Trong đại sảnh toà nhà chính của trang viên.
Lâm Hàn thấy Uông Nghĩa, La Văn và La Võ đến thì cũng nhận ra điều khác thường.
Tuy rằng thoạt nhìn rất bình thường, ba người cũng đã thay quần áo sạch sẽ, không giống vẻ mệt mỏi và hơi luộm thuộm lúc trước khi trên xe.
Nhưng nếu nhìn kỹ thì vẫn có thể phát hiện ra điều khác thường.
Có một chút mùi máu, hơn nữa dù ba người họ giả vờ bình thường nhưng vẫn có thể nhìn ra được họ vừa mới trải qua một trận chém giết.
Lâm Hàn cũng hiểu chắc ba người vừa đi trút giận về, cái chết của Trương Thiên Sơn thực sự đã giáng cho họ một đòn đả kích khá lớn.
Lâm Hàn không nói nhiều, anh bình tĩnh nhìn họ rồi ra hiệu cho họ ngồi xuống.
Lập tức có người đi lên rót trà cho họ.
“Xử lý sạch sẽ hết chưa?”, Lâm Hàn nhẹ giọng hỏi.
Uông Nghĩa khẽ gật đầu: “Xử lý hết rồi”.
Lâm Hàn thấy thế cũng không nói gì.
Lúc này La Văn mới nói: “Anh Lâm, chúng ta mau chóng bắt đầu bước tiếp theo đi”.
Mặc dù trải qua những chuyện này, La Văn cũng cảm thấy cú sốc hơi lớn.
Nhưng bây giờ không phải lúc để họ nghỉ ngơi, vùng Bắc Đông vẫn đang hỗn loạn, Uông Nghĩa và La Võ vẫn chưa giải quyết xong chuyện ở phía Bắc, mà bên này có thể họ sẽ phải đối mặt với sự trả thù chung của nhiều thế lực vùng khác.
Mặc dù tin tức ở đây không truyền ra ngoài, nhưng đại khái mọi người cũng biết.
Nếu người của những thế lực đó không chờ được tin tức từ người của mình thì chúng sẽ biết đã xảy ra chuyện sớm thôi.
Đến lúc đó các thế lực này sẽ liên lạc với nhau rồi nhanh chóng phát hiện có điều không ổn, khi hiểu ra người của mình đã gặp chuyện có thể chúng sẽ bắt tay với nhau cùng trả thù.
Khi đó vùng Bắc Đông chắc chắn sẽ lại phải đối mặt với một thách thức khác.
Mặc dù La Văn biết có sự giúp đỡ của Lâm Hàn thì cũng không phải vấn đề gì lớn, nhưng chắc chắn cũng phải chuẩn bị đề phòng chuyện ngoài ý muốn, thế lực Vùng Xám của Bắc Đông bây giờ không thể chịu được bất kỳ đòn đả kích nào.
Lâm Hàn nghe La Văn nói vậy đương nhiên cũng hiểu, anh biết bước tiếp theo anh ta nói là có ý gì.
Anh nói thẳng: “Vậy thì bắt đầu đi, thế lực Vùng Xám của Bắc Đông hiện nay thế nào, anh nói cho tôi nghe trước đã”.
Ngô Xuyên ở bên cạnh chợt trở nên hưng phấn.
Ngô Xuyên cũng biết chuyện lúc trước, biết Lâm Hàn sắp trở thành đại bàng núi vùng Bắc Đông, tiếp quản thế lực Vùng Xám của Bắc Đông.
Bây giờ sắp bắt đầu tiếp quản thế lực Vùng Xám Bắc Đông, mặc dù người tiếp quản là Lâm Hàn, nhưng Ngô Xuyên là thuộc hạ của anh cũng thấy khá kích động.
Ba người La Văn nhìn nhau rồi nói cho Lâm Hàn nghe sự phân bố của thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông và tình hình hiện tại.
Bởi vì Lâm Hàn sắp tiếp quản nên ba người La Văn cũng nói rất chi tiết, đến chạng vạng mới xong.
Sau khi nghe ba người giải thích, Lâm Hàn cũng gần như hiểu được sự phân bố thế lực Vùng Xám nơi này cùng với tình hình trước mắt.
Mặc dù đại bàng núi vùng Bắc Đông là ông trùm thế lực Vùng Xám của nơi này, nhưng vì số lượng thế lực Vùng Xám tương đối nhiều lại phức tạp, mà ông trùm vùng Bắc Đông lại hơi khác với ông trùm vùng Hoa Đông.
Lâm Hàn là ông trùm thế lực Vùng Xám ở Hoa Đông, anh nói gì là thế đó, toàn bố thế lực Vùng Xám của Hoa Đông đều nghe anh. Ngoài những tên côn đồ vô danh tiểu tốt anh không quan tâm thì những thành phần còn lại đều do Lâm Hàn hoặc người của anh quản lý.
Mà cho dù là những kẻ côn đồ vớ vẩn đó cũng không dám đắc tội với Lâm Hàn hay người của anh.
Nhưng tình hình vùng Bắc Đông thì khác, tính người Bắc Đông khá cương trực, hơn nữa thế lực Vùng Xám ở đây lại nhiều, mạnh có yếu có, rất phức tạp nên khó thống nhất để quản lý.
Trước Trương Thiên Sơn, thế lực Vùng Xám của Bắc Đông cũng không có đại bàng núi, các thế lực Vùng Xám ở đây cũng không bao giờ do một người nào quản lý.
Đến khi có Trương Thiên Sơn, sau một số chuyện ông ta đã trở thành nhân vật truyền kỳ ở Bắc Đông nên mới dần tạo được uy thế và trở thành đại bàng núi vùng Bắc Đông này.
Tuy nói đại bàng núi là ông trùm của thế lực Vùng Xám Bắc Đông nhưng trên thực tế lại không thể quản lý được hết tất cả thế lực nơi đây.
Đại bàng núi chỉ có thể quản lý người của mình, những thế lực khác đa phần sẽ tuân theo mệnh lệnh của Trương Thiên Sơn, nhưng một số thì không, cụ thể còn phải xem có phù hợp với lợi ích của họ hay không, có quá đáng hay không.
Nói trắng ra, những thế lực Vùng Xám này đều là thế lực phụ thuộc của đại bàng núi, nói chung sẽ nghe theo lệnh của đại bàng núi, nhưng một số vẫn không nghe, họ tự quản lý riêng.
Trải qua những chuyện hai ngày trước, Trương Thiên Sơn còn đã chết, gần đây thế lực Vùng Xám của Bắc Đông lại càng không gắng gượng nổi, giữa mỗi thế lực đều có xung đột.