*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đây đều là đàn em của ông ta, ông ta đã sắp xếp bọn họ để đối phó Hoàng Thiên, không ngờ những người này lại vô dụng như vậy! Tất cả đàn em của ông ta đều đã chuôn mất, Matsushima Nobuo cũng có chút hoảng sợ, không có dũng khí khi đối mặt với Hoàng Thiên.
Tuy nhiên, ông ta không thể tỏ ra sợ hãi, mà vẫn lạnh lùng nhìn Hoàng Thiên, tỏ vẻ bất mãn không hài lòng.
Hoàng Thiên không khỏi nở nụ cười khi nhìn đống hàng hóa này.
“Matsushima Nobuo.
Những lời tôi vừa nói ông có nghe rõ không?”
Hoàng Thiên hỏi Matsushima Nobuo với vẻ chế nhạo.
“Cậu là ai?”
Matsushima Nobuo nhìn chằm chằm Hoàng Thiên hỏi.
Chát! Hoàng Thiên giơ tay tát Matsushima Nobuo một cái: “Tôi hỏi ông, vừa rồi ông có nghe tôi nói cái gì không?”
Matsushima Nobuo vô cùng buồn bực, ông ta muốn liêu mạng với Hoàng Thiên, nhưng ông ta vừa không thể đánh được Hoàng Thiên, đàn em của ông ta lại là một đám vô dụng.
“Tôi nghe rõ rồi, sau này tôi sẽ không kiêu ngạo nữa...
Matsushima Nobuo bất đắc dĩ nói, trong lòng hận không thể giết chết Hoàng Thiên.
“Còn hai đứa con trai của ông thì sao? Có phải ông cũng nên dạy dỗ lại tụi nó biết an phận một chút không?”
Hoàng Thiên cười lạnh hỏi Matsushima Nobuo.
“Cậu biết hai đứa con trai của tôi?”
Matsushima Nobuo sửng sốt, kinh ngạc nhìn Hoàng Thiên, tự hỏi Hoàng Thiên làm sao lại biết được hai đứa con trai của mình! Matsushima Nobuo thực sự ở thành phố Bắc Ninh.
Nhưng Matsushima Jiro chưa bao giờ đến thành phố Bắc Ninh cả, Thấy Matsushima Nobuo bối rối như vậy, Hoàng Thiên cũng không muốn nói chuyện