*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lã Việt nghe xong mỉm cười nói: “Cậu Thiên, anh cứ yên tâm, đây là sở trường của tôi.
Chỉ là tìm một người, không thành vấn đề.”
Hoàng Thiên nghe xong gật đầu, anh rất tin tưởng vào Lã Việt, biết rằng Lã Việt cũng sẽ không khoác lác, lấy thực lực của anh ta, đúng là ở thành phố Bắc Ninh tìm ta một người rất dễ dàng.
“Vậy thì tốt, anh mau chóng đi làm việc đi, sau khi tìm ra vị pháp sư kia thì lập tức nói cho tôi biết.”
Hoàng Thiên trâm giọng nói.
Lã Việt trộm nhìn thoáng qua Hoàng Thiên, anh ta phát hiện, giọng điệu lúc Hoàng Thiên lúc nói chuyện mặc dù coi như bình tĩnh, thế nhưng biểu cảm vừa nãy khi Hoàng Thiên thể hiện, lại vô cùng dọa người.
Từ trên mặt Hoàng Thiên, Lã Việt thấy được sát ý vô cùng đậm, anh ta biết rằng Hoàng Thiên đã động sát tâm.
Nhưng Lã Việt cũng không cảm thấy bất ngờ, bởi vì anh ta biết rõ Hoàng Thiên yêu vợ mình như thế nào, vậy mà có người lại động tay động chân với vợ mình.
Sao anh có thể bỏ qua? “Cậu Thiên, anh còn điều gì phân phó không?”
Lã Việt nghĩ một chút, hỏi Hoàng Thiên.
“Thuận tiện tra một chút chuyện của cha con nhà họ Tân, cha tên là Tân Quốc Long, con tên là Tân Ngọc Liêm, Tân Ngọc Liêm có một người bạn gái tên là Tôn Thu Mi, là người thành phố Bắc Ninh.”
Hoàng Thiên nói với Lã Việt.
Sau khi Lã Việt nhớ kỹ tất cả, thì chào Hoàng Thiên, anh ta đi điêu tra.
Có Lã Việt ra tay, Hoàng Thiên không lo lắng không tìm thấy những người này, hiện tại điêu duy nhất anh lo lắng chính là vợ mình có thể chịu đựng được không.
“Cậu Thiên, chúng ta mau đi xem chị dâu đi, cũng không biết hiện tại chị ấy như thế nào.”
Lâm Ánh Nguyệt khẽ nói với Hoàng Thiên.
“Được.”
Hoàng Thiên đồng ý, cùng với Lâm Ánh Nguyệt đi đến thành giải trí của Tiêu Văn Hạ.