Cháu_Gái_Đích_Tôn (1)
- Trong một năm sinh cho tôi một đứa bé, tiền viện phí của mẹ cô Chu Lãnh Mặc tôi sẽ giải quyết
-Được
-Chờ đã!
Nghe thấy cô nói vậy, người đàn ông quay người lại, nhướn mày ý để cô nói tiếp
-Tôi là Ảnh hậu, tiền kiếm được rất nhiều sao phải nhờ anh?
Anh ta cười lạnh một cái bước đến gần Trúc Nhạc, áp sát lại gần khiến cô cảm thấy ngộp thở. Tên dở hơi này không làm diễn viên cũng uổng, lật mặt nhanh ghê . Nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, hắn mỉa mai
-Ảnh hậu? Cô bị ảo tưởng sao? Một diễn viên tuyến 18 như cô?
Miệng Trúc Nhạc khẽ giật giật
-Tôi có thể đi làm kiếm tiền, anh cho tôi vay trước để tiêu đi đi. Tôi trả anh sau
Mặt anh ta thản nhiên, trả lời
-Không được. Tôi sẽ phong sát cô đấy, tin không?
Cô khẽ day day thái dương đầy bất lực. Anh bệnh thật rồi. Bệnh không hề nhẹ
-Tôi có thể vay ngân hàng rồi trả tiền sau
-Để tôi xem ngân hàng nào dám cho cô vay
Trúc Nhạc chịu hết nổi đẩy người đàn ông đang lợi dụng cơ hội bóp bóp nắn nắn tay mình. Lại ăn đậu hũ của cô
-Không phải chứ vị đại ca này. Anh thích tôi thì anh theo đuổi tôi đi, sau đó tôi rung động thì chúng ta sẽ yêu nhau. Cùng nhau phi đến Cục dân chính kết hôn không muộn mà . Sao cứ phải để tôi kết hôn luôn với anh?
Anh ta hừ lạnh một cái, kéo Trúc Nhạc dậy rồi đẩy cô ngồi lên đùi mình. Sau đó mò mẫn mở cúc áo cổ sơ mi của cô , dụi đầu vào cổ cô ngửi ngửi.
Trúc Nhạc bị nhột liền rụt người lại, đẩy đẩy cái đầu của anh. Anh là husky hay sao? Ngứa gần chết
-Tôi thích đánh nhanh thắng nhanh cơ
Sau đó ủy khuất chớp chớp mắt nhìn cô, còn bĩu môi làm vẻ đáng thương.
Oa! Cute quá đi!
Trong lòng Trúc Nhạc điên cuồng gào thét
Đêm đó Trúc Nhạc trao đêm đầu tiên của mình cho một người đàn ông không biết mặt do bị bịt mắt.
Ủa mà chờ đã, lúc gặp mặt trao đổi đã nhìn thấy mặt nhau rồi sao giờ lại phải bịt mắt? Tôi nhìn thấy mặt anh rồi mà.
Lúc Trúc Nhạc hỏi câu này, Chu Lãnh Mặc mặt không đổi sắc phủ nhận
-Làm gì có , cô nhớ nhầm rồi. Ái chà, cô dám nhớ mặt thằng con trai khác à. Tôi phải nhanh chóng khiến cô có thai .
Sau đó như sói đói cày thêm hiệp nữa.
Trúc Nhạc khóc trong lòng nhiều lần nữa. Vị Chu thiếu gia này logic có vấn đề, đổi trắng thay đen
Từ ngày đó cô chuyển đến ở biệt thự của anh, hôm nào cũng vậy, mọi người gọi cô là thiếu phu nhân, sáng sống trong căn biệt thự không được ra ngoài, đêm bị bịt mắt ân ái với anh ta.
Sau 1 tháng, Trúc Nhạc đã nhận được tin mình mang thai và cùng lúc biết được một chút thông tin về người đàn ông đã ân ái cùng mình: Anh ta họ Chu.
Ơ nhưng ban đầu anh đã giới thiệu mình là Chu Lãnh Mặc thì giờ sai người tiết lộ thông tin này cho tôi làm gì? Tăng độ ngầu lòi cho bản thân à?
Thôi đành phải theo logic của anh ta vậy
Họ Chu không phải là gia tộc lớn nhất nước S này hay sao? Nghe nói những đứa trẻ được sinh ra trong gia tộc này phải là con trai, còn con gái thì lập tức giết hết
Nghĩ tới vậy mặt cô dần tái mét, sự lo lắng dâng trào trong lòng, tay khẽ xoa vùng bụng bằng phẳng có một thiên thần trong đó
-Tiểu bảo bối, cho dù con là gái hay trai, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con tới cùng.
Đúng vậy, con phải nhanh chóng ra đời cùng mẹ đập cho tên cha thần kinh của con tỉnh ra. Điên lâu quá rồi.
Chu Lãnh Mặc kia sau khi biết tin Trúc Nhạc mang thai thì huy động rất nhiều đầu bếp, chuyên gia dinh dưỡng, bác sĩ khám định kì,... nói chung là mọi thứ tốt nhất dành cho tiểu thiên thần trong bụng cô
Mỗi đêm khi ngủ cô đều cảm nhận được vòng tay ấm áp của người đàn ông ấy ôm lấy mình, nhẹ nhàng xoa lấy vùng bụng hơi nhô lên, động tác hết sức nhẹ nhàng và ôn nhu, khác hoàn toàn so với sự thô bạo khi ân ái.
Nói là thô bạo chứ mỗi lần anh ta làm quá bị Trúc Nhạc đạp phát lăn xuống giường ngoan ngoãn liền. Nói vậy cho vừa lòng thiết lập lạnh lùng-bá đạo-đẹp trai-nhiều tiền- con nhà hào môn-thô bạo của Lãnh Mặc.
-Thiếu phu nhân, thai nhi trong bụng cô là một bé gái vô cùng khỏe mạnh, chúc mừng cô!
Câu nói của bác sĩ như một đòn thiên lôi đánh thẳng vào đại não Trúc Nhạc, mặt cô trắng bệch, hai chân như nhũn xuống đứng không vững , nếu không có cô bé giúp việc đứng cạnh đỡ thì có lẽ đã ngất lâu rồi.
Trời mẹ sáng sớm đã lôi tôi dậy, đói gần chết rồi. Suýt tụt huyết áp rồi.
Không thể nào. Đứa bé trong bụng cô là con gái. Không được người đàn ông kia sẽ giết đứa bé mất. Cô phải bảo vệ con cô.
Oke đúng với mạch thần kinh của tên chồng hợp đồng rồi. Giờ là thời gian đi du lịch
Và đêm đó Trúc Nhạc đã bỏ trốn khỏi căn biệt thự đó.
Đầu tiên đến câu lạc bộ dành cho bà bầu, ở đó nhiều bạn .
-Thiếu gia, thiếu phu nhân đã bỏ trốn rồi
-Tìm cô ấy về mau nếu không mấy người phải bồi táng theo cô ấy
Chu Lãnh Mặc tức giận ném chiếc điện thoại xuống đất, mắt hiện lên tia lửa
-Mẹ kiếp, cả gia tộc nhà tôi đang thèm cháu gái muốn chết , nghe tin em mang thai con gái mà hận không thể mọc cánh ôm vàng bạc châu báu về cho cháu gái duy nhất của gia tộc, thế mà em dám bỏ trốn. Em còn không tin tưởng tôi, nghĩ tôi muốn giết bé con. Em chết chắc rồi.