“Anh ta nói năm phút nữa anh ta sẽ đến, bảo tôi canh chừng các anh.”
Lâm Đông trả lời.
Vũ Thanh cũng chẳng nói gì nhiều, anh lấy ra sợi dây thừng sớm đã chuẩn bị sẵn, sai hai tên thuộc hạ trói tay chân Lâm Đồng lại, cuối cùng chặn lại hạng của Lâm Đông.
Lần này Lâm Đông triệt để trung thực, tay chân bị trói lại, mồm cũng bị chặn đến không hở ra một câu, cử động cũng không cử được.
Như vậy sẽ tiện hơn nhiều, đợi lát nữa đánh nhau, cũng không bị phân tâm mà phải coi chừng tên Lâm Đồng giở trò.
Im lặng chờ đợi, qua vài phút, quả nhiên từ xa vọng lại đang đi đến hơn chục chiếc xe jeep!
Những chiếc xe này đều bật cả đèn pha nhưng đến lúc tiếp cận vào thân họ lại tắt hết đèn pha đi.
Trời cũng đã gần sáng, tiếp theo đội xe ngày càng gần, Hoàng Thiên mở hộp súng ra, đổi thành kiểu bắn liên thanh, mũi súng chĩa chuẩn vào hướng đi của đội xe.
Nhưng dù sao Hoàng Thiên cũng không phải người chuyên nghiệp, lại nhìn ra Vũ Thanh và hai tên thuộc hạ còn lại nằm bò xuống đất phục kích, những động tác ngắm chuẩn tầm nhìn