*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Chi Long bây giờ thấy hơi xấu hổ, bị Điếu Công xoi mói, anh ta cảm thấy ngại ngùng trước mặt Hoàng Thiên.
Đây cũng là do Cố Chi Long từ lâu đã không dám coi thường Hoàng Thiên cho nên mới cảm thấy ngại ngùng trước mặt anh.
Nếu có người xem thường đối thủ của anh, tự nhiên sẽ không cảm thấy ngại ngùng mà sẽ thấy nó không quan trọng.
Mà Cổ Chỉ Long bây giờ đối với Hoàng Thiên cực kỳ kính nể, thậm chí còn có chút sợ Hoàng Thiên.
Bây giờ Hoàng Thiên biết Cố Chi Long anh ta ngấm ngâm giở trò, anh ta cảm thấy mình sắp xong đời rồi.
Quả nhiên đôi mắt sắc bén của Hoàng Thiên dán chặt vào Cố Chi Long.
Nhìn thấy bộ dáng Cố Chi Long lương tâm cắn rứt, Hoàng Thiên hiểu rằng tất cả những lời Điếu Công vừa nói đều là sự thật.
Có vẻ như Lương Thiện Trường có cách nào đó, tự dưng lại có thể mua được cả đoàn ky sĩ Thánh Đường, đây không phải là có tiền mua được cả quỷ sao.
Với sự giàu có của gia đình Lương Thiện Trường thì thực sự có khả năng này, điểm này Hoàng Thiên có thể thừa nhận.
Dám gây rối trong thời gian dài như vậy, Điếu Công thế mà lại được thuê của người thuộc đoàn ky sĩ Thánh Đường, vì tiên cái đồ này cái gì cũng dám làm.
“Cố Chi Long, những gì Điếu Công nói đều là sự thật sao?”
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn Cố Chi Long hỏi.
Sau khi do dự một lúc, Cố Chi Long gật đầu, trực tiếp thừa nhận.
“Hoàng Thiên, Điếu Công nói không sai, là Lương Thiện Trường đã tìm đến đoàn ky sĩ Thánh Đường chúng tôi, để chúng tôi giúp ông ta xử lý anh! Nhưng chúng tôi là do đoàn ky sĩ Thánh Đường phái tới, là do tôi đưa tiền cho Điếu Công để Điếu Công phải người đến xử lý anh.”
Cố Chi Long không chút giấu giếm nói ra tất cả cho Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên biết sự việc như vậy, tên Cố Chi Long này không nói dõi.
“Được rồi, anh thừa nhận là tốt.
Thế bây giờ anh định như thế nào? Vẫn tiếp tục muốn đối đầu với tôi?”