vi cũng được người của công ty cực kỳ sùng bái, cho rằng vì có cô nên mới nhận được cơ hội này.
Phải biết rằng, phòng thí nghiệm kỹ thuật VR của Hi Vọng Mới chính là thánh địa mà tất cả các đội ngũ nghiên cứu khoa học trên toàn thế giới khao khát hướng đến. Không biết bao nhiêu người nằm mơ cũng mong được tới đó đi dạo một vòng, nhưng tính đến thời điểm hiện tại, thậm chí chẳng được mấy người biết chính xác địa điểm của phòng thí nghiệm nằm ở đâu.
Bao gồm người của tổng bộ Hi Vọng Mới trong nước, đến cả Ninh Thần cũng không rõ điều này.
Cũng không phải vì Hoắc Khải không tin vợ mình, mà anh cho rằng, biết càng nhiều thì càng nguy hiểm.
Dù môi trường trong nước an toàn đến mức nào thì cũng vẫn tồn tại những thành phần bất chấp mạo hiểm, nếu họ bắt cóc Ninh Thần vì muốn biết địa điểm của phòng thí nghiệm thì đây chẳng phải chuyện gì lạ lùng nữa.
Thế nên, chi bằng không để Ninh Thần biết còn hơn, tóm lại thì dù cô ấy biết hay không cũng không ảnh hưởng gì tới công ty.
Nếu Ninh Thần muốn đi, đương nhiên Hoắc Khải sẽ dẫn cô đi.
Nhưng bây giờ Ninh Thần không có thời gian, khi mấy việc hệ trọng này đặt dấu chấm hết thì đứa con chung chính thức của cô và Hoắc Khải cũng ra đời.
Giống như Ninh Thần mong mỏi, cô sinh được một bé trai, đôi mắt rất to, khi vừa sinh ra đã mọc một lớp tóc mỏng, trông cực kỳ có sức sống.
Đến cả bác sĩ cũng khen rằng đây là đứa trẻ dồi dào tinh lực nhất mà họ đỡ đẻ trong vài năm trở lại đây.
Vừa sinh ra đã biết mở mắt, nhìn khắp xung quanh, vô cùng hoạt bát, thậm chí không cần bác sĩ vỗ mông cũng khóc oe óe như sấm dậy.
Hoắc Khải không yêu cầu gì về chuyện sinh con gái hay con trai, nhưng sinh được con trai cũng không phải chuyện gì quá tệ.
Nhà có con gái con trai mới tốt chứ.
Bà chủ của Hi Vọng Mới sinh con thứ hai, đây là một chuyện lớn, dù là với gia đình này hay với thế giới bên ngoài.
Từ mấy tiếng đồng hồ trước khi Ninh Thần vào phòng sinh tới tận mấy ngày sau khi đứa trẻ chào đời, ngày nào cũng có vô số người tới bệnh viện.
Không cần biết quan hệ thân sơ thế nào, lý do để họ tới thăm đứa trẻ này là vì muốn chủ động lôi kéo quan hệ.
Hoắc Khải cũng không từ chối, nếu đã là chuyện đáng mừng, tất nhiên người đến chúc mừng càng nhiều càng tốt, cho thêm phần náo nhiệt.
Còn về phía quan hệ với mấy người này sau khi náo nhiệt như thế nào, là một chuyện khác.
Do người đến thăm quá nhiều nên bệnh viện dành riêng cho đám người này hai chiếc thang máy.
Họ chiếm dụng riêng hai chiếc, bệnh nhân, người thăm bệnh và người nhà bệnh nhân khác dùng chung ba chiếc, còn chừa một chiếc chỉ dùng trong tình huống khẩn cấp.
Đặc quyền này tất nhiên cũng khiến một số người bất mãn, nhưng bệnh viện không hề thay đổi ý kiến vì quan điểm của mấy người này.
Theo như cách nói của họ thì Hi Vọng Mới là niềm tự hào của quốc gia, sáng tạo nên lịch sử, bà chủ của công ty này hưởng tí đặc quyền thì đã sao?