Tiêu Hoa Bân nghe vậy cũng không suy nghĩ Lâm Hàn muốn làm gì, lập tức gật đầu đồng ý.
Sau đó, Tiêu Hoa Bân bèn đi điều động nhân viên tới.
Trong phòng họp cũng chỉ còn lại Lâm Hàn và Hạ Sương.
Lúc này tuy Hạ Sương im lặng không nói gì, nhưng trong lòng lại vô cùng nghi ngờ.
Đến bây giờ, Hạ Sương vẫn không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, dù ở phương diện kinh doanh, cô ta là một thiên tài, cũng rất có kinh nghiệm, nhưng cô ta hoàn toàn không có kinh nghiệm, cũng không hiểu gì về chuyện của Vùng Xám.
Những việc của Vùng Xám là hoàn toàn xa lạ với Hạ Sương.
Có điều dù lúc này không hiểu Lâm Hàn muốn làm gì, muốn sử dụng cách gì, nhưng Hạ Sương cũng không hỏi, chỉ ngồi yên ở một bên quan sát, chờ đợi.
Lúc này Lâm Hàn cũng đang đợi mấy người Tiêu Nhã làm xong việc trở về, bây giờ chỉ có thể chờ đợi thôi.
Lâm Hàn nhìn Hạ Sương ở một bên, cười nói: “Tôi biết những việc này rất xa lạ với cô, sau này tôi cũng chỉ chủ yếu giao cho cô kinh doanh sản nghiệp, xử lý những chuyện làm ăn thôi, sẽ không để cô quản lý chuyện này, nhưng thỉnh thoảng cũng khó tránh khỏi việc phải tiếp xúc với nó, cho nên bây giờ cô cố gắng học tập, sau này nếu lỡ như gặp chuyện thế này cũng có đủ kinh nghiệm và năng lực để giải quyết vấn đề”.
Hạ Sương nghe vậy đương nhiên cũng hiểu ý Lâm Hàn, dù không quản lý chuyện của Vùng Xám, nhưng có lúc cũng không thể tránh việc tiếp xúc, nhất là khi quy mô sản nghiệp ngày càng lớn, cho nên bây giờ học tập những điều này, Hạ Sương cũng cảm thấy rất cần thiết. Một người lãnh đạo thật sự có năng lực thì nhất định phải có kinh nghiệm và năng lực nhất định ở các phương diện, có thể xử lý một cách nhanh chóng và hợp lý khi gặp phải các vấn đề phức tạp.
Đêm đã khuya.
Lúc này thành phố Thiên Kinh lại không hề yên tĩnh.
Từ sau khi gia chủ của các thế lực ở thành phố Thiên Kinh tham gia hội nghị bí mật ở nhà họ Chu, quyết định cùng nhau hợp tác toàn lực chống lại Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bây giờ các thế lực của Vùng Xám Thiên Kinh đều đang bận rộn sắp xếp người.
Tuy theo quy định lúc trước, Lâm Hàn đã coi như thế lực trong Vùng Xám thành phố Thiên Kinh, cũng hoàn toàn có tư cách tham gia hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này.
Nhưng quy tắc vốn dĩ là do kẻ mạnh lập ra để ràng buộc kẻ yếu, chỉ cần có đủ thực lực thì những quy tắc này chẳng là gì cả.
Mà các thế lực ở thành phố Thiên Kinh cũng hiểu rõ, mục đích của Lâm Hàn lần này không chỉ đơn giản là sau hội nghị quý tộc sẽ thành công tiến vào Vùng Xám Thiên Kinh, dù không rõ mục đích của Lâm Hàn là gì, nhưng bất kể mục đích của anh là gì, các thế lực cũng đã chuẩn bị hợp tác để đối phó với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu.
Mỗi gia tộc đều sẽ sử dụng toàn bộ cao thủ của mình, không giữ lại ai, không chỉ muốn ngăn cản kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mà còn muốn đuổi bọn họ ra khỏi Vùng Xám thành phố Thiên Kinh nữa.
Mà cùng lúc đó, trong biệt thự của nhà họ Tiêu cũng không yên tĩnh.
Dù dưới mệnh lệnh của Lâm Hàn, cao thủ của nhà họ Tiêu và cao thủ Lâm Hàn đưa tới đều đã đi nghỉ ngơi, nhưng nhân viên bình thường của nhà họ Tiêu lại được điều động, chuẩn bị nghe lệnh của Lâm Hàn.
Lâm Hàn và Hạ Sương đợi trong đại sảnh không bao lâu, Tiêu Nhã và Lâm Phong đã lần lượt quay về, cũng đã sắp xếp xong xuôi, trừ một số cao thủ được phái ra ngoài kiểm tra động tĩnh của các thế lực lớn ở thành phố Thiên Kinh, cao thủ của nhà họ Tiêu và cao thủ Lâm Hàn dẫn tới đều đã đi nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị trạng thái tốt nhất để ngày mai đối phó với ba quý tộc.
Lâm Hàn hiểu tối nay ba quý tộc và các thế lực của thành phố Thiên Kinh sẽ phải sắp xếp rất nhiều chuyện.
Bên phía Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng sẽ chuẩn bị, Lâm Hàn đã quyết định xong cách ứng phó, nhưng cao thủ bên phía bọn họ sẽ không bận rộn mà đều đi nghỉ ngơi hết, điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất.